Ta Mang Không Gian Y Quán Về Năm 1970 - Chương 633
Cập nhật lúc: 06/09/2025 11:29
Bà chị cả thì nâng ly nước lên, trịnh trọng nói: “Không cần nói nhiều nữa, tất cả tình cảm đều ở trong ly nước trái cây này. Chị lấy nước quả thay rượu, xin kính em một ly trước.”
Thẩm Lan tuy không giỏi ăn nói, nhưng làm việc ở trung tâm thẩm mỹ cũng đã học hỏi được không ít. Ai đối tốt với mình thật lòng, ai chỉ giả lả ngoài mặt, cô vẫn có thể phân biệt rõ ràng.
Cô chậm rãi đáp: “Vậy sau này làm phiền ba chị rồi.”
Kỹ năng diễn kịch ngoài mặt, ai mà không biết làm. Nhưng màn kịch hôm nay của ba người họ đã đủ để cô nhìn thấu bản chất, muốn cô thật lòng đối đãi ư, đừng có mơ.
Ba bà chị dâu sau khi kính Thẩm Lan xong lại vội vàng quay sang mời mọc Lâm Hiểu Thuần. Rốt cuộc, Lâm Hiểu Thuần mới là “bà trùm” có thực lực nhất trên bàn tiệc này.
Bà Chu tuy không muốn ba cô con dâu gây chuyện, nhưng thấy các cô lật mặt còn nhanh hơn lật sách thì cũng cảm thấy có chút mất mặt.
Lâm Huệ Phân vốn là một bà mối chuyên nghiệp, thấy đối phương đã hạ mình, bà cũng biết cách diễn tròn vai của mình. Bà ra hiệu với Lâm Hiểu Thuần: “Hiểu Thuần à, cô thấy người nhà họ Hạ đều rất biết điều, tin là Thẩm Lan gả về đây sẽ không chịu thiệt đâu. Nể mặt cô…”
“Ai da, tôi là ai chứ! Tôi là anh em của cậu. Ly rượu này, cậu uống cũng phải uống, không uống cũng phải uống!”
Lời của Lâm Huệ Phân còn chưa dứt đã bị Lý Chấn Nam cắt ngang.
Lý Chấn Nam đã uống quá chén. Vốn dĩ anh ta đang đỡ rượu cho Hạ Xuyên, giờ lại quay sang ép Hạ Xuyên uống.”
“Hạ Xuyên đã uống đến mức mặt mày đỏ bừng, nhưng may là vẫn chưa tới nỗi nói năng lảm nhảm.
Anh vội kéo Lý Chấn Nam đang say bí tỉ lại, khuyên nhủ: Anh em tốt, tâm ý của cậu tôi xin nhận, nhưng rượu thì thôi nhé.
Nhờ cậu ta đỡ rượu giúp, ai ngờ cậu ta lại quay sang chuốc mình. Đúng là không nên gọi cậu ta đi cùng mà!
Hôm nay là ngày đính hôn của em gái anh cơ mà, sao có thể biến thành một gã say xỉn được chứ? Dĩ nhiên là không thể rồi.
Thẩm Việt phải giữ chặt Lý Chấn Nam lại: Để tôi đưa cậu ra phía sau nghỉ một lát. Chút mặt mũi này cậu không nể tôi sao?
Lão Thẩm, anh ơi, anh ruột của tôi ơi! Lý Chấn Nam quay phắt lại ôm chầm lấy Thẩm Việt, khóc hu hu. Các người đều có đôi có cặp, bỏ lại một mình tôi cô đơn lẻ bóng, các người không thấy áy náy à!
Thẩm Việt chỉ muốn tặng cho Lý Chấn Nam một cú chặt gáy cho cậu ta ngất đi luôn cho rảnh. Nhưng nghĩ đến đây là tiệc đính hôn của em gái mình, anh đành cố nén cục tức xuống.
Lý Chấn Nam lúc khóc lúc cười, lại khiến cho bữa tiệc đính hôn vốn đang êm đềm bỗng trở nên náo loạn tưng bừng.
Bảy đứa trẻ đang chuyên tâm ăn uống ở một bàn riêng cũng bị bộ dạng của Lý Chấn Nam dọa cho hết hồn.
Thẩm Kim Sơn, Thẩm Ngân Sơn vội chạy tới níu lấy cánh tay Thẩm Dũng. Thẩm Mạn Mạn, Thẩm Tử Siêu thì kéo theo Đại Bảo, Nhị Bảo và Tam Bảo chạy đến ôm chặt lấy Lâm Hiểu Thuần.
Ngay cả bé Tần Đa Ngư trong lòng Thẩm Phương cũng sợ đến mức khóc ré lên.
Tiệc đính hôn cũng gần đến hồi kết, chỉ còn món cuối cùng chưa lên, nhưng bị một màn náo loạn như vậy nên đành phải kết thúc sớm.
Ba người chị dâu của Hạ Xuyên có chút tiếc nuối vì chưa được nói chuyện nhiều hơn với Lâm Hiểu Thuần.
Ba người anh trai thì uống say đến mức ngã nghiêng ngả ngửa, đừng nói đi đường thẳng, đến đường cong cũng đi không nổi.
Bố mẹ Hạ Xuyên có hơi khó xử, nhưng nhìn chung thì bữa tiệc vẫn được xem là viên mãn, nên những chi tiết nhỏ nhặt này cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Lý Chấn Nam nhất quyết không chịu về nhà, cứ nằng nặc đòi về cùng Thẩm Việt, lúc thì ôm tay, lúc thì ôm eo anh.
Nếu không phải biết cậu ta đang đau khổ vì tình, chắc Lâm Hiểu Thuần đã nghĩ Lý Chấn Nam có ý đồ bất chính gì với chồng mình rồi.
Cuối cùng, Thẩm Việt đành phải đưa Lý Chấn Nam về nhà mình, rồi sắp xếp cho cậu ta ở phòng bên cạnh.
Tiểu Ngô cũng đã uống không ít, không thể lái xe đưa hai bố con Thẩm Dũng về được. Thẩm Việt bảo họ ở lại một đêm, nhưng Thẩm Dũng lại canh cánh trong lòng ba nghìn con gà ở nhà, nói thế nào cũng không chịu ở.
Đành phải nhờ tài xế Tiểu Lý đưa Thẩm Dũng về trước. Thẩm Tam Cân cùng Thẩm Kim Sơn, Thẩm Ngân Sơn thì ở lại.
Thật lòng mà nói, một bữa tiệc thế này còn mệt hơn cả đi làm đồng.
Trừ bảy đứa trẻ ra, người lớn ai nấy đều mệt rã rời. Ít nhất thì Lâm Hiểu Thuần cảm thấy như vậy. Mặc kệ mọi người thế nào, cô phải đi ngủ trước đã.
Cô đóng cửa phòng, dặn mọi người đừng làm phiền mình, sau đó liền vào Trung Y Quán để ngâm mình trong suối nước nóng.
Cảm giác mệt mỏi rã rời của cả cơ thể tan biến ngay khoảnh khắc cô vừa ngâm mình vào dòng nước ấm.
Cùng lúc đó, cô cũng đang suy nghĩ về một vấn đề. Phải cho Thẩm Lan đi học mới được, nếu không, dù sau này có kết hôn với Hạ Xuyên cũng khó mà đảm bảo sẽ không bị ba bà chị dâu khôn khéo kia tính kế.
Ngón tay cô gõ nhịp nhàng trên mặt nước, hơi nước mờ ảo bao quanh lấy thân hình mảnh mai.
Điều mà cô không hề hay biết là, không gian của cô đang âm thầm xảy ra biến đổi. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, cả đồng cỏ trong không gian bỗng bừng nở muôn vàn đóa hoa rực rỡ.