Quân Hôn Trọng Sinh 70: Vợ Chồng Cùng Hắc Hóa Rồi! - Chương 492: Vợ Chồng Hạ Đào Mê Thám Hiểm, Kết Bạn Với Một Con Mãng Xà

Cập nhật lúc: 11/12/2025 00:04

Cam An Kỳ đẩy anh trai ra, mang ra loại t.h.u.ố.c độc mới nhất cô vừa nghiên cứu để khoe: “Cái này gọi là Tuyệt Tình Hoàn, uống một viên là đoạn tuyệt tình ái, không còn phải chịu khổ vì yêu đương nữa.”

“Đoạn tuyệt tình ái thì sống không bằng c.h.ế.t, tình yêu mới là gia vị ngọt ngào của cuộc sống, cô không hiểu đâu!”

Cam An Kiện phản bác, còn nói một cách hùng hồn.

“Anh hiểu cái quái gì, phụ nữ căn bản chẳng cần tình yêu!”

“Không có tình yêu thì làm sao duy trì nòi giống? Xã hội sẽ diệt vong mất!”

“Nói anh ngu mà anh không nhận, quyền sinh con cái nằm trong tay phụ nữ, muốn sinh lúc nào thì bắt một gã đàn ông đến mà phối giống là được!”

Cam An Kỳ kiêu ngạo hếch cằm lên, phong thái đại phụ nữ đầy mình.

Cam An Kiện còn muốn cãi lí, nhưng bị Thao Văn Tư sốt ruột đẩy ra: “Bọn tôi là con gái nói chuyện, đàn ông đi chỗ khác đi, phiền c.h.ế.t được!”

“An Kiện, qua đây!”

Thao Văn Viễn ngoắc tay gọi anh ta, Cam An Kiện quyến luyến đi qua, khoảng cách chỉ mười mấy bước chân, nhưng bị anh ta làm ra vẻ ba bước ngoái đầu không nỡ rời xa.

“Chú Cam và dì Đào đâu rồi ạ?” Nguyễn Bảo Bảo hỏi.

“Mẹ tôi gần đây mê thám hiểm, lôi bố tôi đi thám hiểm Amazon rồi.”

Cam An Kỳ trưng vẻ mặt hậm hực, bởi vì cô ấy cũng muốn đi, nhưng bị bố mẹ từ chối.

“Amazon có phải có con mãng xà dài mười mấy mét không, dì Đào mà gặp phải, chẳng biết có đ.á.n.h thắng nổi không nữa!”

Thao Văn Tư lỡ lời thốt ra, nói xong cô ấy lập tức nhận ra, ngượng ngùng che miệng lại.

Cam An Kỳ chắp hai tay, cầu nguyện cho bố mẹ ba giây, sau đó cũng mặc kệ.

________________________________________

Vợ chồng Hạ Đào trong rừng Amazon đã đi bộ ba tiếng đồng hồ, chuẩn bị tìm chỗ nghỉ ngơi.

“Chính là chỗ này!”

Hạ Đào tìm được một địa điểm cắm trại tuyệt vời, cô nhanh nhẹn nhóm lửa, Cam Đức Phát đun nước nấu súp rắn, trong rừng có rất nhiều rắn độc, tùy tiện là bắt được vài con.

Cam Đức Phát đi gần đó hái mười mấy chiếc lá, loại lá này cho vào canh sẽ làm canh ngon hơn, và còn bổ sung vitamin, anh đã đọc rất nhiều sách, giờ kiến thức thám hiểm của anh vô cùng phong phú.

“A Đào, ăn súp rắn thôi!”

Nấu xong súp rắn, nướng thêm vài lát bánh mì, Cam Đức Phát gọi Hạ Đào đến ăn.

“Anh có hối hận không? Nếu cưới người phụ nữ khác, giờ anh đang ở nhà sung sướng rồi!”

Hạ Đào đột nhiên hỏi một câu, cô thích kích thích và thám hiểm, chỉ cần có thể cử động, cô sẽ không ngoan ngoãn ở nhà, Cam Đức Phát đã cùng cô chịu không ít khổ sở, còn trải qua vài lần hiểm nguy sinh tử.

Thật lòng mà nói, cô có chút áy náy, nhưng cô không thể thay đổi được.

“Cưới người phụ nữ khác, ngày nào anh cũng không vui, chỉ cần ở bên em, dù ở đâu anh cũng thấy vui vẻ.”

Cam Đức Phát cười ngốc nghếch, thám hiểm tuy vất vả, lại còn nguy hiểm, nhưng cái cảm giác mới lạ và thành tựu khi khám phá thiên nhiên, lại là thứ mà ở nhà vĩnh viễn không thể trải nghiệm được.

Anh phải cảm ơn A Đào, đã mang lại cho anh một cuộc đời phong phú, đa sắc màu như vậy.

Hạ Đào bĩu môi, nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng.

“A Đào, tiếng gì vậy?”

Cam Đức Phát trở nên cảnh giác, anh cảm nhận được mặt đất rung chuyển, như có vật thể khổng lồ đang trườn trên đất, và đang ngày càng tiến gần đến chỗ họ.

Hạ Đào hít một hơi mạnh, có mùi tanh, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, bảo Cam Đức Phát nhanh chóng trèo lên cây.

“Là mãng xà, anh lên cây đi!”

Cam Đức Phát không hề do dự, nhanh chóng trèo lên cây, rút s.ú.n.g ra.

Hạ Đào thêm nhiều củi vào đống lửa, ngọn lửa bốc cao, cô rút thanh trường đao ra, vẻ mặt lạnh lùng.

Vài phút sau, một con mãng xà dài mười mấy mét xuất hiện trước mặt họ, đầu to như con bò, thân hình thô như cái thùng tròn, nhưng trườn đi lại cực kỳ linh hoạt.

Hạ Đào không hiểu, nơi cô chọn là nơi mãng xà không thích đến, lẽ nào con mãng xà này bị chập mạch rồi?

“Cút đi, không thì bà lột da mày rút gân mày ăn thịt mày!”

Hạ Đào lạnh lùng cảnh cáo, c.h.é.m một nhát đao xuống không trung, cái cây to bằng miệng bát lập tức gãy đôi.

Mãng xà ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Đào vài giây, thần thái lại có vẻ hơi ngốc nghếch, nó dò xét trườn về phía trước vài mét, thấy Hạ Đào không động, nó lại trườn lên thêm vài mét nữa.

“A Đào, nó hình như muốn ăn súp rắn!”

Cam Đức Phát trên cây nói lớn, anh cảm nhận được một chút lấy lòng trên con mãng xà này, vạn vật đều có linh, đặc biệt là những động vật lớn như thế này, linh tính rất cao.

Hạ Đào do dự một chút, cầm nửa nồi súp rắn còn lại lên, đào một cái hố trên đất, lót thêm chút lá cây, đổ súp rắn vào, rồi lùi lại.

Quả nhiên, mãng xà nhanh chóng trườn tới, cái đầu khổng lồ vùi vào hố, hăm hở ăn ngấu nghiến, không lâu sau, nửa nồi súp rắn đã hết sạch.

Mãng xà ngẩng đầu lên, nhìn họ vẻ mặt thèm thuồng, nó muốn ăn nữa.

“Hết rồi, mày muốn ăn thì đi bắt con mồi nào đó, tao nấu chín cho mày ăn.”

Cam Đức Phát xuống khỏi cây, nhỏ nhẹ giảng đạo lý với mãng xà.

Mãng xà có lẽ hiểu, quay đầu trườn đi.

Hạ Đào thở phào, cô không chắc có thể đưa Cam Đức Phát rời đi an toàn dưới sự uy h.i.ế.p của con mãng xà lớn như vậy, có thể giải quyết hòa bình là tốt nhất.

“Anh nấu thêm chút nữa.”

Cam Đức Phát bỏ phần thịt rắn còn lại vào nồi nấu canh, súp rắn tỏa ra mùi thơm quyến rũ, họ vừa định ăn, thì cái âm thanh quen thuộc kia lại tới.

Sắc mặt Hạ Đào biến đổi, c.ắ.n răng đứng dậy, chuẩn bị quyết chiến một trận sống mái với mãng xà!

Mãng xà tha về một con nai đỏ to lớn, nó ném con nai đỏ đã c.h.ế.t xuống đất, rồi trợn mắt nhìn họ.

“Mày muốn ăn đồ nấu chín à?”

Cam Đức Phát vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên anh gặp một con mãng xà thích ăn đồ nấu chín, hơn nữa lại còn hiểu chuyện như người.

Mãng xà không biết nói, nhưng vẻ ngoài của nó cho thấy điều đó, nó kiên trì canh giữ bên cạnh, chờ đợi họ cho ăn.

Cam Đức Phát và Hạ Đào cùng nhau xử lý nai đỏ, cắt vài miếng thịt nướng trên lửa, còn cho thêm không ít gia vị, may mà họ mang theo nhiều gia vị, không thì không đủ ăn.

Chương nhỏ này chưa xong, mời bấm trang tiếp theo để đọc tiếp nội dung đặc sắc phía sau!

Mùi thịt nướng quyến rũ bay ra, tuy mãng xà không lên tiếng, nhưng có thể cảm nhận được sự khao khát thịt nướng của nó.

“Lạ thật, lưỡi của trăn Anaconda không có vị giác, chỉ có khứu giác, làm sao nó phân biệt được thịt nướng và thịt sống?”

Cam Đức Phát vừa nướng thịt vừa lẩm bẩm một mình, con mãng xà này, chính xác hơn là trăn Anaconda, đã lật đổ tất cả nghiên cứu hiện tại của các nhà khoa học về trăn Anaconda.

Nhưng anh sẽ không nói ra, rừng là của động vật hoang dã, không làm phiền chúng là tốt nhất.

“Con người hiểu biết về thiên nhiên quá nông cạn!”

Hạ Đào cắt một miếng thịt nướng ăn, mùi vị rất tuyệt, cô lại đút cho Cam Đức Phát một miếng, con mãng xà bên cạnh gần như phát điên lên vì thèm, nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng cạnh, chờ được cho ăn.

“Của mày đây!”

Cam Đức Phát làm nguội thịt, ném về phía nó, mãng xà nhanh nhẹn ngậm lấy, nuốt chửng một hơi, vài miếng thịt lớn căn bản không đủ cho nó ăn.

Con nai đỏ mà nó bắt được nặng hơn hai trăm ký, Cam Đức Phát và Hạ Đào có nướng thông đêm cũng không hết, sau đó họ dứt khoát chỉ nướng chín bề mặt, rắc đại chút gia vị, mãng xà vẫn ăn một cách ngon lành.

Da nai được họ lột xuống, sau khi xử lý có thể làm quần áo và túi da.

Ăn xong một con nai, mãng xà cũng không đi, mà nghỉ ngơi gần đó, với tư cách là chúa tể rừng xanh, có nó ở đây thì tuyệt đối an toàn, trong vòng mười dặm không có mãnh thú nào dám bén mảng tới.

Đêm đó, Hạ Đào và Cam Đức Phát ngủ rất ngon, sáng hôm sau ngủ dậy tự nhiên, mãng xà lại tha tới một con nai đỏ, họ đành phải nướng thịt cho nó.

Cứ thế, họ và mãng xà đạt được sự ăn ý, chặng đường sau đó, mãng xà đều âm thầm đi theo phía sau, đợi họ cắm trại, nó sẽ bắt con mồi đến, nhờ hai vợ chồng nướng giúp.

Có mãng xà hộ tống, chuyến đi rất an toàn, không có dã thú mù quáng nào dám khiêu khích, một tháng thám hiểm sau đó hoàn thành suôn sẻ, Hạ Đào và Cam Đức Phát phải về Hương Cảng.

“Hà Mã Ngốc, năm sau tao lại đến thăm mày, về đi!”

Hạ Đào gọi con mãng xà quyến luyến không rời, chỉ có trong rừng Amazon nó mới có thể sống thoải mái, thế giới bên ngoài không hợp với nó.

Hà Mã Ngốc là cái tên cô đặt cho mãng xà, ngoài việc trông giống con rắn ra, mọi thứ khác đều giống con Chó mặt xệ mà mẹ Cam nuôi.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.