Ta Tại Địa Phủ Bán Cơm Hộp - 30

Cập nhật lúc: 06/12/2025 11:22

Tạ Tất An hỏi: "Vậy cần giúp đỡ gì không? Có muốn tôi đưa bà ấy ra ghế sofa không?"

Tần Vũ Niết không do dự đáp: "Cảm ơn Tạ đại ca"

Sau khi Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu rời đi khoảng một giờ, Vương thẩm tỉnh lại.

Bà giật mình vung tay trong không trung, rồi nhanh chóng ngồi dậy, hoảng hốt la lên: "A —— đừng dẫn tôi đi..."

Tần Vũ Niết vội vàng đỡ bà lại, gọi: "Vương thẩm".

Nghe thấy tiếng Tần Vũ Niết, Vương thẩm quay lại nhìn cô, mắt đảo một vòng, rồi mới nhận ra mình đang ở trong nhà của Tần Vũ Niết: "Sao tôi lại ở đây? Tôi vừa mới..."

Tần Vũ Niết an ủi, bưng một chén nước có thêm một ít tuyết liên Đông Nhạc Đại Đế vừa đưa cho, nhẹ nhàng nói: "Vương thẩm, thẩm vừa tới để mang đồ ăn cho con, có thể là thẩm hơi mệt nên đã nằm nghỉ một lát. Thẩm vừa mới gặp ác mộng phải không?"

Tần Vũ Niết cảm thấy hơi áy náy. Chính cô đã vô tình khiến Vương thẩm ngất đi nhưng đành phải nói dối để lừa bà.

Vương thẩm không nhận ra giọng nói của Tần Vũ Niết có gì khác thường, chỉ thấy cô có chút hoảng hốt. Bà thở phào nhẹ nhõm: "Hóa ra chỉ là một giấc mơ thôi à..."

Dù bà có cảm giác không phải chỉ là mơ nhưng lại không dám chắc. Nếu đúng là gặp phải quỷ vào giữa đêm, liệu có dễ dàng buông tha bà như vậy không?

Vương thẩm đành tự trách do tuổi già khiến mắt mờ [Chắc là mình già rồi, mắt kém thôi. ]."Nếu đã đưa đồ ăn cho con rồi, vậy ta về trước đây".

Tần Vũ Niết vội vàng đứng dậy, định tiễn bà."Để con tiễn thẩm về".

Vương thẩm xua tay không cần."Không cần đâu, trong thôn đường xá thẩm đi đã mấy chục năm rồi làm sao mà lạc được".

Bà còn không quên đùa cợt."Mới vừa uống nước con pha cho, đừng nói là về nhà, đi thêm vài vòng nữa cũng chẳng sao. Cảm giác như cơ thể đã trẻ lại mấy tuổi rồi, thấy khoan khoái lạ".

Tần Vũ Niết nghĩ thầm, dù sao cũng là nhờ Đông Nhạc Đại Đế cho tuyết liên ngàn năm. Dù không thể ngay lập tức trẻ lại như thuở ban đầu nhưng nếu dùng thường xuyên, chắc chắn sẽ có tác dụng tốt cho cơ thể.

Tần Vũ Niết không nhắc lại việc tiễn Vương thẩm mà chuyển sang hỏi."Cháu nhớ là nhà thẩm có nuôi khá nhiều gà, thẩm có thể bán cho con vài con không?"

Vương thẩm cũng không suy nghĩ nhiều, vừa đi vừa đáp."Nuôi mười mấy con gà, có mấy con mới bắt ra khỏi lồng, con muốn ăn gà à? Ngày mai con đến, thẩm sẽ bắt cho con con gà ngon".

Tần Vũ Niết suy nghĩ một chút rồi nói: "Con định mua vài con, ngày mai con phải làm món ớt gà để bán".

Vương thẩm vừa định từ chối không nhận tiền nhưng Tần Vũ Niết dường như hiểu ý, liền nói thẳng: "Đừng nói thẩm không nhận tiền, nếu vậy thì con không mua nữa. Mua với người khác cũng như nhau, mua với thẩm cũng vậy nhưng ít ra thì chúng ta là người nhà mà".

Vương thẩm nghe vậy không còn chối từ nữa, cười nói: "Được được, thẩm không nói nữa, con muốn bao nhiêu? Sáng mai thẩm sẽ g.i.ế.c gà và đưa cho con".

Tần Vũ Niết suy nghĩ một chút rồi đáp: "Năm con là đủ rồi".

Cả hai vừa nói chuyện vừa đi về nhà Vương thẩm.

Vương thẩm đến lồng gà, bắt năm con, rồi trói c.h.ặ.t c.h.â.n và cánh của chúng lại". Tối nay tôi sẽ cho chúng ăn no, sáng mai lại đưa cho cháu, ăn xong sẽ tiêu hóa hết".

Thông thường, những người bán gà sẽ cho gà ăn nhiều thực phẩm, giúp chúng nặng hơn, để khi bán có thể thu được giá cao.

Vương thẩm không làm vậy, bà chỉ cho gà ăn đủ một chút vào buổi tối, sáng hôm sau sẽ g.i.ế.c chúng làm vậy gà sẽ nhẹ hơn một chút.

Tần Vũ Niết mỉm cười gật đầu."Được rồi, vậy Vương thẩm, con về trước đây".

Sau khi về nhà, cô thu dọn một chút, rót nước uống, rồi đi rửa mặt chuẩn bị nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, sau khi thu xếp xong xuôi, Vương thẩm mang gà đã g.i.ế.c đến cho Tần Vũ Niết.

Tần Vũ Niết nhận ra rằng Vương thẩm có lẽ còn chưa ăn sáng nên liền mời bà dùng bữa. Theo thị trường, giá gà sẽ thay đổi tùy vào trọng lượng của chúng.

Tần Vũ Niết chọn những quả ớt cay vừa phải, kiểu này sẽ tạo ra hương vị thơm ngon, dù không ăn được cay thì cũng có thể ăn vừa phải.

Để cân bằng, Tần Vũ Niết còn chuẩn bị thêm một nồi canh thanh nhiệt để kết hợp cùng món ăn.

Khi đã hoàn tất, Tần Vũ Niết đẩy chiếc xe cơm Tiểu Than Xa đi đến Địa phủ để bán cơm hộp.

Mấy ngày qua, Tiểu Than Xa đã dần ổn định với lượng khách hàng thân thiết.

Khi đến Địa phủ và chuẩn bị xong quầy, Tần Vũ Niết chụp một bức ảnh và gửi vào nhóm.

Sau đó, cô thông báo cho Tạ Tất An và những người khác.

Tần Vũ Niết: ["Hình ảnh"cơm hộp đã vào chỗ]

Đầu cho ngươi vặn gãy: "Tôi tới ngay"

Người này vốn ở gần đó, khi thấy thông báo của Tần Vũ Niết, lập tức hưởng ứng.

Khi Tần Vũ Niết chuẩn bị trả lời tin nhắn, cô bỗng nghe thấy một giọng nói trầm ổn vang lên: "Bà chủ, cho tôi một phần cơm hộp".

Tần Vũ Niết ngẩng đầu và nhận ra một ông lão khoảng 60 tuổi, tóc bạc phơ, nhìn qua có vẻ là người bình thường, hình như trước đây cũng đã đến mua cơm.

Tần Vũ Niết không nghĩ ngợi nhiều, cười rồi đóng gói cơm hộp cho ông.

Ai ngờ, ông lão này lại lấy điện thoại ra chụp ảnh.

Ngay lập tức, điện thoại của Tần Vũ Niết vang lên thông báo. cô mở tin nhắn và thấy một bức ảnh trong nhóm của mình.

Vực sâu: ["Hình ảnh"Tôi sẽ giúp các bạn nếm thử trước nhé. ]

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.