Sư Muội, Muội Đúng Là “chúa Hề” Thật Đó! - Chương 71 (1)

Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:29

71.

Lần trước đến thôn Hồng Diệp, nàng bị Cừu Ương này trêu chọc, biến thành một đứa trẻ. Giờ đến nhà họ Hoài, không ngờ nàng lại phải biến thành một nam tử, mà còn là tự nguyện.

Vạn Bảo Bảo thở dài: "Để muội đi. Muội sẽ hóa thành nam tử để lẻn vào nhà họ Hoài."

Lỗ lão gia nhìn gương mặt xinh đẹp của Vạn Bảo Bảo, có chút do dự: "Với vóc dáng của Vạn tu sĩ, dù có ăn mặc như nam tử, e rằng cũng chưa chắc đã giống."

Vạn Bảo Bảo xua tay: "Lỗ lão gia cứ yên tâm. Sư huynh của ta tinh thông biến hóa chi thuật, bất kể nam hay nữ đều có thể biến." 

Nàng sẽ không tự tin đến mức nghĩ rằng chỉ cần mặc một bộ nam trang là có thể bịt tai tr/ộm chuông và tự cho mình là đàn ông. Trong các bộ phim truyền hình cổ trang, những màn nữ giả nam với n/gực vẫn phồng to chỉ có thể tồn tại trên sân khấu, hiển nhiên không thể áp dụng ở thời đại này.

Nếu chỉ mặc đồ nam, vẽ thêm lông mày mà tự xưng là nam tử, người khác dù không nghĩ nàng có b/ệnh trong đầu, cũng sẽ cho rằng nàng có sở thích đặc biệt.

Một khi đã giả nam, phải làm cho tới nơi tới chốn. Phải l/ừa được chính mình, mới l/ừa được người khác.

Lỗ lão gia kinh ngạc: "Thật ư?"

Cừu Ương thong thả nói: "Ngươi thử một chút sẽ biết."

Với sự hiểu biết của Vạn Bảo Bảo về con người Cừu Ương, hắn đã nói như vậy, thì tám phần mười là sắp đùa với ai đó.

Lỗ lão gia: "Thử cái gì... Này, giọng của hạ quan sao lại...?" Lỗ lão gia còn chưa hiểu chuyện gì, đã nghe thấy giọng mình đột nhiên trở nên thanh mảnh.

Ông ngạc nhiên sờ vào cổ họng, phát hiện yết hầu đã biến mất. Lỗ lão gia trợn tròn mắt, tay run rẩy sờ xuống dưới, lại bị một đôi gò bồng đào không biết xuất hiện từ lúc nào chặn đường.

Lỗ lão gia hoàn toàn kinh hãi, vội vàng muốn kiểm tra bộ phận quan trọng nhất.

Giọng Cừu Ương lạnh lùng: "Nếu ngươi còn sờ, tin ta sẽ khiến nó mãi mãi không trở lại không?"

Bàn tay Lỗ lão gia đột nhiên dừng lại trên bụng phình to, không biết nên đưa lên hay hạ xuống.

Vạn Bảo Bảo mặt không biểu cảm nhìn Lỗ lão gia phiên bản nữ trước mặt, không nhịn được nói với Cừu Ương: "Mau biến ông ấy trở lại đi." Tác động thị giác quá lớn.

Cừu Ương vung tay áo, Lỗ lão gia lại trở về làm Lỗ lão gia tròn trịa như ban đầu. Ông sợ hãi khép hai chân lại, vội vàng nịnh nọt: 

"Cừu chân nhân có pháp thuật cao cường. Hạ quan được trải nghiệm một lần, thật sự vô cùng vinh hạnh."

Vạn Bảo Bảo: "Giờ Lỗ lão gia có thể yên tâm chưa?"

Lỗ lão gia vội gật đầu: "Yên tâm, yên tâm. Là hạ quan đường đột rồi." Ông thật sự bị dọa cho hồn bay phách lạc.

Đối với một nam nhân, những đặc điểm quan trọng đột nhiên biến mất, quả là một chuyện rất kinh hãi. Đối với Vạn Bảo Bảo, vài ngày nữa sẽ có thêm một đặc điểm quan trọng, cũng là một chuyện rất kinh hãi.

Sau khi bàn bạc, cả ba quyết định ngày mai sẽ đi tìm Hải Thượng Phiêu. Nếu có thể thỏa thuận, sẽ bảo người của họ nhanh chóng đến từ đảo. Ngày con gái nhà họ Hoài tuyển phu quân chính là ngày hành động.

Dấu hiệu của cuộc tấn công là Vạn Bảo Bảo lẻn vào nhà họ Hoài, c/hặt đ/ứt Trụ Tị Tà. Thấy tín hiệu, người của gia tộc họ Chu, bổ khoái của Phủ nha và Cừu Ương sẽ cùng nhau xông vào nhà họ Hoài, đ/ánh một mẻ lưới.

Lý do để tiêu diệt nhà họ Hoài có quá nhiều. Lỗ lão gia quyết định tối nay sẽ bắt đầu viết tội trạng của nhà họ Hoài, ít nhất cũng phải được hai, ba sớ tấu.

Thấy Lỗ lão gia vẫn còn chút sợ sệt, Vạn Bảo Bảo khi ra về cười nói: 

"Lỗ lão gia, phú quý trong hiểm nguy. Làm một phi vụ lớn, công trạng này đủ để ngài về kinh thành. Hơn nữa, nhà họ Hoài sụp đổ, mấy gia tộc lớn còn lại, cũng không phải không thể thu dọn. Ngài nói có phải không?"

Lỗ lão gia nhát gan, từ khi sinh ra đã nhát, bao nhiêu năm qua, chút dũng khí duy nhất đều dùng để tìm hoa tỷ tỷ. Ông đương nhiên hiểu, nếu nhà họ Hoài bị diệt, ông sẽ có công lao lớn đến thế nào. Lỗ lão gia nhớ lại cảnh tượng khi rời thôn Hồng Diệp, dân chúng đứng thành hàng tiễn đưa.

Trước đây không có cơ hội. Một khi đã trải nghiệm, thì khó mà quên được. Làm một quan tốt, cũng có chút lợi ích. Không chỉ đứng thẳng lưng, mà còn có thể nở mày nở mặt trước mặt phu nhân. editor: bemeobosua. Quan trọng nhất, nhà họ Hoài sụp đổ, mấy gia tộc lớn kia đảm bảo không bao giờ dám chỉ đạo công việc của hắn nữa.

Lỗ lão gia hiếm khi cương quyết nói: "Vạn tu sĩ cứ yên tâm. Hạ quan tuyệt đối không kéo chân."

Cuộc họp kết thúc. Vạn Bảo Bảo và Cừu Ương ngự kiếm trở về quán trọ. Bận rộn cả ngày lẫn đêm, Vạn Bảo Bảo niệm một câu tịnh thân chú, nhảy lên lưng Cừu Ương đang uống trà. R/ên hừ hừ: "Muội buồn ngủ rồi."

Chất nhầy từ s/át khí tràn ra từ phía sau, đỡ lấy cơ thể đang trượt xuống của Vạn Bảo Bảo. "Buồn ngủ thì đi ngủ đi."

Vạn Bảo Bảo vùi đầu vào cổ Cừu Ương lạnh buốt, thở ra hơi nóng: "Mệt lắm, đi không nổi."

 Chân nàng vòng qua người Cừu Ương, một ngón chân đá vào gót chân kia, muốn đá giày ra.

Cừu Ương lặng lẽ nhìn động tác khó tin của nàng. Có ai lười đến mức cởi giày cũng không dùng tay không?

"Hôm nay ngươi đã làm gì?" Có thể mệt đến mức không còn sức để về giường.

Vạn Bảo Bảo ra sức đạp giày, cảm thấy Cừu Ương giống như một khúc gỗ không biết phong tình. Nhưng hắn phá vỡ không khí cũng không phải ngày một ngày hai, không thể mong cây sắt biến thành mềm như dây quấn ngón tay được.

Vạn Bảo Bảo nghiêm túc nói: "Ngồi xe ngựa cả nửa ngày, lại cùng huynh ngự kiếm đến Phủ nha, còn trèo cầu thang quán trọ hai lần."

Cừu Ương cố gắng tìm một việc nặng nhọc trong đó, nhưng chẳng có việc nào.

Một tiếng "đùng" vang lên, Vạn Bảo Bảo đã thành công đá văng một chiếc giày. Vớ cũng bị tụt xuống nửa chừng, lộ ra một gót chân trắng nõn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.