Sinh Ra Để Làm Nữ Phụ - Chương 63: Phu Quân Ta Là Kẻ Thù Chết Tiệt
Cập nhật lúc: 07/09/2025 00:20
Thật ra không cần 38 nói thì nàng cũng có thể đoán ra đôi chút.
Kiếp trước Tô Nguyệt Li thăng cấp rất nhanh, không đến mười năm đã phi thăng.
Tần Vãn còn c.h.ế.t trước khi nàng ta phi thằng, tuy không biết nàng ta phi thăng như thế nào, nhưng trong trí nhớ của Tần Vãn vẫn có vài thứ.
Số phận thiên tuyển chi nữ của Tô Nguyệt Li bắt đầu từ viên long đan này, sau khi đạt được long đan thì nàng ta thăng cấp rất nhanh.
Có thể nói rằng, viên long đan này chính là cơ duyên rất quan trọng giúp Tô Nguyệt Li phi thăng.
Còn phải sử dụng long đan như thế nào, thì chỉ có thể đợi thiên cơ tiết lộ thôi.
Tần Uyển Uyển nghĩ vậy, nhắm mắt nhập định.
Giản Hành Chi cảm nhận được sự biến hóa của linh khí xung quanh, hết sức vui mừng liếc nhìn nàng một cái.
Bộ dáng nỗ lực đi lên này, cuối cùng cũng hơi giống nữ chính trọng sinh quay lại phục thù rồi.
Hai người tự mình cố gắng, một đêm cứ như vậy trôi qua.
Sáng hôm sau có tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào, Tần Uyển Uyển mở mắt ra thì không thấy Giản Hành Chi ở trong phòng, nàng khịt khịt mũi, tới khi tỉnh táo mới xuống giường.
Mở cửa ra thấy bên ngoài là một chàng thanh niên cầm cây khóc tang trong tay, mỉm cười đứng ở cửa.
Tần Uyển Uyển đóng sầm cửa lại, Thiên Lưu đã c.h.ế.t rồi cơ mà!
Sắc mặt thanh niên cứng đờ, sau đó vội vàng nói: "Cô nương dừng bước, tại hạ là Bách Tuế Ưu không phải là Thiên Lưu kia."
Tần Uyển Uyển mất một lúc mới bình tĩnh lại, nhận ra mình vẫn đang mơ ngủ.
Nàng gãi gãi đầu, có chút buồn bực: "Xin đạo hữu đợi một chút."
Nói xong, nàng nhanh chóng thay quần áo, rửa mặt gọn gàng rồi mới mở cửa ra.
Một loạt động tác này tốn không ít thời gian, nhưng sau khi mở cửa thì phát hiện Bách Tuế Ưu vẫn đứng trong sân, vẻ mặt không có chút khó chịu nào.
Hắn cũng lễ phép chào hỏi Tần Uyển Uyển: "Cô nương ra sớm."
"Bách...!Bách đạo hữu."
Không biết tại sao, nhưng khi nhìn vào khuôn mặt của Bách Tuế Ưu, Tần Uyển Uyển lại cảm thấy xung quanh hơi lạnh.
"Có chuyện gì không?"
"Hôm qua nhận được sự tương trợ của cô nương và một vị đạo hữu khác, tại hạ đặc biệt đến thăm hai vị để nói lời cảm ơn."
Giọng điệu của Bách Tuế Ưu từ từ chậm rãi, Tần Uyển Uyển quan sát hắn ta mới phát hiện ra một sự thật, cho dù Thiên Lưu đã cố hết sức để bắt chước hành động cử chỉ của Bách Tuế Ưu, nhưng đồ giả thì cũng chỉ là đồ giả thôi.
Trên người của Bách Tuế Ưu có một loại khí chất thư sinh nho nhã, lại thấp thoáng mùi đàn hương, ánh mắt trong suốt sạch sẽ.
Tóm lại là, thư sinh như tùng như trúc!
Hắn vừa mở miệng lập tức đã tách mình và Thiên Lưu ra, Tần Uyển Uyển thả lỏng, vội xua tay: "Chỉ là thuận tay mà thôi, Bách đạo hữu chớ để trong lòng."
"Ơn cứu mạng của hai vị chính là nhân quả, ngày sau chắc chắn có nơi dùng tới." Nói xong, Bách Tuế Ưu gỡ một chuỗi tiền đồng được cột bằng dây đỏ ở bên hông xuống: "Cô nương có thể dùng đồng tiền để gọi ta."
"Ngươi quá khách sáo rồi."
Miệng thì nói lời từ chối, nhưng Tần Uyển Uyển vẫn nhận lấy tiền, sau đó mới nhớ lại: "Bách đạo hữu đã ăn sáng chưa? Có muốn ăn cơm cùng nhau không?"
"Tại hạ đã dùng bữa." Bách Tuế Ưu cười: "Sáng sớm nay đã đi một vòng xung quanh Thiên Kiếm Tông, nếu như đạo hữu không chê, ta sẽ làm người dẫn đường cho đạo hữu, giới thiệu một chút về Thiên Kiếm Tông."
"Như vậy thì không có gì tốt hơn." Tần Uyển Uyển nói xong, đột nhiên mới nhớ lại: "Đợi một lát, ta lấy tấm mạng che mặt."
Nghĩ đến người ở Thiên Kiếm Tông phức tạp, bây giờ lại là thời gian đại hội thử kiếm đang diễn ra, lỡ như gặp người của Vấn Tâm Tông gây phiền toái, Tần Uyển Uyển liền quay lại gian phòng, lấy một tấm mạng che mặt đeo lên, quay trở lại tìm Bách Tuế Ưu: "Bách đạo hữu, đi thôi."
Bách Tuế Ưu gật đầu, dịch sang bên cạnh một bước, lùi lại phía sau nửa bước đi bên người nàng, hai người đồng thời đi về hướng nhà chính.
Thiên Kiếm tông chính là một trong tam đại tông môn có truyền thừa lâu đời nhất, từng có không ít nhân vật phong vân đi ra từ nơi này, khắp sân sau đều là cảnh đẹp, từng bước đều có một câu chuyện xưa.
Có vẻ Bách Tuế Ưu đối với Thiên Kiếm Tông rất quen thuộc, tài ăn nói lại vô cùng tốt, một đường giảng giải cho Tần Uyển Uyển, nếu như gặp phải người lại tinh tế che chắn giúp Tần Uyển Uyển, ngay khi tới nơi không có vật che chắn, ánh mặt trời còn chưa kịp rơi xuống thì Khốc Tang Bổng trong tay hắn đã nháy mắt hóa thành một cái ô che l*n đ*nh đầu.
Cẩn thận tỉ mỉ săn sóc, chỉ một đoạn từ phòng khách tới nhà ăn, cảm giác muốn đối xử tốt với hắn của Tần Uyển Uyển đã tăng lên gấp bội.
Hai người tiến vào nhà ăn, Tần Uyển Uyển liền phát hiện rằng nơi này và nhà ăn ở đại học giống nhau cực kỳ.