Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 151: Chiến Lợi Phẩm Của Von

Cập nhật lúc: 04/09/2025 21:53

Giselle cuối cùng đã biết tại sao Phòng Yêu Cầu có thể hô biến ra một hồ tắm lớn đến như thế. Vì nó tham chiếu trực tiếp đến hồ tắm nơi phòng tắm của huynh trưởng này đây.

Thậm chí các vòi nước ở hồ tắm này còn nhiều hơn nữa, có đủ lựa chọn mùi xà phòng hương hoa tá lả, nước nóng, dầu gội đầu, dầu xả đủ thứ mùi thơm khác nhau.

Khi nước ấm lên và xà phòng bắt đầu phủ đầy mặt nước, trôi dần đến mình, lớp vải cuối cùng trên người cô cũng bị cởi ra. Cả người Giselle vẫn còn căng cứng vì mấy phút thô lỗ khi nãy, cô bất giác lại lùi về thành bể khi cậu trai bước xuống hồ tắm.

Không gian phong bế đã biến mất, cô gái lấy lại được năng lượng phép thuật của mình. Nhưng trong tình trạng này mà b.ắ.n đũa chí chóe thì lại không phải là lựa chọn khôn ngoan tý nào. Sóng năng lượng b.ắ.n ra mạnh quá có khi thoát khỏi căn phòng, làm giám thị phát hiện thì càng cam go hơn.

Và rõ ràng cậu trai cũng biết trong tình trạng này mình nên chiến đấu ở phương diện nào thì hơn...

Von sấn tới, bắt lấy cả người cô ôm sát vào mình, vừa chà xát tay tắm cho cô vừa thì thầm quanh tai: “Cậu có muốn chơi thử làm chiến lợi phẩm không?”

Lần này là giọng điệu mơn trớn tình tứ thổi lửa nóng vào tai, Giselle không nhịn được run lên.

“Tớ xem im lặng là đồng ý đó nha.”

“...”

Von xoay người cô gái lại để lưng cô dán vào lồng n.g.ự.c mình, để cô đối diện với tấm phù điêu một cô gái người cá đang nằm trên tảng đá bên bờ biển sóng vỗ. Nhưng cô người cá này vừa bị một băng vải quấn quanh mắt, vừa như thể thính lực bị phong bế luôn. Cô nàng lặn trốn sau tảng đá, chỉ dám ló cái đuôi ra một chút.

Ngó thấy tình trạng thê thảm của tấm phù điêu, cô lại nhớ tới con ma trong ấm trà Amon đêm nọ, lại thấy buồn cười.

Nhưng tiếng cười chưa phát ra khỏi miệng lại im bặt khi cô cảm nhận được thân thể đằng sau mình đây, khi cái sự thật rằng da thịt của chúng đang dán chặt vào nhau, đôi bàn tay đó đã men dần từ lưng lên đường hõm giữa dạ dày rồi lên đến chân ngực.

Chân cô bắt đầu bị một đôi chân khác chen tới, nước ấm dần nóng rực khi phía sau là sự cuồng loạn chỉ càng ép càng thít chặt, giam cô vào một không gian chỉ có thể dựa vào cậu, lưng tựa vào lồng n.g.ự.c cậu, hai tay vòng lấy hai cánh tay rắn chắn của cậu, sức nặng thân người tựa hẳn vào người phía sau.

Xúc cảm kéo đến làm trí óc mơ hồ, cô gái lại quên đi mình muốn làm gì, tạm quên đi những tranh chấp cãi vã. Để khi người từ phía sau tiến vào, khi chiếc lưỡi rắn nóng bỏng l.i.ế.m từ vành tai xuống cổ, khi bàn tay rắn rít nắm bóp lấy trái đào căng, cô gái không nhịn được phát ra tiếng rên khẽ khàng:

“Von...”

.

.

///---Đây là đường phân cách Selly đỏ mặt---///

.

.

Cuộc chiến đấu tay đôi ngã ngũ, thắng bại bên nào thì cũng đã rõ. Chàng trai giành được chiến lợi phẩm của mình, thỏa thuê đắc chí.

Von ngồi bên thành bể lấy 6 7 cái khăn tắm quấn cô lại rồi từ từ lau mình cho cô, từng thớ sợi bông nhu mềm lướt trên những dấu ngân và vết cắn khắp làn da mềm nhũn vì ngâm nước quá lâu. Cậu ôm cô dựa vào người mình:

“Nơi này chẳng thuận tiện gì cả, không bằng căn phòng ở Phòng Yêu Cầu kia.”

Không thuận tiện theo ý cậu là không có một chiếc giường thật to.

Giselle chán nản: “Vì đây là phòng dành để tắm chứ không phải để...”

Tiếng cười khẽ khàng: “Tụi nó chỉ tắm không là vì không giành được chiến lợi phẩm của mình!”

À phải rồi, cô cắn mạnh vào vai của tên nhóc khoe khoang này, cho đều với vết cắn bên vai kia.

“Chà răng của chiến lợi phẩm này sắc quá ta...”

Và hàm răng sắc đó nghiến lại: “Cậu có thôi đi không!”

Cũng đột ngột thế, Von ngưng cười, ghìm vai cô lại đối mặt với mình, để cô thấy ngọn lửa vì cô đang cháy âm ỉ trong đôi mắt xám khói của cậu:

“Selly, cậu không phải trò chơi, không phải búp bê con rối hay chiến lợi phẩm gì. Cậu cần có tớ và tớ cần có cậu. Chúng ta thuộc về nhau.”

Sau lời tuyên thệ đó là một nụ hôn kéo dài, nhưng khác với những ướt át nóng bóng khi nãy, nụ hôn này trầm mặc thành kính, môi lưỡi cậu như muốn truyền đến môi lưỡi cô cảm tình của cậu, suy nghĩ của cậu, như muốn đóng đinh lấy những lời tuyên bố vừa thốt ra, như muốn cô nuốt lấy lời thề nguyền của cậu.

Khi nụ hôn chấm dứt, môi cậu lại l.i.ế.m vòng lên môi cô, khiêu lên những xúc cảm còn chưa dịu xuống:

“You’re mine... Tớ với thằng Burrows đó có đánh g.i.ế.c gì thì cũng chỉ có một kết quả thôi. Cậu là của tớ, sẽ luôn là của tớ...”

Giselle dựa vào cậu hớp lấy từng hơi lên, một lúc sau mới đáp: “Tớ đã nói rõ với Matt rồi... Cậu đừng theo đuổi chuyện này nữa.”

Lần này Von không đáp, im lặng kết thúc việc lau người cho cô rồi lấy ra một bộ quần áo mới từ cái hộp đặt cạnh kệ khăn, vô cùng lạc quẻ với bày trí của căn phòng mà giờ Giselle mới để ý.

“Để tớ tự mặc.” Cô định đứng dậy nhưng chợt nhớ: “Cậu xoay người lại đi.”

Von bật cười, đuôi mắt cong cong nhưng cũng chịu xoay người lại.

Cậu ta chuẩn bị đến cả một bộ quần áo vừa vặn thế này nghĩa là đã đánh bàn tính hết cả trước khi nhắn cô đến đây.

Não cậu ta dùng để làm vầy hả trời...

À đâu não cậu ta vẫn dùng để học đấy chứ. Sao thế giới này không công bằng gì hết vậy...

“Cậu muốn mắng tớ thì cứ mắng ra tiếng đi.”

Rồi xoay người lại, lại ôm lấy cô ngồi vào lòng mình, thả chân thích ý xuống hồ nước. Cô nàng người cá đã quay lại nằm trên mỏm đá của mình, chấp nhận tình trạng tạm thời mà ngủ luôn cho khỏe.

Giselle đang định nói gì đó thì chợt khựng lại, nhìn xuống bộ quần áo đang mặc trên người mình, một bộ quần áo Muggle vô cùng vừa vặn.

Điều quan trọng ở đây là đồ Muggle?!

Cô chồm tới cầm lấy cái hộp, logo Meinu Mengxiang in chình ình trên nắp hộp. Một hãng thời trang Muggle.

What the...

Tại sao ở ngôi trường phù thủy mà Muggle nếu ai đi lạc tới cũng chỉ thấy một tòa nhà đổ nát với cái biển báo “Nguy hiểm! Cấm vào!” thì lại có một hộp thời trang thiếu nữ này vậy.

Thấy cô bị khớp ngó chằm chằm cái hộp, tiếng cười khẽ khàng bên tai: “Thấy tớ hay không!” Đây là câu cảm thán chứ không phải câu hỏi.

“Cậu nhờ Amy đặt mua à?” Chắc thế mới chọn đúng size người cho cô đến vậy.

“Cần gì phải nhờ con bé đó. Đồ cậu mặc trên người phải do chính tay tớ chọn!”

“Vậy cậu làm cách nào được?”

“Thì đặt hàng kiểu Muggle thôi, có gì khó đâu.” Rồi như biết cô nghi ngờ điều gì, cậu từ sau hôn lên tóc cô, thì thầm:

“Tớ không giống như cha ông tớ, tớ không bài xích tiếp xúc với Muggle. Sau này khi tớ hủy hôn xong, cậu có thể dẫn tớ về ra mắt gia đình cậu.”

Ê nha, nhưng cậu ta vẫn suốt ngày dùng từ Máu Bùn đấy thôi. Giselle toang cãi lại, nhưng khoan, khoan đã nào. Cậu ta gọi ai là Máu Bùn chứ...

Hình như cô chưa nghe Von gọi ai khác là Máu Bùn ngoại trừ nhóc Zorander.

Là Steffensen với Dietrichson suốt ngày Máu Bùn Máu Bùn làm mình đóng đinh suy nghĩ luôn. Von đúng là chỉ khinh khỉnh đứng nhìn, ánh mắt đánh giá mà thôi, cậu vẫn chịu tiếp xúc với Amy, không gọi gì Ive cả.

Chỉ gọi mỗi thằng nhóc Zorander.

Bên tai bị cắn mạnh một phát: “Sao tớ cứ cảm thấy cậu đang nghĩ tới tên nhóc nào khác nhỉ?”

“Ui đau!” Cô gái nũng nịu kêu lên làm răng cắn biến thành lưỡi l.i.ế.m nhẹ nhàng quanh vành tai.

“Ai thèm dẫn cậu về ra mắt gia đình chứ! Một tên thiếu hụt kiến thức Muggle trầm trọng dẫn về chỉ tổ mất mặt! Ba tớ là giáo sư vật lý đấy! Cậu có biết vật lý là gì không hả? Anh tớ là cầu thủ bóng rổ đấy! Cậu đến trái banh bóng đá với bóng rổ còn không phân biệt được, lấy gì về ra mắt gia đình tớ hả!”

Von cười hì hì ngả người nằm xuống sàn để cô gái nằm vào lòng cậu, nghe cô làm nũng làm yêu với cậu...

“Thế thì tớ đành phải bắt cóc luôn cô con gái của ông bà Gibson rồi!”

“Nhưng khoan...” cô bật nhổm dậy, “Không gian lồng giam khi nãy của cậu làm sao làm được? Không phải bùa phép hệ không gian, nó còn có thể đóng băng năng lượng pháp thuật của tớ nữa?”

Hèn gì nãy giờ cô cứ cảm thấy có gì đó thiếu thiếu, là chưa hỏi đến vấn đề này.

“Cậu đoán xem!”

Hmm... Không phải bùa phép không gian, không phải ếm nguyền hắc ám, có lẽ cũng không phải bùa chú gì. Lại càng không thể là một vật phẩm phép thuật nào được.

Tác động đến cả nguyên tố pháp thuật trong không khí và năng lượng ma pháp trong cơ thể phù thủy.

Vậy chỉ có thể là từ ma lực bản nguyên...

Bùa phép gì từ ma lực bản nguyên?

“Là kỹ năng cậu có được từ ma lực bản nguyên à?”

Ý cười lấp lánh trong mắt cậu: “Con gái của ông bà Gibson thật thông minh!”

Xời đố gì khó hơn đi nhóc! Chị đây 12 năm học sinh xuất sắc, cháu ngoan Bác Hồ, thi vở sạch chữ đẹp từ cấp 1, thi kể chuyện bé nghe từ mẫu giáo nhé!

Nhưng mà tại sao cùng là kỹ năng từ ma lực bản nguyên như nhau mà cậu ta có thể phong bế ma thuật của mình tùy ý, còn mình thì chỉ có kiến tri mà khi nào dùng được còn tùy hỉ nữa.

Tại sao thế giới này không công bằng gì hết vậy?

Còn ma lực bản nguyên của gã hồ ly Shaikh kia mình còn chưa biết nữa. Chắc chắn không phải chỉ là độn thổ không tiếng động thế được.

Quá bất công!

Mà hơn nữa, cậu ta có Espen cũng có thể độn thổ im lìm như đêm đó độn thổ lên phòng mình.

Quá bất công!

“Aaaa ghét cậu quá!”

Cậu trai cười đắc chí ôm cô gái vào lòng, để cô giận dỗi đánh vài cái lên n.g.ự.c mình. Lại lấy từ đâu ra một cái hộp nhung xanh lá, thắt nơ màu bạc. 

“Selly tặng cậu Lễ tình nhân!” Nụ hôn khẽ khàng lướt qua tóc mây: “Tớ đã định đợi sau tiết bùa chú tặng cậu rồi mà thằng Burrows đó phá ngang.” 

Tặng hoa tặng socola chỉ là với ngày thường thôi, theo ý cậu thiếu gia Montgomery thì phải tặng hiện vật thực chất đắt đỏ mới đúng là Lễ tình nhân.

Vừa đến tay Giselle cái nơ đã tự gỡ ra, rồi nắp hộp nhung bay ra để lộ trong đó nằm giữa lớp nhung đen là một đôi bông tai đinh tán (stud) đơn giản nhất, đính vào viên ngọc lục bảo (Emerald) xanh. Cả đôi bông tai chỉ có hai màu bạc và xanh lá.

“Đây để tớ đeo cho cậu.”

“Không, tớ không đeo đâu. Để ngắm thế này được rồi.”

“Tại sao chứ? Không thích à?”

“Không, tớ thích, nhưng tớ không thích mang ở trường.”

Đã cố tình chọn loại nhỏ nhất mà cô còn không dám đeo vì sợ dị nghị, cậu thôi không tiếp nữa, ôm chặt cô vào lòng.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.