Ta Làm Anh Hùng Bàn Phím Tại Tu Tiên Giới - Chương 234

Cập nhật lúc: 07/09/2025 07:45

La Tử Vân khó khăn ngẩng đầu, là Ứng Tu Nhan.

Ứng Tu Nhan nheo mắt, trong đôi mắt đen kịt chứa đựng bóng tối và sát ý. Khuôn mặt ấy đã mất đi vẻ lạnh nhạt thường ngày, chuyển hóa thành một biểu cảm lạnh lùng, tàn nhẫn. La Tử Vân đã ra tay với Biệt Vũ, Biệt Vũ có thể tha cho La Tử Vân một mạng, nhưng Ứng Tu Nhan tuyệt đối không.

"Tha cho ta, cầu xin ngươi, tha cho ta."

Khi sát ý ập đến trên đầu La Tử Vân thì nàng ta mới thực sự cảm nhận được mình không muốn chết, thế là nàng ta run rẩy cầu xin tha mạng, nước mắt và nước mũi hòa lẫn vào nhau.

Ứng Tu Nhan ghê tởm dời tầm mắt, hắn giơ kiếm lên rồi đ.â.m thẳng vào tim La Tử Vân.

Có lẽ chính đạo sẽ mềm lòng với La Tử Vân, nhưng dù sao Ứng Tu Nhan cũng xuất thân là quỷ tu, huống hồ hắn đã gặp đủ loại người như La Tử Vân.

La Tử Vân bị đ.â.m trúng tim ngã xuống đất, m.á.u tươi trào ra từ tim và miệng nàng ta, nàng ta vô lực giãy giụa, cảm nhận sinh lực đang trôi đi. Ứng Tu Nhan làm xong tất cả những điều này, cũng không hề dừng lại mà xoay người rời đi.

Sau khi Ứng Tu Nhan đi, một bóng hình khác như u linh lặng lẽ xuất hiện trước mặt La Tử Vân. Từ trong đôi đồng tử ảm đạm của La Tử Vân có thể nhìn thấy người đó đang đeo một chiếc mặt nạ cười làm từ gỗ bạch dương.

"Ngươi muốn giao dịch với ta không?" Nam nhân hỏi.

Lần này Phong Hùng bí cảnh không gặp phải tình huống thập tử nhất sinh đặc biệt nào, có lẽ là vì Thôn Quang Thú từng giáng lâm mảnh đất này, mà linh lực của Thôn Quang Thú đối với đại đa số sinh vật trên mảnh đất này đều là uy h.i.ế.p chí mạng.

Bởi vậy, linh thú nguy hiểm đều cố hết sức tránh xa khu đất mà Thôn Quang Thú kia từng đặt chân. Còn về những kết giới cạm bẫy được tạo ra ngẫu nhiên kia, Biệt Vũ lại là một đại sư tháo gỡ kết giới.

Bởi vậy, khi thời gian đã định đến gần, các đệ tử Nhận Kiếm Phong đã đến trước địa điểm đã hẹn. Đây là một thảo nguyên rộng lớn, hoàn toàn không có linh thú nào đặc biệt nguy hiểm.

Chỉ có vài linh thú yếu ớt còn chưa khai mở linh trí sinh sống trên thảo nguyên này.

Khi thời gian mở ra của Phong Hùng bí cảnh kết thúc, cánh cổng truyền tống kia sẽ xuất hiện trên thảo nguyên này rồi đưa tất cả mọi người trở về Tu tiên giới.

Biệt Vũ vẫn nhớ những ấu thú mà nàng đã cứu từ buổi đấu giá bí mật đã được nàng đưa vào Phong Hùng bí cảnh. Những ấu thú này bẩm sinh đã biết cách sinh tồn trong hoàn cảnh này nên chúng chỉ mất vài phút đã hoàn toàn biến mất dạng.

Các đệ tử Nhận Kiếm Phong đến sớm mà không có việc gì làm đều đang nhàn rỗi đến phát ngán. May thay, Biệt Vũ chưa bao giờ thiếu ý tưởng vui chơi, nàng chợt nhớ ra hình như trong túi gấm của mình có rất nhiều gia vị.

Thế là các đệ tử Nhận Kiếm Phong lập tức đào một cái hố trên thảo nguyên này, nhóm lửa và bắt đầu nướng thịt.

Tài nghệ nướng thịt của Ứng Tu Nhan thuần thục đến bất ngờ. Điều này là nhờ kinh nghiệm lang bạt nhân gian của hắn trước đây. Hắn từng làm đủ mọi công việc cho nhân tộc, không chỉ biết nướng thịt mà thậm chí còn biết vài trò tạp kỹ.

Mà gia vị do Biệt Vũ pha chế lại càng là cực phẩm trong cực phẩm, chấm đế giày cũng ngon miệng. Chấp Vân Kiếm Tiên vốn đã bế quan nhiều năm, lại không thích bất kỳ món ăn cay nồng, dầu mỡ nào, thế mà cũng hùng hục ăn hết mấy xâu.

Giờ đây, hắn vẫn giữ vẻ băng thanh ngọc khiết, im lặng ngồi bên đống lửa, đợi đợt thịt nướng kế tiếp chín tới, mà vết dầu mỡ bên mép còn chưa lau sạch.

Bạch Khải bất ngờ cũng có thiên phú nướng thịt. Hắn và Ứng Tu Nhan cùng nhau phối hợp nướng thịt, đáng tiếc là hai người nướng, nhân lực vẫn có vẻ hơi ít, dù sao thì hai người cũng chỉ có bốn tay.

Biệt Vũ rất hào phóng lấy bảo kiếm trên Vương tọa Vẫn Thiết xuống, rửa sạch rồi dùng để gác các xiên thịt. Linh kiếm bị nhiệt độ lửa hun đến cực nóng rất thích hợp dùng để nướng thịt. Lần này cuối cùng hai người cũng đã xoay sở ổn.

Còn các đệ tử Nhận Kiếm Phong thì hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng. Để có thể ăn được nhiều thịt nướng hơn, họ chủ động nhận nhiệm vụ săn bắn. May mắn là trên thảo nguyên này có đủ linh thú nhỏ có thể ăn được.

Bởi vậy, khi các đệ tử của tông môn khác kéo lê thân thể mệt mỏi, bị thương, mặt đầy m.á.u bẩn, nhếch nhác lại vô cùng mệt mỏi của mình đến thảo nguyên này, cách mười vạn tám ngàn thước đã ngửi thấy mùi thịt nướng thơm lừng.

Cứ như thể một món linh khí cực phẩm hay thiên tài địa bảo cực phẩm đang vươn một bàn tay câu nhẹ cằm bọn họ rồi lại bay đi mất.

Họ có thể cảm nhận bụng mình đang kêu rột rột, lương khô của họ đã cạn từ lâu, chỉ còn lại Bích Cốc Đan có mùi vị như thức ăn cho cá.

Mùi vị này khiến họ hồn xiêu phách lạc. Họ đã sống lâu đến thế nhưng chưa từng ngửi thấy mùi nào thơm lừng đến vậy. Rõ ràng có vài phần cay nồng, sao lại khiến người ta thèm thuồng đến thế?

Thế là họ lao về phía phát ra mùi thơm, muốn xem rốt cuộc là ai đang nấu ăn ở đây.

Đồng thời, họ cũng không quên khiêu khích các đệ tử tông môn khác cũng đang ước chừng thời gian mà đến gần đây. Dù họ có vất vả, mệt mỏi đến đâu thì cũng phải giả vờ như mình đã bội thu trong Phong Hùng bí cảnh.

"Ai, chúng ta ở Phong Hùng bí cảnh này đã tìm thấy Hồi Hồn Thảo, tuy có hơi mệt một chút nhưng ít ra cũng lấp đầy túi gấm, vậy là không lỗ rồi." Một đệ tử tông môn nói.

Các đệ tử tông môn khác nghe thấy vậy cũng cố ý nói lớn với đệ tử tông môn mình rằng: "Lần này chúng ta thu được không ít đồ, tuy có hơi chật vật một chút nhưng chắc chắn các trưởng lão và tông chủ sẽ tự hào về chúng ta."

"Dù các ngươi có nói gì đi nữa thì cũng không thể kiếm được nhiều hơn chúng ta. Chúng ta đã tiến sâu vào bên trong bí cảnh, nhìn thấy rất nhiều thứ tốt mà các ngươi nằm mơ cũng không dám nghĩ tới." Một đệ tử tông môn khác nói, thậm chí phải dùng một tay đỡ cánh tay còn lại đang bị gãy.

Thực ra thu hoạch của họ đều khá bình thường, nhưng ít nhất trước mặt người ngoài, họ phải thể hiện ra vẻ mình kiếm được rất nhiều, tránh để cả người đầy thương tích mà chẳng có gì, lại bị người khác coi thường, thật quá đáng thương.

Tuy nhiên, những đệ tử tông môn khoe khoang lẫn nhau này đã nhìn thấy một cảnh tượng khiến họ phải kinh ngạc và bất bình thay cho sự khác biệt giữa hai bên cả đời.

Chỉ thấy các đệ tử Nhận Kiếm Phong đang vui vẻ quây quần bên nhau, người sạch sẽ, chỉnh tề, tay cầm thịt. Ở giữa là một hố lửa, trên hố lửa gác mấy thanh linh kiếm thượng phẩm và trên đó trải đầy những lát thịt, rau củ gì đó.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.