Ta Dựa Vào Hóng "drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [thập Niên 90] - Chương 9: Dưa Nối Tiếp Dưa (tiếp)
Cập nhật lúc: 06/12/2025 17:46
Ôn Vinh Sinh tuy không phải dân xã hội đen lập nghiệp, nhưng chắc chắn cũng chẳng phải hạng người hiền lành, thiện lương gì. Chu Bảo Nghi ở nhà ông ta, xài tiền ông ta, thế mà còn dám "cắm sừng" ông ta.
Dù vừa mới xảy ra xung đột, Ôn Nguyệt cũng muốn giơ ngón tay cái lên tặng Chu Bảo Nghi một câu: "Đỉnh của chóp!"
[Gã tình nhân tên là Tiền Gia Minh, hắn và Chu Bảo Nghi là bạn học cấp ba. Khi Chu Bảo Nghi tham gia cuộc thi Hoa hậu Hương Giang thì hai người đã yêu nhau rồi...]
[Khoan đã!]
Ôn Nguyệt ngắt lời hệ thống: [Lúc trên đường đi, ngươi bảo ta rằng Chu Bảo Nghi quen biết và trở thành bạn gái của Ôn Vinh Sinh trong thời gian thi Hoa hậu Hương Giang mà? Vậy thời gian này... là nối liền không kẽ hở à?]
[Không, là "bắt cá hai tay" rồi mới chia tay người cũ.]
Ôn Nguyệt chớp mắt: [Vậy nghĩa là, trước khi Tiền Gia Minh cắm sừng Ôn Vinh Sinh, thì Ôn Vinh Sinh đã tặng Tiền Gia Minh một cái "nón xanh" trước rồi?]
[Đúng vậy ạ.]
Cái này gọi là... kẻ đi cắm sừng người khác thì cũng có ngày bị cắm lại sao?
Ôn Nguyệt nén cười, bảo: [Ngươi kể tiếp đi.]
[Thành tích học tập của Chu Bảo Nghi không tốt, tốt nghiệp cấp ba xong không thi đậu đại học nên vào làm việc ở một nhà hàng. Nhưng cô ta không chịu được khổ, cũng chẳng muốn an phận làm công ăn lương. Vốn có nhan sắc xinh đẹp nên cô ta nuôi mộng làm minh tinh.]
Phải công nhận Chu Bảo Nghi rất đẹp: mắt to, mặt nhỏ, khí chất vừa thanh thuần lại vừa kiều mị. Đã 30 tuổi mà nhìn cứ như thiếu nữ đôi mươi. Chỉ tiếc là không biết ăn nói, vừa mở miệng thì vẻ đẹp 9 phần rớt xuống còn 7 phần, lộ rõ là người ít học thức.
Nhưng lăn lộn trong giới giải trí đâu cần bằng cấp, có khuôn mặt này là được ông trời thưởng cơm ăn rồi. Chuyện Chu Bảo Nghi muốn làm minh tinh cũng chẳng lạ.
Hệ thống tiếp tục: [Đúng lúc đó có cuộc thi Hoa hậu Hương Giang, cô ta thấy tin liền đăng ký. Sau đó một đường thẳng tiến, lọt vào top 10. Tại một bữa tiệc trong khuôn khổ cuộc thi, cô ta quen biết cha của ký chủ.]
Câu chuyện sau đó thì quá đỗi quen thuộc. Xã hội Hương Giang trọng giàu khinh nghèo, một bên là tỷ phú giàu nhất Hương Giang, một bên là bạn trai nghèo rớt mùng tơi, lựa chọn của Chu Bảo Nghi dễ đoán như thế nào rồi đấy.
Ôn Nguyệt không hứng thú với quá trình Chu Bảo Nghi "đá" bạn trai cũ, liền giục hệ thống kể nhanh đoạn cô ta "cắm sừng" Ôn Vinh Sinh.
[Chu Bảo Nghi trẻ đẹp, rất được cha ký chủ sủng ái, thời gian đó ông ta chiều chuộng cô ta hết mực, muốn gì được nấy. Tuy học hành không giỏi giang nhưng tham vọng của Chu Bảo Nghi rất lớn. Sau khi theo cha ký chủ tham dự vài bữa tiệc thượng lưu, cô ta nhận ra mình quá thiếu kiến thức nên nằng nặc đòi đi học thêm.]
[...Đừng bảo là ông bố hờ của ta lại sắp xếp cho cô bồ nhí vào học chung trường với tình cũ nhé?] Ôn Nguyệt hỏi xong mới nhớ ra:
[À đúng rồi, cái tên Gia Minh gì đó, hắn có thi đậu đại học không?]
[Hắn tên là Tiền Gia Minh!] Hệ thống nhấn mạnh, rồi trả lời: [Hắn thi đậu Học viện Bách khoa, và trường mà cha ký chủ sắp xếp cho Chu Bảo Nghi học cũng chính là Học viện Bách khoa.]
Ối giời ơi ~
[Thế là bọn họ nối lại tình xưa?]
[Chính xác, bọn họ nối lại tình xưa.]
"Chậc chậc chậc."
Ôn Nguyệt lắc đầu cảm thán, hỏi tiếp: [Ngươi nói xem lúc Ôn Vinh Sinh sắp xếp trường cho Chu Bảo Nghi, ông ta có biết bạn trai cũ của cô ta đang học ở đó không?]
[Không biết đâu ạ. Vì hệ thống chưa trực tiếp gặp cha ký chủ nên thông tin tôi tra được về ông ta đều qua báo chí, TV hoặc nhận thức của người xung quanh. Nhưng mà...]
Khoảng nửa phút sau, hệ thống nói tiếp: [Theo tính toán, kể cả có biết Tiền Gia Minh học ở Bách khoa, cha ký chủ cũng chẳng tin hai người họ sẽ "tình cũ không rủ cũng tới".]
Tuy lúc quen Chu Bảo Nghi, Ôn Vinh Sinh đã là lão già qua tuổi ngũ tuần, nhưng đàn ông mà, dù bản thân thế nào cũng luôn ảo tưởng mình phong độ ngời ngời, phụ nữ không mê mình mới là mù mắt.
Huống chi Ôn Vinh Sinh còn có tiền, chắc lúc đó ông ta chẳng thèm để gã bạn trai cũ nghèo kiết xác kia vào mắt.
Thế mới nói, làm người không được quá tự tin, đấy, Ôn Vinh Sinh vừa tự tin quá đà thì liền được "lên chức" cha của con người khác ngay.
Tất nhiên, Ôn Nguyệt chẳng hề thương cảm ông bố hờ này, dù sao ông ta cũng đâu phải thứ tốt đẹp gì. Giờ cô tò mò phản ứng của Ôn Vinh Sinh khi biết mình bị cắm sừng hơn. Cô xoa xoa tay hỏi:
[Chuyện Chu Bảo Nghi cắm sừng Ôn Vinh Sinh có bằng chứng không?]
[Có ạ.]
[Gồm những gì?]
[Ảnh chụp Chu Bảo Nghi đưa Ôn Gia Lương đi gặp Tiền Gia Minh ở các địa điểm và thời gian khác nhau, tổng cộng 5 tấm. Ảnh giường chiếu của Chu Bảo Nghi và Tiền Gia Minh cũng có 5 tấm. Ngoài ra còn một bản kết quả xét nghiệm ADN giữa Tiền Gia Minh và Ôn Gia Lương.]
Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng nghe đến đây, Ôn Nguyệt vẫn không khỏi trợn mắt há mồm:
[Khoan đã! Ý là sau khi sinh Ôn Gia Lương, Chu Bảo Nghi chẳng những vẫn giữ liên lạc với Tiền Gia Minh mà còn thường xuyên dắt con đi gặp bố ruột, thậm chí còn làm xét nghiệm ADN cho hai cha con họ?]
[Theo dữ liệu thì đúng là như vậy ạ.]
Bái phục!
Ôn Nguyệt lại lần nữa cảm thán, tò mò hỏi: [Thế Ôn Gia Lương có biết Tiền Gia Minh là bố ruột mình không?]
[Không biết đâu ạ. Khi Chu Bảo Nghi đưa nó đi gặp Tiền Gia Minh thì chỉ bảo là đi gặp bạn thôi.]
Nhớ lại vẻ hùng hổ dọa đuổi cô đi của thằng nhóc béo lúc nãy, Ôn Nguyệt cũng đoán nó chẳng biết gì về thân phận thật của mình. Cô tiếp tục hỏi:
[Ảnh chụp và xét nghiệm ADN đổi bằng bao nhiêu điểm hóng biến?]
[Ảnh chụp vẫn là 1.000 điểm một tấm, xét nghiệm ADN là 10.000 điểm...]
Hệ thống chưa nói hết câu, Ôn Nguyệt đã nhảy dựng lên: [Xét nghiệm ADN bao nhiêu? Ngươi nhắc lại xem nào?]
[Xét nghiệm ADN là 10.000 điểm hóng biến một bản ạ.]
Ôn Nguyệt hít sâu: [Ta cày nãy giờ mới được có 900 điểm, ngươi mở miệng ra là đòi 10.000 điểm cho cái xét nghiệm ADN, ngươi thấy có hợp lý không?]
Bị Ôn Nguyệt mắng, hệ thống chột dạ, lí nhí biện minh: [Cái này là do chủ hệ thống định giá, ta cũng đâu có cách nào...]
Chưa nói dứt câu đã bị Ôn Nguyệt lạnh lùng cắt ngang: [Giảm giá đi.]
[Thật sự không giảm được...]
[Nếu không ta xin đổi hệ thống.]
Hệ thống hốt hoảng: [Đừng mà!]
Ôn Nguyệt không lay chuyển: [Không muốn ta đổi hệ thống thì giảm giá đi.]
[Được rồi...] Giọng hệ thống tiu nghỉu. Nửa phút sau, nó dè dặt hỏi: [Ta giúp ký chủ xin giảm giá 50% được không ạ?]
!!! Mở miệng ra là giảm hẳn 50%, thế mà vừa rồi còn bảo chủ hệ thống định giá không can thiệp được?
