Sư Phụ Ngày Ngày Cầu Xin Ta Đừng Phá Cảnh - Chương 68:----

Cập nhật lúc: 02/12/2025 10:11

Tuy động tĩnh hơi lớn chút, nhưng giải quyết vấn đề rất hiệu quả.

Các trưởng lão bên ngoài gương Khuy Thiên nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều cạn lời.

Một trưởng lão thở dài: "Con bé này sợ người khác không biết nó đang ở đây hay sao ấy."

Rất nhiều tu sĩ thực lực không cao, hoặc không muốn gây chuyện, khi hoạt động trong bí cảnh đều ít nhiều phải lén lút. Dù sao ai biết được có gặp phải bọn cướp đường hay kẻ thấy của nảy lòng tham hay không.

Kém hơn nữa thì cũng là tham gia rèn luyện một cách bình thường, gặp người thì chào hỏi không kiêu ngạo không tự ti.

Chẳng giống Tuân Diệu Lăng, một kiếm của nàng ít nhất chấn động cả vùng năm dặm quanh đó, giờ thì ai cũng biết ở đây có người rồi.

Nhưng sự phô trương của nàng lại có thể hiểu được — bởi vì thực lực chính là sự tự tin của nàng. Chưa kể bên cạnh nàng còn có một Khương Tiện Ngư Trúc Cơ hậu cảnh kè kè "hộ pháp", có thể nói Tuân Diệu Lăng là một trong những tu sĩ mà mọi người ít muốn khiêu chiến nhất.

Tuy nhiên, động tĩnh Tuân Diệu Lăng gây ra vẫn nhận được phản hồi. Bọn họ vừa ngự kiếm bay được một đoạn, bỗng nghe thấy tiếng kêu cứu dồn dập:

"— Cứu mạng, có ai không! Cứu mạng với!"

Tiếng kêu cứu đứt quãng, dường như vọng lại từ không xa. Nhưng do sương mù ngày càng dày đặc nên rất khó xác định khoảng cách.

Tuân Diệu Lăng và Khương Tiện Ngư nhìn nhau, song song ngự kiếm lao vào sâu trong màn sương mù.

Từ xa, họ lờ mờ thấy một bóng người đang giãy giụa trong nước. Lại gần mới phát hiện, đó là một nữ tu sĩ trẻ tuổi, hơn nửa người đã chìm trong đầm lầy, bùn lầy sắp ngập đến n.g.ự.c nàng.

"Hai vị đạo hữu... cứu ta với!" Tóc tai đối phương rũ rượi, mái tóc đen như mây xõa sau lưng, vết bùn dính trên má càng làm nổi bật làn da trắng nõn không tì vết của nàng, "Ta... ta trong lúc truy đuổi một con linh thú vô ý rơi vào đầm lầy này, mất cả pháp khí trữ vật, nếu không gặp được các vị, e là sẽ bị vây c.h.ế.t ở đây mất..."

Vây c.h.ế.t thì chắc không đến mức.

Chỉ là bị giam cầm cưỡng chế mấy ngày thôi. Đợi hết giờ tự nhiên sẽ được cơ chế truyền tống của bí cảnh đưa ra ngoài.

Thực ra, nghe nói trong bí cảnh có không ít cạm bẫy giam cầm kiểu này. Nếu không muốn lãng phí thời gian thì cứ đập nát tín vật trên tay, truyền tống đi là xong.

Nhưng vị nữ tu sĩ này xui xẻo hơn một chút... Với tư thế này của nàng, muốn với tay lấy tín vật bên hông cũng khó.

Đối phương dường như sợ Tuân Diệu Lăng không chịu cứu, vội vàng nói: "Hai vị đạo hữu, ta là đệ t.ử thân truyền Ứng Sơn Tình của ngọn Lạc Hà thuộc Thanh Lam Tông, thẻ bài thân phận tông môn của ta rơi ngay trên bờ kia, các vị có thể tự kiểm tra. Ta lấy danh dự đệ t.ử thân truyền của Thượng Tam Tông ra đảm bảo, nếu các vị cứu ta, ra khỏi bí cảnh ta nguyện tặng mỗi người 500 linh thạch!"

Tuân Diệu Lăng trấn an: "Đừng sợ, ta tới cứu tỷ đây."

"Thật sao? Tốt quá!" Đáy mắt nữ tu lóe lên vẻ mừng rỡ như điên, "Đúng. Chỉ cần các vị qua đây kéo ta một cái..."

Tiếp theo, lại thấy Tuân Diệu Lăng nhìn quanh một vòng, sai khiến phi kiếm c.h.é.m một đoạn dây leo chắc chắn, niệm chú đan thành một cái thòng lọng, sau đó ném về phía nữ tu, tròng vào người nàng như tròng búp bê.

Nữ tu bị tròng dây: "..."

Tuân Diệu Lăng thậm chí không cần tự mình ra tay, mà buộc đầu dây leo vào chuôi kiếm Tức Tâm, huýt sáo một cái: "Nào, ba, hai, một, kéo!"

Linh quang trên thân kiếm Tức Tâm run lên bần bật, có vẻ rất không hài lòng khi bị bắt làm cái việc nặng nhọc như trâu ngựa này. Nhưng nó vẫn phối hợp với khẩu lệnh của Tuân Diệu Lăng, dốc sức bay ra ngoài.

Mắt thấy sợi dây leo càng lúc càng căng, lồng n.g.ự.c dính đầy bùn đất của nữ tu kia dường như cũng được kéo lên một đoạn khỏi vũng lầy —

Nhưng ngay sau đó, "pặc" một tiếng, dây leo đứt phựt.

Nữ tu ho sặc sụa hai tiếng, thần sắc càng thêm tái nhợt.

Tuân Diệu Lăng nhìn vết đứt của dây leo, đăm chiêu nhìn về phía nữ tu kia, vẻ mặt khó hiểu.

Nàng thì thầm với Khương Tiện Ngư: "Tỷ ấy rốt cuộc nặng bao nhiêu thế? Sao đến phi kiếm cũng kéo không nổi?"

Khương Tiện Ngư liếc nhìn nữ tu kia một cái. Nói: "Không thể trông mặt mà bắt hình dong được."

Đằng kia nữ tu đã bắt đầu cầu xin t.h.ả.m thiết: "Hai vị đạo hữu, cầu xin các vị ngự kiếm qua đây kéo ta một cái đi. Cứ dây dưa thế này ta sẽ chìm càng sâu mất."

Quả thực, đầm lầy mà, càng giãy giụa càng chìm sâu.

Nhưng Tuân Diệu Lăng lại cố chấp. Nàng gọi Khương Tiện Ngư dùng phi kiếm cùng kéo với nàng, lại còn tước ba sợi dây leo bện thành dây thừng gia cố, tròng vào người nữ tu kia lần nữa, nói: "Đừng sợ, dùng sức mạnh tạo kỳ tích (đại lực xuất kỳ tích), lần này chắc chắn được!"

Khóe mắt nữ tu giật giật liên hồi.

Điều kỳ lạ là, một thanh phi kiếm không kéo nổi nàng, đến hai thanh phi kiếm cùng kéo vẫn không ăn thua. Lần này dây leo không đứt, nhưng lại duy trì thế giằng co trên không trung, người không biết còn tưởng hai bên đang chơi kéo co.

"Đạo hữu... Cứu... Khụ..."

Đột nhiên, trong đầm lầy sủi lên mấy cái bong bóng ục ục, nữ tu kia lại chìm xuống sâu hơn một chút, mắt thấy bùn sắp ngập qua mặt.

Tuân Diệu Lăng thở dài một tiếng: "Cái này không cứu không được rồi phải không?"

Nàng và Khương Tiện Ngư triệu hồi phi kiếm, bay về phía trung tâm đầm lầy, vươn tay về phía nữ tu kia.

Khuôn mặt tái nhợt của nữ tu hiện lên vẻ vui mừng, cũng không nhịn được vươn tay về phía trước —

Đột nhiên, vô số rễ cây màu xanh đậm thô to từ phía sau nữ tu trồi lên, giống như những con rắn linh hoạt, mang theo mùi tanh của bùn đất và cảm giác ướt át trơn trượt, lao thẳng về phía Tuân Diệu Lăng.

Tốc độ của rễ cây cực nhanh, gần như trong nháy mắt đã quấn chặt lấy hai chân nàng, những rễ cây còn lại men theo thân thể nàng leo lên trên không ngừng, như một tấm lưới xanh che trời rợp đất, tham lam c.ắ.n nuốt về phía hai người!

Nữ tu bị vây trong vũng bùn mở to mắt, phát ra một tiếng than thỏa mãn, mái tóc đen ướt sũng của nàng trong nháy mắt hóa thành từng sợi dây leo xanh ngắt, dưới làn da trắng tuyết dường như có thứ gì đó đang ngọ nguậy. Sau đó vô số dây leo nhỏ li ti màu xanh chui ra từ da thịt, nữ tu trong khoảnh khắc không còn hình người nữa, mà biến thành một con yêu vật nửa người trên giống người, toàn thân bị dây leo quấn chặt —

"Máu thịt tươi ngon. Thơm quá, thực sự quá thơm..."

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.