Sau Khi Cô Nàng Tiểu Thư Trí Thức Xuống Nông Thôn, Bị Anh Chàng Chăn Bò Thô Kệch Ôm Eo. - Chương 175: Chị Em Nhà Họ Tiêu Chọn Chồng
Cập nhật lúc: 25/12/2025 06:08
"Chị, chị lại muốn làm gì?"
"Không có giáo d.ụ.c, chị mà cũng không biết gọi à? Quên lúc trước Tiêu Kiếm đè mày ra đ.á.n.h là ai che chở mày rồi à? Quên lúc trước đói không có gì ăn, là ai trộm khoai lang cho mày rồi à? Quên..."
Tiêu Cúc Hương mặt mày khó coi: "Được rồi được rồi, đừng nói nữa, em nhớ hết mà. Tiêu Kiếm đ.á.n.h nhau với em, vốn dĩ chẳng có gì, đ.á.n.h thì đ.á.n.h, kết quả chị đưa cho em con d.a.o phay, vì chuyện này em suýt bị mẹ đ.á.n.h c.h.ế.t. Chị ăn vụng nửa sọt khoai, sợ bị phát hiện nên đưa củ cuối cùng cho em, em đang cảm động thì chị gọi mọi người đến xem, em nhớ hết. Cả đời này em không quên đâu, em cảm ơn chị. Nếu không phải tại chị, da mặt em đã không dày được như thế này."
Tiêu Nguyệt Hoa nhe răng cười: "Đều là chị em ruột, không cần khách sáo. Bố bảo mày đến kéo lương thực đúng không? Chị đang có chuyện muốn nói với mày đây, liên quan đến vận mệnh nửa đời sau của mày, đi đi đi, vận chuyển lương thực về cho chị trước đã. Chị sẽ nói kỹ cho mày nghe."
Tiêu Nguyệt Hoa giật lấy tay kéo xe cút kít định đi về phía trước.
Tiêu Cúc Hương giật lại tay kéo: "Thôi đi bà, em còn lạ gì bà? Bà chỉ muốn lừa em làm cu li cho bà thôi."
"Mày nói thế nghe được à, dù thế nào mày cũng là em ruột tao, tao có thể cố ý hại mày chắc?"
Tiêu Nguyệt Hoa nói đầy ẩn ý: "Mày nhìn chị mày là biết, phụ nữ kết hôn là chuyện liên quan đến cả đời."
Nói rồi Tiêu Nguyệt Hoa hạ giọng: "Chị biết mày nhắm trúng Lưu Nguyên Sóng, mày mà không nghe sau này đừng có hối hận."
Tiêu Cúc Hương sững sờ, chẳng lẽ có tin tức gì thật?
"Không lừa em?"
"Lừa mày làm ch.ó."
Tô Thanh Từ đứng từ xa, nhìn thấy Tiêu Nguyệt Hoa khoa tay múa chân thì thầm to nhỏ với Tiêu Cúc Hương vài câu, tiếp theo Tiêu Cúc Hương kéo xe cút kít lon ton đi theo cô nàng.
"Thanh niên trí thức Tô ~"
Tiêu Cúc Hương còn nhiệt tình chào hỏi Tô Thanh Từ, sau đó vươn cổ nhìn vào trong đám đông.
"Nhanh lên, nhanh lên, giúp em che chắn một chút, lát nữa nhìn thấy lại mắng em."
Hai chị em người một bao tôi một bao rất nhanh đã chất hết các bao tải lên xe cút kít. Tiêu Cúc Hương bạo lực kéo xe, Tô Thanh Từ và Tiêu Nguyệt Hoa hai người ở phía sau hỗ trợ đẩy. Đợi kéo về đến nhà Tiêu Nguyệt Hoa, đừng nói Tiêu Cúc Hương kéo xe ướt đẫm mồ hôi, ngay cả Tô Thanh Từ "làm màu" cũng thở hồng hộc.
Tiêu Nguyệt Hoa lau mồ hôi, vội vàng chạy vào trong xách phích nước ra, lại lấy ba cái bát. Có lẽ sợ Tô Thanh Từ chê bẩn, cầm bát định rót trà, lại đi ra cửa giật cái khăn mặt treo trên tường xuống, lau kỹ cái bát một lượt.
Mặt Tô Thanh Từ tái mét, cô nhớ cái khăn đó là khăn rửa mặt dùng chung của Tiêu Nguyệt Hoa và Phùng Kiến Quân.
"Đừng, đừng, tôi không khát."
Tiêu Nguyệt Hoa vẻ mặt nghi ngờ: "Có phải cô chê bẩn không? Tôi đã cố ý lau cho cô một lần rồi đấy! Sạch sẽ mà!"
Tô Thanh Từ vội xua tay phủ nhận: "Không có không có, tôi thật sự không khát. Vừa nãy cô chẳng phải được chia lạc sao? Cô muốn cảm ơn tôi thì cho tôi nắm lạc đi. Tôi thích ăn lạc, lạc bổ m.á.u."
Tiêu Nguyệt Hoa thật sự mở một cái bao ra, bốc một nắm lạc đặt lên bàn. Tiêu Cúc Hương nhanh tay lẹ mắt, vội vàng bốc một nắm nhét vào túi áo mình.
"Tiêu Nguyệt Hoa, vừa rồi chị bảo có chuyện quan trọng liên quan đến anh Nguyên Sóng muốn nói với em, giờ nói được chưa?"
"Đúng rồi, mày muốn gả cho hắn đúng không?"
Tiêu Cúc Hương không chút do dự gật đầu: "Đúng đúng, em thích anh Nguyên Sóng."
"Hắn không thể lấy."
"Tại sao?"
"Bố hắn đ.á.n.h vợ, anh trai hắn cũng đ.á.n.h vợ, hắn chắc chắn cũng đ.á.n.h vợ."
Tô Thanh Từ xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, gật đầu tán thành: "Đánh vợ cái này có thể di truyền đấy."
"Chị mày biết chọn đàn ông nhất, để chị ấy chọn cho mày một người. Lưu Nguyên Sóng cũng là con ch.ó l.i.ế.m lớn của Trần Tú Hương, không xứng với mày."
Tiêu Cúc Hương ngượng ngùng sờ sờ mặt mình: "Chị cũng thấy em đẹp lắm phải không? Thanh niên trí thức Tô, mắt nhìn của chị tốt thật đấy, phụ nữ trong đội đều bảo em mặt to m.ô.n.g to, chẳng những đẻ được con trai mà còn vượng phu."
Khóe miệng Tô Thanh Từ giật giật, lời này cô không biết tiếp thế nào. Cẩn thận đ.á.n.h giá Tiêu Cúc Hương vài lần, đừng nói, lớn lên giống hệt Tiêu Nguyệt Hoa. Rất cường tráng. Không phải kiểu cao to vạm vỡ, mà là kiểu cả người toàn cơ bắp. Khung xương cũng to, da lại đen, hai hàng lông mày vừa thô vừa rậm, bên dưới là đôi mắt đậu xanh. Mũi tẹt lỗ mũi hếch lên trời, miệng vuông, môi màu thâm sì.
"Trông rất có nét riêng."
Tiêu Cúc Hương cười càng vui vẻ hơn.
"Chị, vậy chị bảo em không lấy Lưu Nguyên Sóng thì lấy ai? Bố nói rất nhiều lần rồi, bảo muốn gả em sang nhà ông Lưu Đạt ở Ô Nê Đường. Nhà họ nguyện ý đưa 100 đồng sính lễ, còn cho 100 cân lương thực nữa."
Ngón tay bóc lạc của Tô Thanh Từ khựng lại: "Sính lễ này không thấp đâu, gia đình thế nào vậy?"
"Lưu Đạt 42 tuổi, hai con trai, con lớn 20 tên Lưu Kiến Bình, con út 18 tên Lưu Kiến Đảng. Hai đứa con đều lười chảy thây, một ngày chỉ kiếm được 5-6 điểm công, nuôi thân còn chẳng xong."
Tô Thanh Từ - người chỉ kiếm được 4 điểm công: "........"
"Nhà lấy ra được nhiều đồ như vậy, điều kiện cũng không tồi mà? Kiếm 5-6 điểm công thì làm sao?"
Tiêu Cúc Hương vẻ mặt táo bón: "Nhà ông ta toàn dựa vào vợ Lưu Đạt, ăn ít làm nhiều, một ngày làm được 12 điểm công đấy."
"Thế chẳng phải tốt sao? Có bà mẹ chồng biết làm như thế, chồng lười chút sợ gì?"
"Vợ ông ta thời gian trước mệt c.h.ế.t rồi!"
......
"À, thế trong nhà không ai làm việc, sau này mà không nỗ lực kiếm điểm công, e là cuộc sống ngày càng đi xuống. Nhưng Lưu Kiến Đảng và Lưu Kiến Bình còn trẻ, còn có thể dạy dỗ, biết đâu lấy vợ xong lại đổi tính."
"Đúng rồi, người mai mối cho cô là Lưu Kiến Đảng hay Lưu Kiến Bình?"
"Đều không phải, là Lưu Đạt."
"Phụt ~"
"Khụ khụ khụ khụ ~ Cái gì cơ? Mai mối cho cô là Lưu Đạt? Cái ông bố chồng ấy á? Không phải Lưu Kiến Bình và Lưu Kiến Đảng?"
"Đúng thế, là Lưu Đạt, bảo là tìm một người vợ biết làm, về kiếm điểm công, để nuôi gia đình, để tích tiền cưới vợ cho hai đứa con trai."
"Cô bao nhiêu tuổi rồi?"
"Em 19."
"Lão Tiêu Toàn Quý này cũng quá không biết xấu hổ rồi đi? Tìm một người trạc tuổi mình làm chồng cho cô? Tặng kèm luôn hai đứa con trai lớn tướng? Còn cả nhà họ Lưu kia nữa, nghĩ gì mà cưới vợ cho Lưu Đạt? Muốn cưới thì cũng phải cưới cho hai đứa con bên dưới chứ! Có sính lễ này, cưới vợ cho hai đứa con trai, cũng khối người để chọn mà? Ông ta nghĩ cái gì thế, góa vợ hơn bốn mươi tuổi, lại còn muốn tìm cô gái nhỏ 19 tuổi?"
