Sư Muội, Muội Đúng Là “chúa Hề” Thật Đó! - Chương 28 (2)

Cập nhật lúc: 04/09/2025 11:22

Vạn Bảo Bảo nhảy xuống khỏi thanh kiếm lục đàn thạch, đang định quay về thì thấy một vật gì đó bay đến từ xa. Nàng tập trung nhìn, thấy một tấm thảm lớn đang bay cách đó vài trượng.

Trên tấm thảm có vài người ngồi, một trong số họ dường như cũng nhìn thấy nàng, đột nhiên nhảy dựng lên khiến những người khác giật mình. editor: bemeobosua. Bóng dáng bật dậy vung tay, vẫy vẫy về phía Vạn Bảo Bảo, mái tóc dreadlocks* cũng lắc lư theo.

(*Dreadlocks, còn được gọi là dreads hoặc locs, là một kiểu tóc được làm từ những sợi tóc giống như sợi dây thừng. Những lọn tóc xoăn có thể hình thành tự nhiên trên mái tóc rất xoăn hoặc có thể được tạo bằng các kỹ thuật như xoắn, chải ngược hoặc móc.)

Vạn Bảo Bảo nhận ra ngay, nàng cũng vẫy tay phải đáp lại: "Chu Linh!"

Chu Linh cười lớn trên tấm thảm: "Vạn Bảo Bảo!"

Động tác của nàng hơi mạnh, người đệ tử nam bên cạnh dường như đang khuyên nàng mau ngồi xuống.

Đến rìa Chủ phong, Chu Linh chưa đợi tấm thảm hạ xuống đã nhảy xuống, vừa cười vừa la hét xung quanh Vạn Bảo Bảo: "Ta còn đang nghĩ không biết có thể gặp ngươi không, không ngờ lại trùng hợp đến vậy!"

Vạn Bảo Bảo cũng cười: "Hôm nay ta nghỉ, đang định đi thăm các ngươi." Chỉ là kỹ thuật lái xe chưa đủ tốt, nên không đi được.

Chu Linh: "May mà ngươi không đi, nếu không chúng ta đã không gặp nhau rồi. Ta nghe sư thúc nói ngươi đang ở trong sân viện của Viên Xuân chân nhân, nên đã xin đến dọn dẹp. Ngươi đợi một chút, ta nói với Trương tu sĩ dẫn ta đến đây đã."

Chu Linh đi nói vài câu với sư huynh dẫn đường, rồi đi cùng Vạn Bảo Bảo về phía sân viện của Viên Xuân.

Vạn Bảo Bảo: Ta không phơi thứ gì không nên phơi trong sân viện chứ?

 Sân lớn của Viên Xuân hiển nhiên đã trở thành sân phơi tự nhiên của nàng.

Vạn Bảo Bảo nhớ lại, trước khi ra ngoài hôm nay, sân viện khá sạch sẽ, chắc không có phơi quần áo gì cả.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện. Chu Linh vô tư kể: "Bảo Bảo, sau khi ngươi đi..."

Vạn Bảo Bảo nghĩ Chu Linh sẽ nói, sau khi nàng đi, Chu Linh nhớ nàng nhiều thế nào. Ai ngờ Chu Linh lại nói: 

"Ngươi đi ngày hôm đó, chăn đệm của ngươi đã bị chia nhau hết. Sau đó có một đệ tử mới đến, ở vào chỗ trống của ngươi. Mọi người nhanh chóng quên mất ngươi rồi."

Vạn Bảo Bảo: Sự tồn tại của ta mong manh đến vậy sao?

Chu Linh: "Nhưng mỗi lần luyện pháp, ta vẫn sẽ nhớ đến ngươi. Ta cũng sắp rồi, Bàng sư thúc nói, nhiều nhất là hai tháng nữa, ta cũng sẽ thăng lên Nhị thanh."

Trên đường, Chu Linh luyên thuyên không ngừng, từ chuyện Tiểu Thuyền đến Quách Chi Sơn, nói mãi cho đến khi đến sân viện của Viên Xuân.

Vạn Bảo Bảo đương nhiên không thể để Chu Linh làm một mình, cũng cầm dụng cụ dọn dẹp cùng nàng làm việc.

"Viên Xuân chân nhân đâu? Sân viện lớn như vậy, sao không có một ai thế?" Chu Linh kỳ lạ hỏi.

Vạn Bảo Bảo: "Không giấu gì, sân lớn này chỉ có mình ta là người gác đêm."

"Viên Xuân sư tỷ ra ngoài rồi. Nàng ấy vốn không thích người khác hầu hạ, nên sân viện này không có mấy người ở." Vạn Bảo Bảo cứng họng đáp.

Chu Linh gật đầu: "Thảo nào, trong các phòng này đầy bụi, chẳng giống có người ở."

Vạn Bảo Bảo chỉ vào phòng của mình: "Ta đi quét dọn phòng bên kia, ngươi không cần qua đâu."

Chu Linh: "Ấy, Bảo Bảo, ngươi ở đâu thế?"

Vạn Bảo Bảo nhớ đến những thứ trong phòng mình: dầu bôi mặt, nến hình hoa, sách vở, và cả một chậu vớ. Từ góc độ nào cũng không phù hợp để dẫn người đến tham quan.

"Lát nữa ta dẫn ngươi đi xem, làm việc trước đã." Vạn Bảo Bảo cười đáp, rồi chui vào phòng, nhét tất cả vào tủ, rồi mới đi ra ngoài.

Chu Linh nhanh nhẹn, lại có Vạn Bảo Bảo giúp đỡ, chưa đầy một canh giờ đã dọn dẹp xong toàn bộ sân viện.

Vạn Bảo Bảo: Ngày nghỉ quý báu của ta, tại sao phải lãng phí vào việc dọn dẹp nhà trống?

Dọn dẹp xong, Chu Linh và Vạn Bảo Bảo ngồi trong sân hóng mát.

"À, đúng rồi, hôm nay Lượng sư huynh sao không đến?"

Chu Linh nhận lấy khăn ướt Vạn Bảo Bảo đưa, lau tay, nói: "Lượng sư huynh đi rèn luyện rồi, đã đi được một thời gian rồi."

Vạn Bảo Bảo lúc này mới nhớ ra chuyện Lượng sư huynh xuống núi.

Chu Linh: "Lượng sư huynh trước khi đi còn nói, ngươi thăng lên Nhị thanh cũng muốn đi rèn luyện?"

Trước khi đến Chủ phong, Vạn Bảo Bảo quả thật muốn rời đi bằng mọi giá. Càng xa Cừu Ương và cốt truyện chính càng tốt. Nàng còn sợ Cừu Ương đột nhiên nổi đ/iên, lấy mạng nàng. Nhưng nàng đã ở đây lâu như vậy, vẫn sống khỏe re, Cừu Ương cũng không làm gì nàng.

Tuy nhiên, có thể ra ngoài đi chơi một chút, lúc nào cũng tốt.

Đang lúc Vạn Bảo Bảo định trả lời, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nữ: "Sư muội muốn xuống núi? Ta sao chưa từng nghe nói."

Nghe thấy giọng nói này, Vạn Bảo Bảo đứng hình.

Chu Linh nhìn ra phía sau Vạn Bảo Bảo, đứng dậy khỏi ghế, hành lễ: "Viên chân nhân."

Vạn Bảo Bảo từ từ quay người, thấy "Viên Xuân" với dáng người cao ráo. Phía sau "Viên Xuân" còn có vài hầu nữ, mặt cười gượng gạo, giống như những người giấy làm không tinh xảo.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.