Sư Muội, Muội Đúng Là “chúa Hề” Thật Đó! - Chương 57 (2)
Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:27
Cừu Ương cử động cánh tay, vòng hai tay chậm rãi ôm lấy eo Vạn Bảo Bảo trong lớp áo choàng ngoài của nàng.
Vạn Bảo Bảo: "Sư huynh, tay cử động được rồi! X/ương tâm đã về lại chưa ạ?"
Vạn Bảo Bảo muốn đẩy Cừu Ương ra, nhìn xem n/gực hắn có bị sao không.
Cừu Ương đứng yên không nhúc nhích, hai cánh tay như hai chiếc kìm sắt, khiến Vạn Bảo Bảo không thể cử động.
"Sư huynh!"
Cừu Ương lấy trán húc vào vai nàng, rồi đột ngột ngẩng đầu lên.
Vạn Bảo Bảo bị hành động bất ngờ của hắn làm cho giật mình. Khoảng cách giữa khuôn mặt của hai người đột ngột rút ngắn xuống còn năm centimet.
Nhìn gần, đồng tử và con ngươi đỏ như m/áu của Cừu Ương giống như một viên hồng ngọc hình bầu dục, trong suốt và lấp lánh. Vạn Bảo Bảo rất ngạc nhiên, tại sao sau khi biến thành q/uỷ, lông mi của hắn vẫn dài như vậy?
Người có ngoại hình đẹp, quả nhiên có lợi thế bẩm sinh.
Khi nhìn kỹ, vẻ ngoài của Cừu Ương dưới dạng q/uỷ tướng cũng rất ưa nhìn, mang một vẻ đẹp mỹ lệ đẫm m/áu.
Hai người nhìn nhau. Không chỉ Cừu Ương im lặng, Vạn Bảo Bảo cũng không khỏi im lặng.
Tư thế này, ánh mắt này của Cừu Ương, cộng với bầu không khí tại hiện trường... vô cùng bất ổn.
Vạn Bảo Bảo nuốt một ngụm nước bọt. Phải chăng khi con người ở vào thời khắc quan trọng, hay thời khắc sinh tử, đều có bản năng muốn để lại con nối dõi? =)))
Sống hơn ba mươi năm, Vạn Bảo Bảo không phải là một cô gái sẽ tự động tưởng tượng, tự mãn đến mức suy nghĩ lung tung chỉ qua ánh mắt hay biểu cảm của người khác.
Lẽ nào Cừu Ương cũng mắc phải hiệu ứng cầu treo?
Ánh mắt hắn, hình như, có vẻ, là muốn hôn nàng.
Nếu hắn hôn, nàng phải làm sao?
Tùy hắn hay đ/ánh phủ đầu?
Nhưng vấn đề là, Cừu Ương thật sự có ý đó với nàng không?
Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng động lớn.
Vạn Bảo Bảo và Cừu Ương đồng thời nhìn về phía tấm bia đá. Trong tấm chắn làm bằng chất nhầy đen trắng, những Đạo thủy văn phát sáng giống như bóng đèn bị ngắt điện, đồng loạt tắt đi ánh sáng chói lóa.
Không còn kết giới do Đạo thủy văn tạo ra, chất nhầy nhanh chóng ăn mòn bề mặt tấm bia. Vật khổng lồ bị p/hân hủy nhanh chóng. Tiếng động lớn mà Vạn Bảo Bảo nghe thấy chính là tiếng tấm bia đá đổ sập.
“Kết thúc rồi ư?”
Vạn Bảo Bảo vừa quay đầu lại, cánh tay của Cừu Ương đã nhanh chóng giơ lên, kéo gáy nàng xuống một cách không mạnh bạo, khiến câu hỏi của nàng ngưng bặt.
Khi Vạn Bảo Bảo kịp phản ứng, trán nàng đã được đặt lên trán màu xám xanh của Cừu Ương, chóp mũi chạm nhau, hai mắt trở thành mắt lác.
Trán Cừu Ương lạnh buốt, giống như một miếng dán hạ sốt đã được để trong tủ lạnh rất lâu.
"Vạn Bảo Bảo."
Vạn Bảo Bảo thậm chí không dám mím môi, mở to mắt chờ đợi câu nói tiếp theo của Cừu Ương.
Và nghe Cừu Ương nói: "Đỡ ta dậy."
Vạn Bảo Bảo: "Vâng."
Vạn Bảo Bảo từ từ ngẩng đầu. Cừu Ương đặt tay trái lên vai nàng, mượn lực đứng dậy. Cừu Ương nhìn chiếc áo choàng r/ách n/át trên người mình, nói với Vạn Bảo Bảo: "Quay lưng lại."
Lúc này, Vạn Bảo Bảo mới nhận ra bộ quần áo r/ách n/át như của ă/n m/ày của Cừu Ương quả thực hơi lộ liễu. Nàng xấu hổ quay người lại, ngẩng đầu nhìn những con sứa lớn màu đen trắng đang tách khỏi bức tường.
Sau khi tách khỏi bức tường, những con sứa này co lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trở thành kích thước bằng một bông hoa hướng dương, bay lượn trên không trung.
Vạn Bảo Bảo nhìn thấy chúng đang đến gần. Khi đến bên cạnh nàng, những con sứa hạ thấp độ cao, từng con một, bay qua nàng như một chú mèo cọ vào người.
Vạn Bảo Bảo nghĩ rằng chỗ mình đứng có thể hơi vướng, liền di chuyển sang trái. Kết quả, những con sứa lớn cũng di chuyển sang trái, giả vờ đ/âm vào người nàng.
Những con vật mềm nhũn bị Đạo thủy văn làm tổn thương đều cố tình bay qua bay lại trước mặt Vạn Bảo Bảo, như thể sợ nàng không nhìn thấy.
Chúng đang giận hờn ư?
Cừu Ương, người có thể cười khi xư/ơng tâm bị kéo ra, đang làm nũng với nàng ư?
Khi con sứa cuối cùng bay qua, Cừu Ương lên tiếng: "Được rồi."
Vạn Bảo Bảo quay người lại. Cừu Ương đã mặc một chiếc áo choàng đen mới, thu lại q/uỷ tướng, trở lại là một Cừu Chân nhân đẹp trai. Sắc mặt Cừu Chân nhân trắng bệch, vẻ mặt như sắp ngất bất cứ lúc nào.
"Sư huynh, có cần muội đỡ huynh không?"
Cừu Ương không hề suy nghĩ, liền giơ tay ra: "Lại đây."
Vạn Bảo Bảo bước tới, Cừu Ương đặt tay phải lên vai nàng một cách tự nhiên, dồn một nửa trọng lượng cơ thể lên người nàng: "Đi thôi."
Đừng thấy người ta trong người không có x/ương, nhưng cũng không hề nhẹ chút nào.
Đỡ Cừu Ương đi về, Vạn Bảo Bảo nhớ đến A phiêu tỷ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời. A phiêu tỷ từ đâu đến? Lẽ nào tỷ ấy vẫn luôn đi theo bọn họ, chỉ là họ không thấy? Hay là đã k/ích hoạt một cơ quan ẩn nào đó?
Hơn nữa, Cừu Ương và A phiêu tỷ có q/uan hệ gì?
Nói là người yêu, Vạn Bảo Bảo thấy không thể. A phiêu tỷ tuy đẹp, nhưng rõ ràng đã có tuổi. Trí tuệ cảm xúc của Cừu Ương như một người suốt đời cô đ/ộc, cũng không giống một người từng có lịch sử tình cảm.
Trước đây nàng không nghĩ đến chuyện này, giờ nghĩ lại, Cừu Ương và A phiêu tỷ đúng là có chút giống nhau ở đôi mắt và hàng lông mày. editor: bemeobosua. Chuyện của A phiêu tỷ chắc chắn có ẩn tình khác, nhưng bây giờ không phải là thời điểm tốt để hỏi Cừu Ương.
Vừa bước vào sân, Vạn Bảo Bảo đã nghe thấy tiếng động từ căn nhà trệt bên trái.
Một giọng đàn ông có vẻ lo lắng truyền ra từ trong nhà: "Có ai không? Bên ngoài có ai không?"
Giọng này sao quen thế nhỉ?
Cừu Ương: "Hai người của Đằng Các Tông bị nhốt ở trong đó."
"Trì Chương và Triệu đạo sĩ?" Nàng đã quên mất hai người họ rồi.