Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 394

Cập nhật lúc: 06/09/2025 11:14

Chỉ là, rốt cuộc sẽ có chuyện gì xảy ra?

Cô nghĩ một vòng. Viện Số Một giờ đã trở thành phòng khám đông y hàng đầu của huyện Trường Thắng, lại có giấy phép đàng hoàng, không có gì phải lo lắng. Lưu Chí Mãn trước nay làm việc rất ổn thỏa, đặc biệt là từ sau khi kết hôn, năng lực làm việc của anh ta càng được nâng cao. Cô thỉnh thoảng cũng sẽ đến phòng khám, nhưng đa phần Lưu Chí Mãn đều có thể giải quyết được. Chỉ khi gặp phải ca bệnh nào anh ta không chữa được, không có chút nắm chắc nào thì mới gọi điện cho cô.

Nhà lầu, đèn điện, điện thoại tuy chưa phổ biến ở huyện Trường Thắng, nhưng với điều kiện kinh tế của Lâm Hiểu Thuần và Thẩm Việt, đó là những thứ không thể thiếu. Không chỉ Viện Số Một mà ngay cả Trung tâm Chăm sóc Sản phụ cũng được trang bị đầy đủ.

Phùng Hỉ bây giờ đã là một phó giám đốc vững vàng. Ngoài Lâm Hiểu Thuần ra, cô ấy có toàn quyền xử lý mọi việc. Chỉ có điều, chuyện hôn sự của Phùng Hỉ và Lý Chấn Nam vẫn cứ kéo dài mãi không có kết quả. Dù cả hai đều ở huyện Trường Thắng nhưng chẳng hiểu sao lại không có chút tiến triển nào. Vì chuyện này mà Tề Vệ Quốc đã nhiều lần nhờ Lâm Hiểu Thuần làm mối, nhưng cô cũng đành bó tay với cái kiểu hoàng đế không vội, thái giám đã sốt ruột này.

Trụ sở chính của Trung tâm Chăm sóc Sản phụ đã được thành lập ở thủ đô, xây dựng cùng lúc với Trung tâm Thẩm mỹ. Nhân lúc giá nhà đất ở thủ đô chưa tăng vọt, Lâm Hiểu Thuần đã mua hai căn tứ hợp viện ở vành đai 2, đồng thời thâu tóm hơn chục mảnh đất trong khu vành đai 4 còn chưa phát triển.

Đế chế thương mại của Lâm Hiểu Thuần được xây dựng ở vành đai 3, tựa như một ngôi sao mới đang từ từ trỗi dậy. Hơn nữa, với sự nghiệp kinh doanh bất động sản đang trên đà chinh chiến khắp nơi của Thẩm Việt, anh đương nhiên sẽ ưu tiên hỗ trợ cho cơ ngơi của gia đình mình trước.

Tòa nhà Thuần Việt cao tới 68 tầng, được các kiến trúc sư chuyên nghiệp thiết kế, trang hoàng cao cấp, sang trọng và đẳng cấp. Một tòa cao ốc với quy mô như vậy ở thời đại này, ngay cả ở thủ đô cũng là của hiếm. Chỉ cần nhìn vào đó cũng đủ thấy thực lực hùng hậu của Lâm Hiểu Thuần và Thẩm Việt.

Về phần Trung tâm Thẩm mỹ ở huyện Trường Thắng, vẫn do Thẩm Lan phụ trách. Năng lực học hỏi và khả năng thích ứng của Thẩm Lan không bằng Thẩm Phương, nên không có bước phát triển nào đột phá. Lâm Hiểu Thuần đang tìm kiếm những nhân tài mới có tiềm năng hơn.

Chiều nay có 50 ứng viên mới đến Trung tâm Thẩm mỹ để phỏng vấn, cô bắt buộc phải đi.

Chẳng lẽ nguy hiểm sẽ xảy ra trong buổi phỏng vấn chiều nay?

Nghĩ tới nghĩ lui, khả năng cao là như vậy.

Nhưng cô không thể vì sợ phiền phức mà trốn trong nhà được. Thế là cô giao ba đứa nhỏ cho dì Tôn chăm sóc, rồi nhờ Thẩm Việt đi cùng mình. Có Thẩm Việt ở bên, sự an toàn sẽ được đảm bảo hơn. Đương nhiên, cô không nói cho anh biết lý do. Khả năng đặc biệt của ba đứa con, bớt đi một người biết thì sẽ tốt hơn, Thẩm Việt cũng không ngoại lệ.

Lúc chuẩn bị ra cửa, Tam Bảo chạy tới: Mẹ ơi, con đi với mẹ.

Thẩm Việt bế cậu bé lên: Ngoan, con ở nhà đi. Mẹ có ba bảo vệ rồi. Mẹ đi làm chứ không phải đi chơi.

Tam Bảo bĩu môi: Con biết, nhưng con vẫn muốn đi.

Lâm Hiểu Thuần suy nghĩ một lát, có Tam Bảo ở bên, sự an toàn của mình lại có thêm một tầng bảo đảm, cho cậu bé đi cùng cũng tốt. Cô cười nói: Tam Bảo muốn đi thì cứ để con đi. Tam Bảo cũng là vệ sĩ nhí của mẹ, đúng không nào?

Dạ đúng ạ. Tam Bảo cười tít cả mắt.

Đại Bảo, Nhị Bảo cũng chạy tới, đứa nào cũng đòi đi theo.

Thẩm Việt hơi đau đầu. Trong mắt anh, ba tiểu quỷ này mà đi theo thì chỉ có phá đám là giỏi.

Bính Tịch Tịch cũng chạy tới sủa gâu gâu hai tiếng, như thể đang nói: Chủ nhân, tôi cũng muốn đi bảo vệ người.

Lâm Hiểu Thuần xoa trán: Cả nhà cùng đi hết à?

Thẩm Việt lắc đầu ngao ngán.

Ngay sau đó lại nghe Lâm Hiểu Thuần nói: Vậy đi hết đi.

Nếu tất cả cùng đi, cô cảm thấy chỉ số an toàn của mình tăng vùn vụt. Dù sao cô cũng là sếp, cô có chút đặc quyền và tự do đó.

Ba đứa con sinh ba, mỗi đứa một tính cách. Đại Bảo thì lém lỉnh, Nhị Bảo thì hiếu động, còn Tam Bảo ít nói nhưng rất có chủ kiến. Nhưng khi chúng tụ tập lại với nhau thì đúng là có thể leo nóc nhà dỡ ngói, chuyện gì cũng dám làm.

Ví dụ như bức tường trong nhà họ đã không còn giữ được màu trắng nguyên bản. Ba tiểu quỷ này có khả năng thực hành cực tốt, trí tò mò cũng cực lớn. Mỗi một mét vuông trên tường đều lưu lại dấu vết của chúng. Chưa kể, chúng còn phá hỏng hai chiếc xe đạp trong nhà. Cứ rảnh rỗi là một đứa quay bàn đạp, một đứa lại lấy gậy chọc vào.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.