Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 137: Thế Thân (11)

Cập nhật lúc: 18/09/2025 15:25

Thà quay lại nơi mình cho là nguy hiểm, còn hơn phải tách khỏi bọn họ — con nhỏ Đỗ Vũ này.

Ngay cả Chu Tử Mặc, vốn tự thấy đầu óc không linh hoạt lắm, cũng cho rằng mình đoán không sai: người này, nhất định là đang muốn hãm hại bọn họ.

Vì thế, khi nhận được ám chỉ của Tần Vãn rằng phải g.i.ế.c Đỗ Vũ, anh không chút do dự mà đồng ý ngay.

Đỗ Vũ vẫn luôn bám sát theo bọn họ, không để lại cho bọn họ cơ hội bàn bạc riêng xem nên làm gì. Nhưng có Tần Vãn ở đây, cơ hội để đẩy Đỗ Vũ vào chỗ nguy hiểm tự nhiên không thiếu, Lộc Kim Triều và Chu Tử Mặc chỉ cần hành sự tùy cơ.

Khi trở lại công ty, có thể nói là không ngoài dự liệu chăng, tòa cao ốc vốn dĩ ồn ào náo nhiệt giờ lại vắng vẻ đến lạ.

“Hay chúng mình đừng lên nữa?”

Chỉ đứng dưới lầu thôi, cũng có thể cảm nhận rõ sự tĩnh mịch trong tòa nhà.

Bảo vệ cửa cũng chẳng biết đi đâu mất, rõ ràng chẳng phải giờ cơm mà lại bỏ vị trí.

“Đã có dị thường thì càng phải vào xem chứ? Ngồi chờ c.h.ế.t chẳng phải thói quen tốt đâu!” Chu Tử Mặc thuận miệng cợt nhả.

Ánh mắt Đỗ Vũ nhìn anh giống như vừa nuốt phải một con ruồi. Cô ta thật muốn hỏi, anh đang nghiêm túc sao? Dù trạm dừng khác nhau, nhưng quy tắc sinh tồn trong ga tàu chắc hẳn cũng giống nhau chứ?

Thế nhưng đối phương đã sải bước đi vào rồi, cô ta chỉ còn cách bám theo.

Đỗ Vũ thầm nghĩ, không sao cả, dù có gặp nguy hiểm thật, thì bên cạnh vẫn còn ba con tốt “thế mạng”. Nếu nhờ vậy mà có thể nắm rõ được điều cấm kỵ của con quỷ này thì càng tốt.

Đáng tiếc, hai tên phế vật kia c.h.ế.t quá nhanh, chẳng phát huy được chút tác dụng nào, còn hại cô ta phải tạm thời ủy khuất mà theo sát ba người này.

Nhưng cũng chẳng sao, chỉ cần bên cạnh có người, mệnh cách của cô có thể khiến người khác “chết thay” cho mình.

Thật lòng mà nói, ngay khi nhìn thấy tên của ga tàu lần này, cô đã cảm thấy biết đâu đây chính là cơ hội.

Mệnh cách của cô là 【Chết Thay】 — không phải tự mình c.h.ế.t thay cho người khác, mà là để người khác chịu thương tổn, bị quỷ truy sát, thậm chí là c.h.ế.t thay cho mình.

Dù hiện tại còn nhiều hạn chế, chẳng hạn khi sử dụng mệnh cách thì trong phạm vi hai mươi mét quanh cô bắt buộc phải có người khác, cùng một người không thể liên tục thay cô chịu hai lần công kích trong thời gian ngắn, cần cô chủ động liên kết với đối phương trước, và liên kết chỉ kéo dài ba phút. Trong ba phút ấy, mọi công kích linh dị nhắm vào cô sẽ ưu tiên đánh trúng người kia.

Nếu sức tấn công của linh dị quá mạnh, liên kết cũng sẽ vỡ, nhưng ở ga tàu cấp Ất, quỷ không thể một chiêu là phá được liên kết c.h.ế.t thay của cô.

Điều khiến cô coi đây là cơ hội, chính là lần này ga tàu mang tên 【Thế Thân】. Thế thân — thay thế người khác. Mà mệnh cách c.h.ế.t thay của cô, chẳng phải cũng là để người khác thay mình sao? Biết đâu, cô sẽ có cơ hội thăng cấp mệnh cách tại ga tàu này.

Chỉ là, cơ hội cụ thể nằm ở đâu thì vẫn chưa rõ.

Theo những gì cô từng thấy, từng nghe, việc nâng cấp mệnh cách ngoài tự tôi luyện và sử dụng nhiều lần, còn có thể thông qua việc dùng vật phẩm linh dị có năng lực tương tự, hoặc khi đối kháng với quỷ có cách g.i.ế.c người tương tự, thành công sống sót sau đòn công kích linh dị của nó, rồi bỏ ra một khoản tiền mua mạng nhất định, thì có thể cướp đoạt sức mạnh linh dị trên người quỷ để bù đắp cho mệnh cách của bản thân.

Quỷ liên quan đến 【Chết Thay】 thực sự quá hiếm, cô chưa từng gặp bao giờ. Nhưng lần này, dường như có chút liên hệ.

“Nếu mình có thể sống sót dưới tay con quỷ này, liệu có thể có được năng lực khiến người khác hoàn toàn trở thành con rối thế mạng cho mình không ta?”

Đỗ Vũ thấy khả năng này rất lớn.

Năng lực của cô ta khiến những người quen biết đều vô cùng e ngại, cho rằng cô là sao chổi khắc người, ai ở cạnh cô thì chắc chắn sẽ chết. Nhưng chính hệ thống phân cấp khắc nghiệt ở Phi Tuyền lại khiến Đỗ Vũ có được những công cụ c.h.ế.t thay hữu ích hết lần này đến lần khác, giúp cô ta sống ngày càng thoải mái, mệnh cách cũng liên tục được tăng cường.

Phải biết, khi mới có mệnh cách này, phạm vi c.h.ế.t thay chỉ có năm mét!

Chỉ cần lần này có thể sống sót rời đi, biết đâu mệnh cách của cô lại được nâng cấp thêm một lần nữa.

Thời gian đã trôi qua một nửa, ngoài việc từ Bạch Tầm Yến nghe được chút dấu vết “một bản thân khác” xuất hiện, cho đến giờ, cô vẫn chưa thật sự gặp nguy hiểm gì. Hiện tại bên cạnh vẫn còn ba người có thể c.h.ế.t thay cho cô, chỉ cần lợi dụng tốt, mấy tiếng còn lại chắc chắn có thể sống sót.

Đỗ Vũ tính toán đâu ra đấy, thậm chí còn nghĩ nếu ba người trước mặt này thật sự lợi hại, mà đến lúc làm vật tiêu hao c.h.ế.t thay vẫn chưa c.h.ế.t hết, thì trước khi lên xe, cô nhất định phải tìm cách khiến họ vĩnh viễn ở lại đây.

Cô nhìn ai trong ba người này cũng chẳng thuận mắt. Mà nói thẳng ra, trên đời này cô vốn chẳng thấy ai vừa mắt cả.

Trong ga tàu, số người bị cô hại c.h.ế.t không đến một trăm thì cũng hơn năm mươi.

Còn ngoài ga, ở Phi Tuyền, những kẻ yếu hơn cô, cô thấy chướng mắt, xui xẻo. Những kẻ mạnh hơn cô, cô lại càng thấy khó chịu, giả bộ, ghê tởm, đáng chết!

Bước vào công ty, Đỗ Vũ vẫn còn đang hung hăng nguyền rủa tất cả những kẻ khiến cô ta khó chịu.

Nếu liệt kê thành danh sách, chắc hẳn đã đủ chất đầy căn phòng của cô ta rồi.

Cho đến khi cô ta phát hiện bên trong công ty thật sự chẳng có một bóng người.

“Tôi nói này, hay là chúng ta ra ngoài đi thì hơn.” Cô ta lại đề nghị một lần nữa.

Quá kỳ quái. Cho dù có tan sở sớm vào buổi chiều, thì cũng chỉ là nhân viên ở tầng của bọn họ nghỉ thôi. Tòa nhà này được cho nhiều công ty thuê, mỗi tầng đều có nhân viên công ty khác làm việc, sao giờ nhìn lại chẳng có ai hết? Chẳng lẽ đồng nghiệp của bọn họ cũng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, rồi cả lũ đều đi dự tang lễ hết?

Nghĩ sao cũng thấy không thể.

Mọi người ở đây đều là hành khách dày dạn kinh nghiệm, cho dù chưa bước vào, chỉ cần nhìn thấy sự dị thường này, cũng phải biết bên trong chắc chắn đang có quỷ quấy phá.

“Chúng ta cứ lên xem thử. Bây giờ chẳng có manh mối gì, chỉ biết trốn tránh, tôi thấy không ổn đâu.”

Hết lần này tới lần khác, ba người kia cứ nhất quyết muốn đi xem.

Cô ta thật sự muốn phản bác, nhiệm vụ ga tàu vốn không phải trò chơi công lược, có thể tránh được lúc nào hay lúc đó. Nhưng giờ, cô căn bản chẳng có chút quyền lên tiếng nào.

Lên tầng công ty, bọn họ không chọn đi thang máy mà leo thang bộ.

Ngay khoảnh khắc bước vào tầng công ty, Đỗ Vũ chợt thấy lạnh lẽo.

Như một cơn gió âm u thổi qua, xuyên thẳng vào thân thể, khiến cô ra run rẩy từ tận đáy lòng, ngay cả khe xương cũng toát ra hàn ý.

Cảm giác khó chịu này khiến bước chân Đỗ Vũ khựng lại, cô ta rùng mình một cái, sau đó lùi hai bước theo bản năng.

Đây gần như là phản ứng sinh lý bản năng. Lùi lại rồi, cô ta mới chợt ý thức được.

Nhiều lần sinh tồn nơi ga tàu đã rèn cho những hành khách như bọn họ một trực giác cực kỳ nhạy bén trước khi cái c.h.ế.t ập đến.

Khoảnh khắc vừa rồi, cô cảm nhận được —

Đó chính là mùi vị của tử vong.

Rõ ràng còn chưa xảy ra chuyện gì, nhưng tim Đỗ Vũ đã đập nhanh hơn.

Ngẩng đầu, cô ta thấy ba người đi phía trước quay đầu nhìn lại vì sự dừng lại đột ngột của mình.

Họ không nói gì, cũng không làm gì, chỉ đứng ở những vị trí khác nhau mà ngoái đầu nhìn cô.

Người khiến cô ta cảm thấy quái dị nhất, giọng điệu nói chuyện khó chịu nhất — chính là cô gái trẻ kia. Đôi đồng tử đen thẳm thẳng tắp khóa chặt lấy ánh mắt cô ta, và ngay giây sau khi bốn mắt chạm nhau, hỏi:

“Có chuyện gì vậy?”

“Sao lại không đi nữa?”

“Mau qua đây đi.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.