Sư Phụ Ngày Ngày Cầu Xin Ta Đừng Phá Cảnh - Chương 23:----
Cập nhật lúc: 02/12/2025 10:03
Xem ra, Thiền tông Tịnh Niệm có vẻ xứng đôi vừa lứa một cách hoàn hảo với Tuân Diệu Lăng.
... Vấn đề duy nhất là, nàng bái nhập Quy Tàng tông. Kết quả bọn họ quay sang tống cổ người ta đi Thiền tông tu cái gì mà lục căn thanh tịnh, tứ đại giai không? Có thất đức không chứ? Quy Tàng tông có cần giữ thể diện không hả?
Còn một cách nữa, đó là để nàng trực tiếp Trúc Cơ, không còn bị cơ thể yếu ớt kìm hãm.
Tạ Chước hít sâu một hơi: "Để nó Trúc Cơ thực ra không khó. Đan d.ư.ợ.c thượng phẩm trong kho của Từ Vũ sư bá xếp hàng phủ bụi cả đống, muốn c.ắ.n t.h.u.ố.c để lên Trúc Cơ thì dễ như trở bàn tay. Nhưng lôi kiếp của nó phải qua thế nào đây?"
Giới Tu chân cũng có không ít "tiên nhị đại" (con ông cháu cha), trong đó không thiếu kẻ c.ắ.n linh đan gượng ép lên Trúc Cơ. Nhưng thực lực bản thân họ không đủ, chỉ có thể dựa vào các loại pháp khí phòng ngự để chống đỡ lôi kiếp. Nếu vận khí đủ tốt thì cũng có thể qua ải.
Nhưng bản thân lôi kiếp là bài kiểm tra Thiên Đạo ban cho tu sĩ, cũng là một loại cơ duyên — trên đời này không còn thứ tốt nào như lôi kiếp, bị sét đ.á.n.h xong là có thể thoát t.h.a.i hoán cốt, ít nhất Tuân Diệu Lăng đang rất cần điều này.
Nếu để Tuân Diệu Lăng dùng pháp khí phòng ngự để gian lận, sẽ mất đi ơn trạch của lôi kiếp; nhưng nếu không gian lận, với thể chất hiện tại của nàng, e là không chịu nổi sét đánh.
Theo quan niệm ban đầu của Tạ Chước, chỉ cần Tuân Diệu Lăng cẩn thận một chút, nàng có thể tuần tự từng bước mà từ từ tiến đến Trúc Cơ. Nhưng không ngờ Luyện Khí tầng một nàng đột phá cái rụp, Luyện Khí tầng năm cũng đột phá cái rụp — giờ còn một nửa chặng đường nữa mới đến Trúc Cơ, chẳng lẽ cứ phải sống nơm nớp lo sợ mãi thế này sao?
Chi Lương lại có cách, hắn rất giỏi dung hòa các phương án: "Đệ bố trí một đại trận che giấu hơi thở ở ngọn Pháp Nghi, đừng để mỗi một đạo thiên lôi đều đ.á.n.h trúng người nó, bớt đi vài đạo là được. Nếu đệ che không nổi, ta còn có bùa tránh lôi, có thể làm giảm bớt uy lực sấm sét. Nếu muốn an toàn hơn nữa, bảo Từ Vũ luyện một lò Hồi Xuân Đan, để nó mang theo bên người cứu mạng. Ba biện pháp cùng lúc, chẳng lẽ không giữ nổi mạng cho nó?"
Tạ Chước: "... Một đệ t.ử thân truyền Trúc Cơ mà cần đến ba vị trưởng lão hộ pháp, oách xà lách thật đấy."
Chi Lương không cho là đúng: "Thiên linh căn vốn dĩ đã không tầm thường. Nếu có thể giúp con bé bình an Trúc Cơ, chúng ta hộ pháp thì đã sao, có gì không thể?"
Tuân Diệu Lăng nghe hai người tranh luận, nhịn không được lên tiếng: "Con nghe nói sư tổ cũng là Thiên linh căn, hơn nữa ngài ấy còn một năm là Trúc Cơ. Sư tổ năm đó không gặp phải vấn đề này sao ạ?"
"Con nói Đông Thần đạo quân ấy hả? Ngài ấy đâu có Trúc Cơ ở Quy Tàng Tông." Tạ Chước thu quạt lại, cúi đầu nhìn Tuân Diệu Lăng, "Khi Đông Thần đạo quân ra đời, ma vật hoành hành, Cửu Châu náo động. Đạo quân sinh ra gần một tòa thành trì sắp bị thất thủ. Ngài ấy trời sinh tư chất hơn người, chỉ dựa vào việc tu luyện công pháp dẫn khí nhập thể cơ bản nhất, sau đó suốt ngày c.h.é.m g.i.ế.c với ma vật, lấy kiếm nhập đạo, lúc đó mới thành công Trúc Cơ."
Chi Lương bổ sung: "Đạo quân trước đây từng kể với chúng ta về đoạn trải nghiệm này. Nguyên văn lời ngài ấy là: 'Lúc đó mở mắt là g.i.ế.c ma vật, nhắm mắt cũng là g.i.ế.c ma vật, không Trúc Cơ thì căn bản không sống nổi, thế là Trúc Cơ thôi'."
Tạ Chước trầm mặc một lát: "Sư phụ từng nói câu này sao?"
Chi Lương: "Lúc đó Quy Tàng tông còn chưa có đệ."
Tuân Diệu Lăng: "..."
Hóa ra sư tổ Trúc Cơ được toàn là do dòng đời xô đẩy cả!
Bên này, Tạ Chước và Chi Lương bàn bạc nửa ngày cũng không có kết quả, quyết định mang theo phương án giải quyết đi ngọn Đào Nhiên tìm Tần Thái Sơ.
Tần Thái Sơ nghe xong chuyện này thì chau mày, cẩn thận bắt mạch cho Tuân Diệu Lăng, sau đó tiếc nuối sờ sờ sườn mặt nàng: "Đứa trẻ ngoan, giá mà con lớn hơn chút nữa, hoặc là ngộ tính kém đi một chút thì tốt biết mấy."
Thiên linh căn ngàn năm khó gặp, tâm tính vạn người có một. Tách riêng ra cái nào cũng là "vua bài", nhưng kết hợp lại với nhau lại thành thế cục tiến thoái lưỡng nan.
Sau khi nghiêm túc cân nhắc, Tần Thái Sơ thẳng thắn nói với hai sư đệ: "Các đệ tính toán cũng được đấy, muốn cưỡng chế hộ pháp cho con bé Trúc Cơ cũng không khó. Nhưng ta cứ cảm thấy không đến mức phải làm thế."
Bà ngồi thẳng dậy, trên khuôn mặt thanh lệ tuyệt luân thoáng ý cười nhàn nhạt, khiến cả người bà càng thêm vẻ quang hoa nội liễm, nắm giữ càn khôn.
"Chi bằng cùng đi hỏi Chưởng môn sư huynh một chút xem sao."
Đây là lần đầu tiên Tuân Diệu Lăng đặt chân đến cung T.ử Vi của Chưởng môn.
Cung T.ử Vi nằm trên đỉnh của dãy núi, tiên cung nguy nga, cung điện như khoác lên mình tấm áo ráng chiều, rực rỡ huy hoàng. Dưới chân tiên cung trồng cả một rừng đào xanh biếc, nhìn từ xa sương khói mịt mờ như chốn bồng lai tiên cảnh.
Từ quảng trường trước cửa đại điện đến nội thất cung điện, mỗi cửa ải đều có đệ t.ử canh gác. Họ mặc áo trắng đeo kiếm, thần sắc nghiêm nghị, mắt nhìn thẳng, chỉ khi ba vị trưởng lão đi qua mới ôm kiếm hành lễ, không nói một lời thừa thãi.
Chưởng môn, cũng chính là Huyền Minh Tiên Tôn, thấy ba người họ dẫn theo Tuân Diệu Lăng cùng đến thì không hề tỏ ra kinh ngạc chút nào.
Huyền Minh Tiên Tôn hiện tại tu vi đang ở Độ Kiếp kỳ. Đại năng ở cấp bậc này chỉ còn cách phi thăng một bước chân, phần lớn thời gian đều bế quan không ra ngoài, cảm ứng Thiên Đạo.
Tính theo thời gian thì Huyền Minh Tiên Tôn sắp tới phải bế quan tu hành rồi. Nhưng đến giờ vẫn chưa bế quan, rõ ràng là đang chờ đợi điều gì đó.
Quả nhiên là chờ được rồi.
Tần Thái Sơ trình bày lại dự tính của mấy người một lượt, hỏi: "Chưởng môn sư huynh, huynh có cao kiến gì không?"
Huyền Minh Tiên Tôn liếc nhìn ba người, nói ngắn gọn: "Trước khi ta bế quan, mở tháp Huyền Quang thêm một lần nữa đi."
... Tháp Huyền Quang!
Tần Thái Sơ cười gật đầu, dường như đã sớm đoán được đáp án này.
Còn Tuân Diệu Lăng thì cảm thấy mình vừa bị một cái bánh nướng nhân thịt từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu.
Cái gọi là tháp Huyền Quang, là nơi Quy Tàng tông cất giữ các loại pháp bảo vũ khí. Những pháp khí này có thứ là do đại năng các đời của Quy Tàng tông đi vân du tứ hải sưu tầm được, cũng có thứ do chính các đại năng tự tay luyện hóa. Trong tất cả các pháp bảo, Linh bảo Tiên phẩm là hiếm thấy nhất, chỉ có thể dựa vào vận may để lấy được, dưới Tiên phẩm là pháp bảo tam giai Thiên, Địa, Nhân.
Tháp Huyền Quang vài năm mới mở một lần, chủ yếu là mở cho các đệ t.ử thăng lên Kim Đan kỳ. Một số ít đệ t.ử chân truyền thiên tư thông minh, sớm tìm ra con đường riêng sau khi Trúc Cơ, cũng sẽ được phá lệ cho phép tiến vào tháp Huyền Quang.
