Sự Tái Sinh Và Hành Trình Báo Thù - Chương 37
Cập nhật lúc: 07/09/2025 03:39
Sau đó ngày thứ hai, ngày thứ ba, ngày thứ tư…
Dù sao sau khi nàng dọn vào Tướng quân phủ, ngoài ngày đầu tiên m.ô.n.g Yến Độ nở hoa không xuống được giường thì gần như đêm nào hắn cũng đến cửa phòng nàng đứng một lúc.
Vậy nên Tam Thất mới cho rằng hắn có bệnh mộng du.
Thiếu tướng quân lần này không phải là tai đỏ nữa mà cả người hắn đều đỏ lên.
“Yến Độ!” Tam Thất kêu nhỏ, vô thức sờ lên trán hắn, bị nóng đến mức “hít” một tiếng: “Ngài phát sốt rồi!”
Bốn chữ này lọt vào tai Thiếu tướng quân lại không phải như vậy.
Phát sốt rồi hay là…đ/ộng t/ình rồi. Nói không rõ.
(Từ “phát sốt” (fāshāo) có cách phát âm gần giống “phát tao” (fāsāo) nghĩa là lẳng lơ, đ/ộng tì/nh.)
Yến Độ như một con báo bị kinh động, nhanh chóng kéo tay Tam Thất xuống, Tam Thất bị kéo làm cơ thể hơi nghiêng về phía hắn, Yến Độ vội vàng đỡ eo nàng.
Một tay nàng bị hắn kéo, tay kia chống lên n.g.ự.c hắn, vì kinh ngạc mà hơi ngẩng cằm, chóp mũi vừa vặn lướt qua yết hầu của hắn.
Mắt nàng trợn tròn, như hai viên thủy ngân đen, phản chiếu khuôn mặt đỏ bừng của Thiếu tướng quân.
Tay hắn vẫn đang đỡ ở eo nàng, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên rõ ràng cho thấy sự nhẫn nhịn gian khổ.
Hắn vô thức nín thở, chỉ sợ hơi thở của mình sẽ kinh động đến nàng.
“Ai phát sốt thế? Thiếu tướng quân phát sốt sao?!”
Nam Tầm thò đầu vào xem, đồng tử rung động, lập tức như con rùa rụt cổ lại, còn để lại một câu: “Xin lỗi đã làm phiền, là thuộc hạ đang phát sốt.”
May mà có Nam Tầm xen vào.
Tam Thất ho nhẹ một tiếng rồi ngồi lại.
Yến Độ cũng nhân cơ hội hít sâu một hơi, tim đập thình thịch không ngừng, đồng thời quyết định về phủ sẽ bắt Nam Tầm chạy quanh Tướng quân phủ, không! Chạy quanh kinh thành năm mươi vòng!
Sắc đỏ trên người Thiếu tướng quân đã hạ xuống, tim tuy vẫn còn hơi không nghe lời nhưng đã có thể làm ra vẻ mặt như thường: “Cơ thể ta không sao, chỉ là thể nhiệt dễ nóng, trong xe ngột ngạt.”
Tam Thất: “Nhưng lần trước không phải ngài nói ngài sợ lạnh sao…” Giọng nàng ngừng lại, liếc thấy cổ Yến Độ lại bắt đầu đỏ lên, liền “thông cảm” chuyển chủ đề về đúng quỹ đạo: “Tóm lại, bây giờ ta có thể không ăn không uống không ngủ.”
Yến Độ âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ đến tình trạng của nàng lại nhíu mày.
Hắn trầm ngâm nói: “Nhưng vừa rồi nàng ăn rất ngon.”
Tam Thất gật đầu: “Ta cũng bất ngờ, đùi gà này ngài mua ở đâu vậy?”
“Thao Thiết Trai.” Yến Độ trả lời xong liền vén rèm ra lệnh cho thuộc hạ đi Thao Thiết Trai mua thêm hai phần, không! Mười phần đến đây!
“Trên người nàng còn có gì bất thường không?” Yến Độ nghiêm túc nói: “Ta hy vọng nàng có thể nói cho ta biết, nhưng nếu không tiện thì có thể không nói.”
Tam Thất lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi vẫn nói với hắn về khí tinh hỏa thơm ngát mà nàng ‘ăn’ được từ trên người Hứa lão Thái quân.
“Ta cũng không nói được đó là mùi gì.”
“Rất thơm, giống như công đức, nhưng lại không hoàn toàn giống, ăn xong cả người ta rất thoải mái.” Tam Thất nắm tay lại: “Cảm giác ăn thêm chút nữa ta có thể trở nên to lớn và mạnh mẽ.”
Yến Độ nghe nàng miêu tả có chút dở khóc dở cười.
“Nghe có vẻ, nàng ăn… ừm, thứ được truyền từ trên người lão Thái quân cho nàng, lại giống như khí hương hỏa mà người tu đạo thường nói.”
“Không đúng đâu, thần phật trong miếu mới có thể hưởng hương hỏa do người phàm cúng dường, sao ta có thể nhận được khí hương hỏa từ trên người khác?” Tam Thất cảm thấy không hợp lý lắm, mặc dù bây giờ nàng không được tính là người nhưng nàng vô thức cảm thấy mình vẫn có thể làm người.
Tam Thất không quá bận tâm về chuyện này.
Không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, nàng cảm thấy sau này có cơ hội, mình ăn thêm chút nữa sẽ hiểu ra nguyên nhân.
Đối với tình hình của Tam Thất, Yến Độ lại có một phỏng đoán.
Hắn nói sơ qua một chút.
“Sau khi về phủ chúng ta thử xem?”
“Được, nhưng phải âm thầm, đừng để người khác biết…”
“Ừm, chỉ có hai ta, riêng tư…” Bên ngoài xe ngựa.
Mặt Nam Tầm đỏ bừng.
Thính lực của hắn thực ra cũng không tệ lắm, cuộc nói chuyện trong xe ngựa hắn không nghe được toàn bộ nhưng mấy chữ quan trọng hắn đã nghe thấy.
Nào là thử xem~~ Âm thầm~~
Đừng để người khác biết~~ Chỉ có hai ta, riêng tư~~
Ây da~ Thật là~ Roi ngựa trong tay hắn sắp quất ra tia lửa rồi~~
Phải nhanh lên, nhanh hơn nữa~ Mau chóng về phủ!
Đêm nay hắn sẽ đuổi hết huynh đệ tuần tra nội viện ra ngoại viện, khóa chặt cửa nội thư phòng, ai dám đến phá hỏng không khí, hắn đánh c.h.ế.t kẻ đó!!!