Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 58: Cả Nhà Phải Đông Đủ (2)

Cập nhật lúc: 06/09/2025 12:55

【Một người đàn ông lực lưỡng mà khóc đến mức này, nhất định là đã chịu phải sự tra tấn phi nhân tính rồi, rốt cuộc đã trải qua chuyện gì thế? Lót dép hóng dưa】

【Hahaha, thật sự sắp bị mấy người này chọc cười c.h.ế.t mất thôi, đang yên đang lành quay show truyền hình trực tiếp, lại gặp phải toàn những tình huống quái gở thế này hả?】

【Kịch bản, tuyệt đối là kịch bản! Chỉ có mấy đứa ngốc mới tin là thật!】

【Đàn ông đàn ang mà lại rơi lệ 23333】

Nghe xong thảm cảnh của Trình Vạn Thanh, mấy người đều lộ ra vẻ đồng cảm, nhưng vừa nghĩ đến cảnh ngộ sắp tới của chính mình, trong lòng liền bất an rối loạn.

Họ chỉ có thể âm thầm cầu nguyện trong lòng, mong rằng Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên, hai người chưa bị bắt, có thể sớm phát hiện ra sự mất tích của họ, rồi nhanh chóng báo cho tổ chương trình đến cứu viện.

“Làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta cũng sẽ bị nướng lên sao?” Ngay cả Hồ Huệ Quân, vốn từng trải hơn nhiều, giờ cũng không bình tĩnh nổi.

Quan trọng là… cảnh tượng kiểu này, trước giờ cô ta cũng chưa từng thấy!

“Đừng lo, anh Niên và chị Song nhất định sẽ đến cứu chúng ta.” Giang Dã khẳng định chắc nịch.

Liên tưởng đến dáng vẻ hai người “mắt đưa tình” khi đi tìm người lúc chập tối, tám phần là đã sớm phát hiện ra điều gì bất thường, nên mới nhân lúc mọi người ngủ say mà đổi chỗ ngủ.

Có khi giờ này họ đang ẩn mình ở một góc nào đó, lặng lẽ quan sát tất cả!

Nếu không phải vì đoán được như vậy, cũng như sợ phá hỏng kế hoạch của hai người, thì Giang Dã nào phải loại cam tâm ngồi yên chịu trói?

Không bỏ trốn sớm mới lạ!

Đúng như cậu ta nghĩ, cách đó chừng mười mét, Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên đang nấp trong một bụi rậm, khom người quan sát hướng bộ lạc.

Xác nhận tình hình, Hạ Tầm Song liền buông cành cây nhỏ trong tay:

“Quả nhiên Trình Vạn Thanh ở đây.”

“Vậy sao cô lại biết trước được?” Lâm Vãn Niên tò mò hỏi.

Hạ Tầm Song nghiêng đầu nhìn anh, ánh mắt sâu thẳm:

“Trực giác, đoán thôi! Anh chẳng phải cũng đoán ra sao?”

Ngay từ lúc cảm giác có ánh mắt lạ dõi theo, Hạ Tầm Song đã mơ hồ đoán được gần đây có thể tồn tại bộ lạc người rừng.

Ở nhiều khu rừng nguyên sinh nước ngoài, quả thật vẫn còn những bộ lạc tách biệt với thế giới hiện đại, đời đời sống trong rừng, chưa từng tiếp xúc với xã hội văn minh.

Họ có ngôn ngữ riêng, dựa vào thiên nhiên trù phú, sống nhịp điệu “làm lúc mặt trời mọc, nghỉ khi mặt trời lặn”.

“Nhìn là biết, đám người rừng này chưa từng tiếp xúc với thế giới bên ngoài, hoàn toàn không biết ngoài họ ra, còn có chúng ta, những kẻ sống trong thành thị. Cho nên khi phát hiện Trình Vạn Thanh, họ mới đem anh ta – ‘dị loại’ – về bộ lạc.”

Hạ Tầm Song vừa phân tích vừa nghiêng đầu, mới phát hiện người đàn ông kia vẫn đang nhìn chằm chằm mình.

Bốn mắt giao nhau, Hạ Tầm Song bất giác thấy mất tự nhiên, vô thức sờ mặt:

“Nhìn gì thế? Trên mặt tôi có gì à?”

Lâm Vãn Niên dán mắt vào khuôn mặt trắng trẻo ấy, trầm mặc vài giây rồi khẽ nói, giọng khàn khàn:

“Ừ, có đó.”

Hạ Tầm Song tin thật, vội vàng đưa tay lau loạn xạ lên mặt:

“Giờ thì sao?”

Khó hiểu thay, khóe môi Lâm Vãn Niên lại nhếch lên:

“Hình như… hết rồi.”

“Đã hết thì nói hết, ‘hình như’ cái gì mà ‘hình như’?” Nếu biết anh ta đang trêu mình, chắc Hạ Tầm Song đã đè anh ra đánh tại chỗ rồi.

“Thôi, dơ thì dơ đi! Trong hoàn cảnh này còn mong sạch sẽ gì nữa.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.