Quỷ Án Nữ Ngỗ Tác - Chương 206: Tổ Tông Phù Hộ

Cập nhật lúc: 06/09/2025 00:40

Sáng sớm hôm sau, tổ bốn người liền tìm đến Song Hối Thôn, nơi chủ bán của món tượng đồng tuấn mã sinh sống.

Bất ngờ là ngôi làng này không ở phía tây thành, mà lại ở phía bắc.

“Hai người này vì sao phải đi xa như vậy để đến thành tây bán món tượng đồng tuấn mã này, thành bắc cũng có cửa hàng đồ cổ mà.” Khương Ninh rất băn khoăn, không hiểu vì sao hai người này lại phải bỏ gần tìm xa.

Đây cũng là lý do Thẩm Quân Nghiêu cảm thấy hai người này có liên quan mật thiết đến vụ án Tôn Quảng Lai, quá cố tình.

Quãng đường từ thành tây đến thành bắc mất gần hơn một canh giờ, hơn nữa Tôn Quảng Lai còn là một thương nhân thích ép giá, hoàn toàn không cần thiết phải đặc biệt đến chỗ hắn để bán.

Trừ khi, cửa hàng đồ cổ ở thành bắc không dám thu món tượng đồng tuấn mã này.

Xe ngựa chậm rãi dừng lại ở cổng làng, có thôn dân tò mò thò đầu ra khỏi nhà để xem xét.

Kỷ Đô mang vẻ mặt tươi cười đi lên tìm một người để hỏi thăm, rất nhanh có người đưa họ đến nhà trưởng thôn.

Song Hối Thôn tuy nói là thôn, nhưng nằm trong phạm vi Khánh Kinh nên giàu có hơn những thôn trang khác không ít.

Đường trong thôn đều được lát đá xanh bằng phẳng, nhà cửa đa phần là nhà ngói. Từng nhà cửa đều mở rộng, trong sân có phụ nữ và người già ngồi làm việc, nói chuyện phiếm. Có những đứa trẻ tóc trái đào chạy vội chơi đùa trên đường làng, nhưng lại không thấy bóng dáng thanh niên trai tráng nào.

Khương Ninh một đường quan sát mà không hỏi nhiều, mấy người rất nhanh đã đến nhà trưởng thôn.

Trong nhà đi ra đón là một lão già lưng còng tóc bạc, cúi người hành lễ với đoàn người Khương Ninh rồi mới dám hỏi lý do mấy người đến.

“Lão nhân gia, nghe nói trong thôn của các ngài có một cặp vợ chồng c.h.ế.t một cách kỳ lạ, chúng tôi đến để điều tra vụ án này.”

Kỷ Đô vừa nói xong, sắc mặt trưởng thôn kịch biến, khuôn mặt vừa rồi còn hòa nhã khách khí tức khắc trở nên cảnh giác. Thẩm Quân Nghiêu thu hết sự thay đổi thần sắc của hắn vào đáy mắt.

“Quan gia hỏi hẳn là vợ chồng Ngô Vượng và Quế Nương đúng không? Ba ngày trước họ chết, chúng tôi đã báo án cho phủ nha, điều tra mấy ngày cũng không thấy kết quả.”

Trưởng thôn vừa nói xong, một phụ nữ trung niên phía sau ông liền tiếp lời: “Tôi đã bảo hắn đào ra thứ đồ đó là không may mắn, khuyên hắn chôn lại mà hắn còn không biết phải trái, nói tôi muốn cắt đứt đường tài lộc của hắn. Giờ thì sao, mệnh cũng mất rồi.”

“Xin hỏi ý của bà là gì?”

Kỷ Đô cũng nhận ra trưởng thôn dường như có điều che giấu, trực tiếp lướt qua ông mà hỏi người phụ nữ kia.

Người phụ nữ liếc nhìn trưởng thôn, trưởng thôn trừng mắt khiến bà ta vội vàng ngậm miệng.

Thẩm Quân Nghiêu khoanh tay đứng đó, sắc mặt âm trầm nói với người phụ nữ: “Cảm kích không báo, cản trở Ngự Ninh Vệ phá án, theo luật đáng phải phạt.”

Lời này vừa nói ra, cả người phụ nữ và trưởng thôn đều sững sờ, lúc này một câu nói dối cũng không dám nói, giải thích rõ ràng sự thật.

Nửa tháng trước Khánh Kinh đã bắt đầu mưa rải rác, dù lượng mưa không lớn, nhưng mộ phần ở Song Hối Thôn nằm ở vùng đất trũng sau núi, không ít mộ phần bị nước mưa xói mòn mà nứt ra. Mộ tổ tiên nhà Ngô Vượng chính là một trong số đó.

Mộ tổ phụ hắn vừa vặn ở chỗ trũng, nước mưa xối xả gần nửa tháng đã làm mộ phần nứt toác.

Ngô Vượng ngày đó nói là nằm mơ thấy tổ phụ báo mộng, nói ở dưới vừa ướt vừa lạnh rất khó chịu, muốn dời mộ. Ngô Vượng tuy phẩm cách bình thường, nhưng lòng hiếu thảo thì mười phần, ngày hôm sau liền đi xem ngày và phương vị để dời mộ cho tổ phụ.

Gia đình Ngô Vượng con cái đơn bạc, cũng chỉ còn lại một mình hắn. Cưới vợ xong vẫn luôn không có con. Chuyện dời mộ này hắn lại tiếc tiền thuê người giúp đỡ, cho nên cuối cùng cũng chỉ đành tự tay làm.

Có lẽ lòng hiếu thảo của hắn đã cảm động trời đất, ngày dời mộ quả thật đã khiến hắn gặp chuyện tốt.

Mộ tổ phụ Ngô Vượng đã hạ táng nhiều năm, khi mở quan tài bất ngờ đào được một tôn tượng đồng tuấn mã ở phía dưới quan tài.

Tượng tuấn mã đó tư thái rất sống động và trọng lượng không nhỏ, được bọc trong một tấm hoàng phù lớn, trông có vẻ là một món đồ cổ có niên đại.

Ngô Vượng vui mừng khôn xiết, cầm món tượng tuấn mã đó khoe khoang vài lần trong thôn. Đợi chuyện dời mộ hoàn thành hắn liền nóng lòng muốn bán tượng đồng tuấn mã để đổi lấy tiền.

Khi tượng tuấn mã được khai quật thì được bọc trong tấm hoàng phù lớn, trong thôn không ai hiểu tấm phù đó có ý nghĩa gì, chỉ có vài lão nhân lớn tuổi nói đồ vật có phù là không may mắn, khuyên hắn nhanh chóng chôn lại.

Ngô Vượng làm sao có thể đồng ý, đây chính là vịt đã đến miệng rồi, vì thế hắn tìm mấy cửa hàng đồ cổ ở thành bắc để tẩu tán, không ngờ hai cửa hàng đồ cổ đó cũng không chịu thu.

Một cửa hàng thì thấy hoàng phù không dám thu vì sợ chọc phải đồ không sạch sẽ, một cửa hàng khác thì nhìn nửa ngày rồi nói giá cả hơi cao không thu nổi.

Điều này khiến Ngô Vượng vui mừng khôn xiết, giá cao sao, vậy càng muốn bán đi chứ.

Sau đó, hắn đã giao dịch món tượng đồng tuấn mã này với giá bốn mươi lượng, vô cùng vui vẻ cầm tiền về thôn. Ngay trong ngày liền tìm vài người bạn đến nhà uống rượu, Quế Nương làm một bàn thức ăn đãi khách, hai người cười đến không ngậm miệng được.

Ngày lành chưa qua được mấy ngày, hai vợ chồng Ngô Vượng không ngờ tiền còn chưa tiêu được bao nhiêu, mạng đã mất rồi.

Bốn ngày trước đêm, bầu trời lại ào ào đổ mưa lớn. Hàng xóm bên cạnh phát hiện cửa nhà Ngô Vượng vẫn luôn mở rộng, đến tận đêm khuya cũng không khóa cửa.

Hắn cầm đèn lồng đi qua định nhắc nhở, kết quả bị cảnh tượng bên trong dọa sợ đến mức hét lên, tiếng hét này đã thu hút tất cả thôn dân lân cận đến.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.