Sau Khi Trọng Sinh, Ta Kết Hôn Với Kẻ Thù - Chương 66
Cập nhật lúc: 06/09/2025 07:46
Đầu nàng ong ong.
Túi hương nàng mang theo là túi thơm hình đầu cừu mà mẹ nàng đã thêu tặng. Bên trong là di vật của cha và tiểu đệ nàng. Làm sao có thể dễ dàng đưa nó cho người khác? Trong lúc nàng còn do dự, Lý Hiển dần cảm thấy khó chịu hơn. Giơ tay lên, nàng sực nhớ ra mình còn một túi thơm khác, nhanh chóng rút nó ra và nhét vào tay hắn, rồi lăn về sau.
Hương cam quýt bay khắp không gian, xộc vào mũi của Quần Thanh.
Quần Thanh nhìn Lý Hiển cầm lấy túi thơm của Lục Hoa Đình đưa lên mũi, vẻ mặt dần dịu lại, cảm thấy cảnh tượng này thật kỳ quái.
Cơn co giật của hắn vừa dịu đi đôi chút, tay áo liền phất lên. Chỉ nghe thấy tiếng ám tiễn “Ting“ một cái, bay ra cắm chặt vào bàn.
Vài tiểu nội thị từ ngoài điện xông vào, thấy tình hình bên trong, hai tên đỡ Lý Hiển dậy, tên khác thì bẻ tay Quần Thanh quặp ra sau lưng rồi lôi nàng ra ngoài điện.
Lý Hiển nghiêng đầu, mắt nhìn chằm chằm vào Quần Thanh. Hắn chỉ tay vào nàng, nói "Xử… tử". Vừa nói xong, hai mắt hắn trợn ngược, nhanh chóng bắt đầu cơn co giật thứ hai. Túi thơm song ngư màu chàm rơi xuống đất. Hai tên nội thị cầm bát thuốc đổ vào miệng hắn, nhưng chất lỏng cứ thể chảy ra ngoài, lăn trên má và y phục trắng của hắn.
Ngoài điện tối đen như mực. Mọi thứ diễn ra trước mắt nàng mơ hồ như trong giấc mơ. Quần Thanh quỳ trên thảm, cảm thấy m.á.u dồn lên não.
Chỉ vì vô tình thấy Lý Hiển phát bệnh, liền muốn xử tử nàng? Lẽ nào nàng vượt qua phong ba bão táp một cách bình an, chỉ để gặp phải thảm họa ngay trong đêm sao?
"Đừng chạm vào ta!" Ngay lúc hai tên nội giám định lôi nàng đi, Quần Thanh vùng vẫy đứng lên "Khoan đã, ta có cách cứu Thái tử."
Bên kia, Thái tử đang hôn mê, không uống được thuốc. Tình trạng của hắn rất nghiêm trọng, các nội giám thấy vậy cũng không dám trực tiếp can thiệp.
Quần Thanh chạy đến cánh tủ, mở ngăn đựng các loại gia vị, lục lọi một lúc trong đống hương liệu đầy ắp, múc một thìa đổ vào lư hương lớn màu vàng tím trong chính điện.
Một lát sau, một mùi thảo mộc thoang thoảng lan tỏa, nhanh chóng tràn ngập cả đại điện.
Các tiểu nội thị cúi xuống, lo lắng quan sát tình trạng của Thái tử. Lý Hiển nằm nghiêng trong tay của một tên nội thị, thở hổn hển. Cơn co giật của hắn dần lắng xuống.
"Điện hạ, Điện hạ..." Thấy hắn tỉnh lại, một người thì thầm: "Điện hạ, vừa rồi Điện hạ đã ra lệnh xử tử Thanh cô nương..."
"Chậm đã." Lý Hiển hé mắt, giọng nói yếu ớt, nhưng vẻ mặt lại nghiêm nghị đến đáng sợ. "Hỏi xem hương này là gì, làm sao nàng ta biết được..."
Quần Thanh quỳ xuống nói: "Nô tì không biết bệnh tình của Điện hạ. Chỉ tình cờ từng nghe nói hương thảo Tây Phiên có thể chữa đau đầu..."
Mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống thái dương và gò má nàng. Thấy tình trạng của Lý Hiển khá hơn, lòng nàng chùng xuống.
Tuy đã từng đi cùng Lý lang trung và Phương Tiết chữa bệnh, nhưng thời gian quá ngắn ngủi, y thuật lại có hạn. Nàng vắt óc suy nghĩ, chỉ nghĩ ra được hai lý giải cho những cơn co giật này.
Một là chứng "động kinh" mà người dân địa phương gọi, khi lên cơn co giật, miệng sùi bọt mép, nhưng rõ ràng Thái tử không bị.
Việc hắn chảy nước dãi cho thấy một khả năng khác.
"Nếu người thường ốm yếu, đau đầu dai dẳng, khi nổi cơn thịnh nộ thì ngã quỵ, co giật và chảy nước dãi, có khả năng gây nguy hiểm đến tính mạng..."
Mẫu thân nàng đã viết trên một tờ giấy, mô tả các triệu chứng ngộ độc "tương tư dẫn".
A nương nói rằng trầm hương có thể ức chế được tương tư dẫn, trong khi hương thảo và huỳnh hương thảo có thể làm dịu triệu chứng.
Trước đó nàng đã dùng hương thảo, hy vọng có thể trì hoãn bệnh tình một lúc, nhưng không ngờ nó lại làm dịu các triệu chứng của Thái tử. Quần Thanh nghĩ đến lúc Thái tử yêu cầu đưa túi thơm.
Mùi hương trong túi thơm của Lục Hoa Đình không phải là mùi cam quýt... mà là mùi hương nồng nàn, hơi ngọt và cay, giống như huỳnh hương thảo, tương tự như cam quýt!
Sau khi đã giải mã ra, Quần Thanh toát mồ hôi.
Lý Hiển quả thật đã bị đầu độc bởi "tương tư dẫn".
Loại độc này xem chừng chỉ có nàng sở hữu, trong một khoảnh khắc, nàng thực sự hoài nghi có phải chính mình không cẩn thận đã hại c.h.ế.t thái tử.
Nhưng ở kiếp này, "tương tư dẫn" của nàng được giấu trong gói, chưa từng mở ra.
"Thanh cô nương, trước tiên đứng dậy đã." tiểu nội giám thì thầm vào tai nàng, cắt ngang dòng suy nghĩ.
Quần Thanh thấy Lý Hiển đã tự uống được thuốc, tự hỏi Thái tử đã chuẩn bị thuốc gì, sau khi uống xong, hắn gần như đã hoàn toàn bình phục. Tuy nhiên, sắc mặt hắn vẫn méo mó tái nhợt, trông như ma quỷ giữa đêm.
"Chuyện hôm nay không được tiết lộ," Lý Hiển vừa nói vừa lau miệng.
"Nô tì hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của chuyện này," Quẩn Thanh nói, nhìn hắn với ánh mắt khẩn thiết.
Lý Hiển nhìn nàng, ánh mắt vẫn còn đầy vẻ dò xét. Ngừng lại một chút, hắn hỏi: "Ngươi là lang y sao?"
Quần Thanh, sợ hắn sẽ nhờ nàng giải độc, vội vàng đáp: "Nô tì không biết y thuật."
"Không biết?" Lý Hiển hỏi. "Nếu ngươi không biết y thuật, làm sao ngươi có thể đốt hương? Nếu ngươi không biết y thuật, làm sao ngươi có thể bảo vệ được cái thai của Hàn Uyển Nghi? Vừa rồi ta đã tha mạng cho ngươi. Ngươi hẳn nên phân rõ nặng nhẹ. giờ ngươi không còn cơ hội để giấu diếm đâu."
"Nô tì tuyệt đối không dám. Nô tì thậm chí không dám nghĩ đến việc che giấu sự vô năng của mình trước mặt Điện hạ." Quần Thanh trầm ngâm một lát rồi nói: "Về chuyện của Hàn Uyển Nghi, đó là bởi vì nô tì biết nàng là giả vờ mang thai."
Lời nói như sét đánh ngang tai Lý Hiển, giáng thẳng vào giữa hai lông mày hắn. Hắn phẩy tay ra hiệu cho bọn tiểu nội thị lui ra. "Gỉa vờ mang thai là thế nào? Ngươi đang nói lời phản nghịch gì vậy!"
"Hàn Uyển Nghi đã gạt hoàng đế, lời nô tì nói là sự thật." Quần Thanh nhìn hắn chăm chú. Trong đêm tối, đôi mắt nàng được ánh nến soi sáng, toát lên vẻ lạnh như kiếm khiến Lý Hiển choáng váng.
Hắn hỏi: "Tại sao Hàn Uyển Nghi lại phải gạt hoàng đế?"
Quần Thanh đoán trước được câu hỏi này, liền đáp: "Điện hạ, nếu muốn biết đáp án, hãy nhớ lại khi Hàn Uyển Nghi lần đầu được chẩn mạch có long thai."
"Ba tháng trước, Thánh nhân đã thanh trừng các viên quan cũ của nước Sở, và nhà họ Hàn cũng nằm trong số đó. Hàn Uyển Nghi rất cần một đứa con để bảo vệ gia tộc, nên chắc hẳn đã dùng một bài thuốc dân gian. Tuy có thai ngay lập tức, nhưng không thể sinh nó ra.