Sống Lại Trước Mạt Thế, Tích Trữ Hàng Tỷ Vật Tư Rồi Điên Cuồng Tàn Sát - Chương 577: Tự Chặt Một Tay

Cập nhật lúc: 06/09/2025 06:38

Yamamoto Kenji mới vừa lao được một nửa, còn chưa chạy đến trước mặt An Nam và Cao Đại Minh, đã bị một chiếc xe đ.â.m trúng.

Không sai, chính là bị Cố Chi Dữ đang lái chiếc "Hắc Kỵ sĩ" đâm.

Anh là người đến cả mật mã của nhà kho cũng phải đặt là ngày đầu hàng của nước đó.

Dám ở trước mặt anh mà "tên khốn"? Vậy là tự tìm đường chết.

Vốn dĩ Cố Chi Dữ vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn. An Nam đi ra ngoài xử lý kẻ bỏ chạy, anh liền ngồi trong xe sẵn sàng xử lý tên còn lại. Thấy tình hình không ổn, lập tức khởi động xe lao đến đâm.

Đừng nói là xe bọc thép, ngay cả xe hơi nhỏ bình thường, cú va chạm này cũng không phải chuyện đùa.

Không có gì bất ngờ xảy ra, lần này có thể đưa hắn lên Tây Thiên.

Nhưng Yamamoto Kenji dù sao cũng là một ninja ưu tú, vào khoảnh khắc này, nhẫn thuật của hắn cuối cùng cũng phát huy tác dụng.

Chỉ thấy hắn phản ứng cực nhanh mà chạy, gần như trở thành một cái bóng, đồng thời uốn cơ thể thành một tư thế vô cùng vặn vẹo, trong khoảnh khắc chiếc xe sắp đ.â.m vào hắn, hắn khó khăn lắm mà né thoát.

An Nam ở xa không nhịn được mà huýt sáo.

"Cơ thể tốt đó!"

Cao Đại Minh đang nơm nớp lo sợ bên cạnh vội vàng giới thiệu với "Thượng Tiên": "Đây là nhẫn thuật của hắn."

Nhẫn thuật?

An Nam đánh giá kỹ Yamamoto Kenji một cái.

Không chỉ là người của nước đó, mà còn là người có chút bản lĩnh của nước đó sao?

Mà lúc này Yamamoto Kenji vừa mới thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù giữ được mạng sống, nhưng chiếc xe kia cũng không hoàn toàn đ.â.m trượt, vẫn đ.â.m trúng một cánh tay của hắn.

Hắn nghe thấy một tiếng "rắc". Cúi đầu nhìn, liền thấy chỗ nối giữa cánh tay trên và cánh tay dưới của mình đã lộ ra xương trắng.

Cánh tay trên vẫn còn nghe lời hắn sai khiến, nhưng cánh tay dưới đã tự nhiên rũ xuống, lộ ra một mảng lớn vết cắt, chỉ còn lại một lớp da thịt dính liền với cánh tay trên.

Yamamoto Kenji hiểu rõ, trong tình trạng không thể đi bệnh viện nối xương, cánh tay này của mình coi như phế rồi.

Nhìn vết thương m.á.u chảy đầm đìa, một cơn đau nhói truyền khắp toàn thân.

Nhưng hắn là ninja, bài học đầu tiên của ninja, cũng là sở trường của hắn, chính là nhẫn nại.

Vì vậy hắn chịu đựng cơn đau cụt tay mà chạy thêm vài bước.

Sau đó gào lớn một tiếng, dùng tay còn lành lặn, trực tiếp vung đao, chặt đứt hoàn toàn cánh tay đã gần lìa.

Máu tươi tuôn ra, cánh tay rơi xuống đất.

Trước mặt kẻ thù mạnh mẽ, hắn không có thời gian tiếc nuối cánh tay của mình. Chỉ nhanh nhẹn nắm lấy một mảnh vạt áo, quấn chặt vào vết thương để cầm máu.

Tất cả các động tác gộp lại chưa đến mười giây.

An Nam ở xa thấy cảnh tượng này, hơi nhướng mày.

Người tàn nhẫn!

Không hổ là người của quốc gia quân phiệt, thật sự dũng mãnh.

Nếu để hắn sống, thì sao đây?

Yamamoto Kenji xử lý xong vết thương của mình, lập tức lại lao về phía An Nam.

An Nam lại không hề hoảng sợ, chỉ đặt sự chú ý vào Cao Đại Minh bên cạnh, đề phòng hắn đột nhiên bộc phát mà đánh lén. Sau đó cười rạng rỡ với Yamamoto Kenji , chỉ vào phía sau hắn:

"Anh bạn, cẩn thận đó."

Yamamoto Kenji cảm thấy có điều không ổn, đột nhiên quay đầu lại, vừa vặn thấy chiếc xe bọc thép phía sau thực hiện một cú lượn đuôi đẹp mắt.

Ngay khi hắn cho rằng chiếc xe lại muốn lao đến đ.â.m hắn, cửa sổ ghế lái lại hạ xuống.

Một nòng s.ú.n.g đen ngòm thò ra khỏi xe, nhắm thẳng vào hắn.

Yamamoto Kenji thoáng chốc căng người, không chút do dự lại một lần nữa thi triển "thần kỹ né tránh" của mình, di chuyển sang một bên.

Lại không ngờ, "Đoàng" một tiếng s.ú.n.g vang lên, n.g.ự.c trái của hắn vừa vặn trúng đạn.

Máu tươi lập tức trào ra, nhuộm đỏ quần áo.

Yamamoto Kenji không thể tin được cúi đầu nhìn vết thương.

Sao có thể?! Đối phương làm sao lại tính toán được cả phương hướng hắn né tránh?!

Không kịp để hắn suy nghĩ, giây tiếp theo, người đã trực tiếp khuỵu xuống đất, nhắm mắt lại.

Cố Chi Dữ cong môi, thu khẩu s.ú.n.g vào trong xe.

Thân pháp của người này quả thực rất lợi hại. Thậm chí có thể nói, nếu hai anh em đối đầu, tốc độ di chuyển của anh chưa chắc đã nhanh hơn tên này.

Chỉ có An Nam mượn khả năng dịch chuyển không gian mới có thể đấu với hắn.

Nhưng đây là thời đại nào rồi, ai muốn chơi đao lớn, so tốc độ với hắn?

Trực tiếp một phát đạn là xong.

Cố Chi Dữ tính toán, với tốc độ né xe vừa rồi của người này, rất có khả năng cũng có thể né được đạn. Cho nên anh cố tình b.ắ.n trượt một chút.

Lúc tên này né xe, Cố Chi Dữ đã quan sát, khi hắn quay người rõ ràng có xu hướng nghiêng về bên phải hơn. Ngay cả khi bước đi, cũng là bước chân phải trước, và bước chân phải lớn hơn.

Vì vậy Cố Chi Dữ suy đoán, bộ thân pháp giống như "Lăng Ba Vi Bộ" này của hắn, hẳn là thiên về bên phải.

Quả nhiên, cú b.ắ.n nghiêng về bên phải của anh, vừa vặn chuẩn xác đến không ngờ.

Yamamoto Kenji nếu không né, thật sự sẽ không trúng đạn. Nhưng khi hắn né, thì vừa vặn trúng tim.

Nhìn Yamamoto Kenji trúng đạn ngã xuống đất, Cao Đại Minh bên cạnh đã sợ đến khóc.

Cái tên đại ca này hôm nay cũng quá yếu ớt!

Cứ thế này mà c.h.ế.t sao?! Bỏ lại hắn yếu đuối một mình??

Hắn rất nhanh nhận ra hiện thực, càng thêm hèn mọn và nhanh chóng dập đầu:

"Đại tiên! Thượng Tiên! Bà nội thần tiên! Tôi sai rồi, các người tha cho tôi một mạng đi! Tôi thật sự không có ác ý gì với các người!"

"Tôi là bị tên đó uy hiếp, bị ép đi theo hắn làm việc vặt, chưa từng nghĩ đến việc đi theo hắn để làm hại các người!"

An Nam nhìn tên đó ngã trên tuyết, lại cúi đầu nhìn khuôn mặt đang khóc lóc thảm thiết của Cao Đại Minh, không nhịn được tặc lưỡi:

"Cậu thật đúng là một tên hán gian điển hình! Biết co biết duỗi."

Nói rồi, cô hồi tưởng một chút: "Những tên phiên dịch bên cạnh lính Nhật trong phim, cơ bản đều có khuôn mặt như cậu."

Cao Đại Minh nào dám phản bác, chỉ có thể cười theo phụ họa: "Ngài nói đúng! Nói đúng!"

An Nam vươn tay ra, một thanh lưỡi lê ba cạnh đột nhiên xuất hiện, kề vào cổ hắn.

"Muốn sống, trước hết phải khai báo thật lòng."

Cố Chi Dữ đã lái xe đến bên cạnh, qua cửa sổ xe đang mở mà lặng lẽ nhìn người đàn ông.

Anh biết, An Nam chỉ cần không kiêng nể gì sử dụng không gian, thì có nghĩa là cô không có ý định để lại người sống.

Cao Đại Minh lại chỉ cho rằng mình đã nắm lấy cơ hội sống sót, không kịp kinh ngạc về việc cô biến ra vũ khí từ hư không, trực tiếp khai hết tất cả những gì mình biết.

"Tôi tên là Cao Đại Minh, hắn tên là Sơn Bổn Kiện Nhân (Yamamoto Kenji.) Chúng tôi thật sự từ Thanh Thành đến!"

An Nam sững sờ một chốc. Kiện Nhân? Tên hay thật!

Sau đó hồi tưởng lại một chút, Thanh Thành, người của nước đó, chẳng phải là chỉ có tên mặt rỗ ở khu doanh trại người nước ngoài đó sao.

An Nam: "Em trai đã c.h.ế.t của hắn, có phải có một khuôn mặt đầy rỗ không?"

Cao Đại Minh vội vàng gật đầu: "Đúng! Chính là hắn! Em trai của Sơn Bổn Kiện Nhân, Sơn Bổn Thật Nhị."

Thật Nhị?

Cũng là một cái... tên rất độc đáo.

Cái nhà Sơn Bổn này đúng là biết đặt tên.

"Các người ở Thanh Thành phát hiện t.h.i t.h.ể tên mặt rỗ đó, sau đó một đường đuổi đến đây?"

Cao Đại Minh điên cuồng gật đầu.

An Nam và Cố Chi Dữ nhìn nhau, cả hai đều có chút kinh ngạc.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.