Sau Khi Ly Hôn, Nữ Tổng Tài Lạnh Lùng Hối Hận Phát Điên - Chương 170

Cập nhật lúc: 07/09/2025 02:41

Nghe lời này, anh kinh ngạc nhìn cô. Đến nằm mơ mà cũng có người chỉ dẫn Giang Vũ Vi làm việc, hơn nữa Giang Vũ Vi lại còn nghe theo, điều này thật khó tin, anh nghĩ cô đang nói dối.

Giang Vũ Vi làm gì có chuyện nghe người khác chỉ huy, thông thường đều là cô chỉ huy người khác.

Anh cầm hộp đựng quà và thiệp, cả cuốn nhật ký của mình, "Rồi sao nữa?"

Ánh mắt cô chăm chú nhìn chiếc đồng hồ Cố Mạnh Mạnh tặng anh, khóe môi nhếch lên vài phần cười lạnh.

"Đến rồi càng hối hận."

Anh: "..."

"Anh gây chuyện ầm ĩ ở bữa tiệc như vậy, giải quyết bao nhiêu người, còn lấy được một khoản tiền, rốt cuộc là vì cái gì?"

Mục đích?

Mục đích chính là sau khi ly hôn Giang Vũ Vi, ít nhất anh cũng có chút tiền phòng thân, để chữa bệnh cho cậu.

Người như bố anh, một khi anh ly hôn Giang Vũ Vi, hoặc là sẽ đuổi anh ra khỏi nhà, hoặc là sẽ gả anh đi để đổi lấy lợi ích, anh chỉ còn giá trị đó thôi.

Anh nhếch môi, nụ cười mang theo vài phần lạnh nhạt, "Cô sẽ sớm biết thôi, chắc là không quá một tiếng đâu."

Khi phát hiện cô không ra nước ngoài, anh đã trải sẵn con đường ly hôn cho cô rồi.

Giang Vũ Vi khẽ cau mày.

Anh cất quà của bạn học vào hộp, quà mừng tuổi trưởng thành của Cố Mạnh Mạnh thì cầm trên tay. Những thứ khác trong phòng vừa vô nghĩa lại vừa khó mang đi nên anh không bận tâm, quay người nhìn cô, cười tủm tỉm hỏi.

"Giang Tổng, đi chứ?"

PS: Ngày mai sẽ thật sự ly hôn rồi, cảnh báo đếm ngược ---

--- Chương 110: Đếm ngược ly hôn ---

Cô cau chặt mày, ánh mắt như lửa thiêu, quét qua hộp quà anh đang nắm chặt trong tay, không trả lời mà hỏi ngược lại, mang theo vài phần khiêu khích: "Anh định đeo nó à?"

Anh cúi đầu liếc nhìn chiếc hộp gói ghém tinh xảo, khóe môi cong lên một nụ cười, "Đương nhiên rồi, không đeo chẳng phải là phung phí của trời sao?"

Trong lòng thầm nghĩ, chiếc đồng hồ này tuy là mẫu cũ, nhưng lại kinh điển và bền đẹp, đầy vẻ cuốn hút.

Cô chợt đứng phắt dậy, trong đôi mắt đen láy lấp lánh tia châm chọc, "Đồng hồ tôi tặng anh còn ít sao? Sao cứ nhất định không đeo?"

Anh ngẩng phắt đầu, nhìn cô, bị tức đến bật cười, "Giang Vũ Vi, cô sẽ không quên màn kịch trước cửa công ty Lý Ninh Tô chứ? Cô bảo tôi trả lại hết những thứ cô tặng, tôi đã làm theo rồi, sớm đã đóng gói gửi đi."

Vừa nhắc đến chuyện này là anh lại bực mình, đâu ra loại phụ nữ chi li tính toán đến thế.

Hôm đó cãi nhau xong, anh về thẳng nhà Dật Khang, gửi lại cho cô tất cả những gì có thể gửi, đến cả bàn chải đánh răng đã dùng cũng không sót.

Giang Vũ Vi sắc mặt cứng đờ, giọng nói hơi khàn, "Anh... anh thật sự gửi trả lại rồi à?"

Anh càng bực bội hơn, "Cô nói xem? Đã một tháng rồi, chẳng lẽ cô còn chưa thèm bóc chuyển phát nhanh ra sao?"

Cô vừa không cần, lại vừa không biết, vậy hà cớ gì ban đầu lại hung hăng đến thế?

Ánh mắt cô tối lại, đôi môi đỏ mím chặt, dường như đang kìm nén một cảm xúc nào đó.

Anh lười quan tâm đến cảm xúc lên xuống của cô, "Rốt cuộc có đi không?"

Nếu không phải còn phải cùng cô đi làm thủ tục ly hôn, anh mới lười quản cô.

Giang Vũ Vi mặt mày u ám, đi trước ra khỏi cửa. Anh cau mày, bước nhanh theo sau.

Vụ ồn ào này khiến nhà cửa trở nên đặc biệt lạnh lẽo, ngay cả bố anh cũng không ra tiễn cô.

"Lái xe đưa tôi đi, tôi uống rượu rồi." Giang Vũ Vi ra lệnh.

Lần này ít nhất cô cũng không bỏ anh lại, anh đành chấp nhận số phận đi về phía ghế lái.

Trước khi khởi động xe, anh tháo hộp quà, lấy chiếc đồng hồ Cố Mạnh Mạnh tặng ra, đang định xem kỹ thì bên tai lại vang lên giọng nói lạnh lùng của cô.

"Cất vào đi."

Anh vẻ mặt khó hiểu nhìn cô, "Tại sao?"

Giọng Giang Vũ Vi lạnh lẽo xen lẫn vài phần bực bội, "Trên xe của tôi mà anh lại ngắm nghía quà tình nhân tặng, là muốn tôi cho anh biết tay, hay là lo lắng cho cô tình nhân nhỏ của anh?"

Anh cau chặt mày, ngữ khí mang theo vài phần khó chịu: "Đừng lấy cái đó ra dọa tôi, nếu cô dám động đến Cố Mạnh Mạnh, tôi đảm bảo sẽ khiến người trong lòng cô là Trần Dật Nhiên cũng không yên đâu. Chúng ta đều có nhược điểm của đối phương trong tay, ai cũng đừng hòng uy h.i.ế.p ai."

Trên gương mặt xinh đẹp của cô hiện rõ vẻ phiền não: "Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, mối quan hệ của tôi với Trần Dật Nhiên không phải như anh nghĩ, tôi đối với anh ta căn bản không có loại tình cảm đó!"

Anh khinh thường cười một tiếng, thầm nghĩ chuyện của hai người họ, e rằng cả thế giới này cũng chẳng ai rõ bằng anh. Kiếp trước nếu không phải anh cứ bám riết không chịu ly hôn, Trần Dật Nhiên sớm đã trở thành con rể nhà họ Giang rồi.

Không thèm để ý đến cô nữa, anh đạp ga, chiếc xe lao vút đi.

Giang Vũ Vi thấy anh vẻ mặt không tin, vừa định mở miệng giải thích, điện thoại lại vang lên không đúng lúc. Cô bắt máy, giọng nói mang theo vài phần khó chịu: "Thư ký Lý, có chuyện gì?"

"Tìm chỗ nào bên đường, tấp vào đi." Giang Vũ Vi cúp điện thoại, ra lệnh.

Anh đỗ xe ở một đoạn đường vắng vẻ không người. Quay đầu nhìn Giang Vũ Vi, cô toát ra một luồng khí tức u ám.

Cô cúi đầu nhìn điện thoại, nhanh chóng lướt qua một tin tức, sau đó ngẩng đầu nhìn anh, trong đôi mắt đen láy cuộn trào những cảm xúc phức tạp, trên mặt như đóng một lớp băng giá.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.