Sống Lại Trước Mạt Thế, Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Rồi Điên Cuồng Tàn Sát - Chương 307: Chế Tạo Nữ Chiến Binh

Cập nhật lúc: 06/09/2025 06:07

Du Thần hai tay cắm túi, không cho là đúng trả lời: “Vâng, không chỉ súng, cô ấy còn có rất nhiều thứ cần học.”

Khổng Từ: “Học cái này làm gì?”

Du Thần: “Con muốn chế tạo cô ấy thành nữ chiến binh.”

Khổng Từ khóe miệng co giật.

Nữ chiến binh là cái quỷ gì??

Trong lòng nghi hoặc, cô liền hỏi ra.

Du Thần không có gì kiên nhẫn giải thích: “Con thiếu một người bạn gái tương đối lợi hại.”

Khổng Từ vẫn là không quá lý giải mạch não của hắn, nhíu mày hỏi: “Tìm bạn gái thì tìm bạn gái, cái gì gọi là chế tạo nữ chiến binh? Hơn nữa, con muốn tìm bạn gái, có rất nhiều tiểu thư danh giá, thiên kim tiểu thư, làm gì muốn tìm người làm…”

Du Thần nhướng mày: “Thiên kim danh giá? Ở đâu đâu?”

Khổng Từ: “Sườn núi của mẹ không phải có rất nhiều…”

Nói được một nửa, đột nhiên dừng lại.

Hôm qua địa chấn, sụp không ít nhà c·hết không ít người, không ít tiểu thư bỏ mạng ngay tại chỗ. Những người còn sống, rất nhiều cũng đều mất đi vật tư cùng chỗ ở.

Toàn bộ khu biệt thự, còn có mấy nhà người cùng vật tư nguyên vẹn không bị ảnh hưởng?

Cô nhíu mày suy nghĩ nửa ngày, đưa ra mấy cái tên:

“Trần gia Trần Đình Đình, Trì gia Trì Chỉ San, còn có Lý gia, Chu gia, đây không phải đều là thiên kim sao?”

Lại thấy Du Thần vẻ mặt khinh thường nói: “Trần Đình Đình là con cưng của mẹ, mẹ cô ta thấy con hận không thể mang con gái trốn đi 800m.

Trì Chỉ San là thánh mẫu vạn năm khó gặp, con chê sống lâu mà dây dưa cùng cô ta à?

Lý gia đã đính hôn, hơn nữa còn là kẻ si tình ngốc nghếch, Chu gia… Xấu đến mắt con đau.”

Khổng Từ:…

Con trai cô sao nói chuyện độc địa như vậy? Nghe hắn trách mắng xong, cả khu biệt thự hình như chỉ còn cô người làm kia là tốt nhất!

Cô bất mãn nói: “Mẹ cũng không tin, toàn bộ sườn núi, không chọn ra một người lọt vào mắt con sao? Sao nhất định phải chọn một người phụ nữ từ người làm?”

Du Thần phảng phất là nhớ tới cái gì, lẩm bẩm một câu: “Thật ra không phải là không có.”

Khổng Từ thở phào nhẹ nhõm: “Con thấy đó, mẹ đã nói, có rất nhiều cô gái tốt. Tiểu Đường mẹ dùng rất thuận tay, là người làm đủ tư cách, con cứ để cô ấy thành thật làm việc, đừng làm những chuyện không hiểu được.”

Du Thần không hé răng.

Khổng Từ cúi đầu nhìn móng tay tròn trịa tinh xảo của mình, tiếp tục hỏi: “Cái người lọt vào mắt con kia, là cô gái nhà ai?”

Du Thần: “Nhà họ An.”

Khổng Từ hồi ức một chút, nhíu mày: “Cái con riêng kia, gọi là gì Bắc? Con trai, con có gu gì vậy…”

Lại nghe Du Thần nói: “Không phải cô ta. Con nói cái người bị nhà họ An đuổi ra khỏi cửa kia, vị hôn thê của Cố Chi Dữ. Rất tốt, mạnh mẽ lắm.”

Khổng Từ đứng dậy từ trên ghế: “Vị hôn thê của Cố Chi Dữ?”

Cô đi vài bước, vỗ vào lưng Du Thần một cái: “Con tỉnh táo lại cho mẹ! Chọc Cố Chi Dữ làm gì! Ngày tốt đẹp lại sống đủ rồi?”

Du Thần “Tê” một tiếng: “Con không muốn chọc anh ấy, không phải mẹ đề cập sao!”

Thấy Khổng Từ nhíu mày, còn muốn tiếp tục động thủ, hắn né ra sau, nói: “Con thật sự không muốn chọc! Người phụ nữ kia chính là một đóa hoa ăn thịt người, tà môn lắm.”

“Tà môn?”

Khổng Từ kinh ngạc. Có thể làm tên tà môn như nó xưng một câu tà môn, thì phải tà môn đến nhường nào!

Cô không yên tâm dặn dò: “Không muốn chọc thì tốt. Ba con nói, hiện tại thế đạo gian nan, chúng ta cùng nhà họ Cố tốt nhất là nước giếng không phạm nước sông, tránh để lẫn nhau tiêu hao. Nói không chừng về sau còn có chỗ cần hợp tác, con đừng không hiểu sao lại kết thù với người ta.”

Du Thần hướng ngoài cửa nhìn nhìn: “Được rồi, trong lòng con rõ.”

Khổng Từ biết hắn lại muốn đi tìm Đường Khỉ Vân, vội vàng dặn dò:

“Con nói bạn bè mẹ không can thiệp, con trai luôn không có hại. Nhưng mẹ không đồng ý con cho Tiểu Đường động d.a.o động súng.”

Du Thần quay đầu xem cô: “Cái này có gì?”

Khổng Từ nhíu mày: “Hiện tại thế đạo đặc biệt, thảm án nhà họ Tôn con quên? Người dưới chính là người dưới, người dưới quyền cước lợi hại, chủ nhân liền phải gặp tai ương.”

“Nhà mẹ có bảo an được chọn lựa kỹ càng, đáng tin cậy, không cần người hầu thân thủ lợi hại. Con đem cô ta huấn luyện thành ‘nữ chiến binh’, không sợ cô ta đột nhiên ra tay, đem mẹ con thành chiến lợi phẩm à?”

Du Thần nhịn không được cười ra tiếng: “Phu nhân Khổng Từ, bà thật biết tưởng tượng!”

Khổng Từ lại vỗ vào lưng hắn một cái: “Mẹ không đùa với con.”

Du Thần nhún vai: “Được rồi, lòng con rõ rồi! Mẹ đừng nhúng tay, đây là sự nghiệp của con.”

Khổng Từ có chút bất đắc dĩ: “Tìm bạn gái và sự nghiệp có liên quan gì?”

Du Thần bước chân đi ra ngoài: “Tóm lại, con làm việc đều có lý do của con. Nhiều năm như vậy, mẹ xem con khi nào làm chậm trễ chính sự?”

Hắn mở cửa, quay đầu lại cười sáng lạn với Khổng Từ: “Bà cứ tiếp tục khiêu vũ vẽ tranh, hưởng thụ cuộc đời tốt đẹp, con trai bà khẳng định sẽ không chọc phiền toái cho bà!”

Sau đó đóng cửa chạy lấy người.

Khổng Từ “Chậc” một tiếng: “Thằng nhóc thối này!”

Cô hít một hơi, lại lần nữa ngồi trở lại trên ghế. Con trai tuy rằng nhìn có vẻ hỏng hỏng, nhưng cũng xác thật từ trước đến nay không làm cô phải lo lắng.

Nhưng s.ú.n.g ống rốt cuộc là một chuyện lớn, cô nghĩ nghĩ, vẫn là cầm lấy bộ đàm, gọi đội trưởng đội bảo an tới.

Chờ đội trưởng đội bảo an cung kính vào phòng, Khổng Từ trầm giọng dặn dò:

“Người làm bên cạnh ta, tên Đường Khỉ Vân, ngươi phái một người đáng tin, mỗi ngày giúp ta nhìn chằm chằm cô ta. Có gì dị thường, kịp thời báo cáo cho ta.”

Bảo an ứng tiếng “Vâng”, lại hỏi: “Dùng không…”

Một bên nói, một bên giơ tay làm động tác cắt cổ.

Khổng Từ trầm tư một lát, lắc đầu: “Không cần.”

Lại nói: “Thiếu gia thích cô ta, về sau khả năng sẽ huấn luyện cô ta dùng súng, ngươi tùy thời chú ý sự thay đổi của cô ta, kịp thời báo cáo.”

Dừng một chút, bổ sung một câu: “Trong tình huống khẩn cấp, có thể trực tiếp xử lý.”

“Vâng, phu nhân.”

Du Thần từ phòng tập nhảy ra, lập tức đi hướng phòng người làm.

Đường Khỉ Vân đang ở bên trong làm sạch khăn lông, nhìn thấy Du Thần, đầu tiên là nhíu mày, sau đó không tình nguyện chào hỏi.

“Tiểu tổng Du.”

Trong phòng còn có một người làm lớn tuổi, cũng đi theo cùng nhau hô “Tiểu tổng Du”.

Đường Khỉ Vân thấy mẹ con Khổng Từ đã nói chuyện xong, vị đại thiếu gia này lại vẫn chạy tới quấn lấy mình, đột nhiên thấy không ổn.

Vì thế sau khi chào hỏi xong, lập tức liền cầm lấy chổi, muốn tránh đi.

Du Thần tay mắt lanh lẹ giữ chặt cô: “Đi đâu đấy?”

Đường Khỉ Vân nhìn tay mình bị nắm, muốn dùng sức hất ra, lại không thể tránh thoát, đành phải đứng tại chỗ, không tình nguyện trả lời:

“Nếu ngài cùng phu nhân đã nói chuyện xong, con phải trở về quét dọn phòng tập nhảy.”

Nơi đó còn có cái ly cô đánh vỡ chưa dọn dẹp!

Du Thần lại không có buông tay, quay đầu nhìn người làm khác ở đây, phân phó: “Cô đi.”

“Vâng.”

Chị người làm kia lập tức cầm dụng cụ quét dọn, hướng ra ngoài cửa.

Trước khi đi, còn tò mò nhìn thoáng qua Đường Khỉ Vân đang bị chặn lại.

Chậc chậc, đây là muốn diễn một vở tổng tài bá đạo yêu tôi à!

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.