Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 1: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:00

Đêm khuya, thời tiết ngoài trời trong lành dễ chịu, song không khí trong cung lại đầy áp lực bởi hoàng đế Tiêu Dận đang bệnh tình trở nặng.

Tiêu Dận là đế vương thứ tư của Đại Chu, phụ thân ông là Cung Đế, người từng nâng cao phong thưởng cho gia tộc sủng phi khi còn tại vị, suýt chút nữa gây ra tranh loạn trong cung đình.

Sau khi Tiêu Dận lên ngôi, ông đã giấu diếm tài năng nhiều năm mới dọn dẹp hậu họa này, thậm chí vì muốn sau này thái tử đăng cơ càng bền vững, ông còn nghiêm khắc chèn ép mẫu tộc của hoàng hậu, khiến cho Phụng thị trở nên ly tâm với mình.

Nằm trên long sàng, bên tai ông là tiếng khóc nức nở của con gái cùng phi tần, nhưng không làm lay động được ý chí ông. Ông chậm rãi quay đầu, giọng khàn đặc nói:

- Thái tử.

Thái tử Tiêu Trạm cung kính đáp:

- Phụ hoàng, có nhi thần.

Tiêu Dận nhắm mắt lại, giọng trầm thấp:

- Mẫu hậu của ngươi đâu?

Tiêu Trạm có phần khó xử nhưng vẫn trả lời:

- Mẫu hậu đang ở Phật đường tụng kinh cầu nguyện, mong phụ hoàng sớm hồi phục.

Tiêu Dận nghe lời nói dối ấy không khỏi bật cười khẽ:

- Chỉ sợ nàng đang cầu nguyện trẫm mau lìa đời.

Sắc mặt Tiêu Trạm biến đổi ngay lập tức, vội quỳ xuống, sợ hãi nói:

- Phụ hoàng đừng nói những lời này...

Tiêu Dận cảm thấy phiền não. Tuy đích trưởng tử của ông thông minh, nhưng tính tình lại quá ôn hòa, hiền hậu và yếu đuối, không chỉ khác với ông mà còn không giống mẫu thân ông, vốn có tính cách khí liệt như lửa, thật đáng tiếc.

Ông phất tay ra hiệu cho thái tử lui xuống.

Tiêu Trạm nhẹ thở ra, vẫn ghi nhớ lễ nghi:

- Phụ hoàng an tâm dưỡng bệnh, nhi thần cáo lui.

Khi mọi người đã rời đi, Tiêu Dận mới nói với đại thái giám Từ Phương:

- Đi Khôn Ninh cung truyền chỉ, thỉnh hoàng hậu đến...

Lời chưa dứt, Tiêu Dận tự lắc đầu, cười khổ nói:

- Thôi, nàng sẽ không đến. Năm đó nàng từng nói, đi qua cầu hoàng tuyền sẽ vĩnh viễn không tái ngộ, giờ thì ngược lại là trẫm không nỡ.

Từ Phương nhẹ giọng đáp:

- Nương nương chỉ nói khi tức giận, bệ hạ chẳng phải vẫn hiểu rõ tính tình nàng sao? Mạnh miệng mềm lòng, chắc trong lòng vẫn lo lắng cho bệ hạ.

- Ngươi không cần an ủi trẫm nữa, trẫm và nàng đã không thể hóa giải được bế tắc. Phục Cơ chết, Phụng Triển chết, tình cảm giữa hai ta đã tan đi như mây khói.

Từ Phương vội:

- Nhưng bệ hạ, Phụng thiếu gia c.h.ế.t cùng người...

Tiêu Dận lắc đầu:

- Ngươi đừng nói nữa, chuyện này giữ kín trong lòng, đừng để nàng hay biết.

- Bệ hạ... haiz, nô tài tuân mệnh.

Tiêu Dận nhìn tấm màn thêu kim long vô cùng sống động trước mắt. Trước đây, ông từng nghe nói từng móng vuốt của kim long đều do một tú nương thêu suốt hơn nửa tháng, như vậy một tấm màn này phải mất một năm mới hoàn thành. Treo trên long sàng, chỉ một hai tháng, nếu thêu đường có phai màu một chút thì lập tức được thay mới.

Trước kia có người từng nói tất cả đều khao khát vị trí ấy chỉ vì sự xa hoa lãng phí này thôi.

Lúc đó, ông còn phản bác lại.

Người đó là ai? Trước khi Tiêu Dận lâm vào hôn mê, ông còn suy nghĩ, nhớ rõ người ấy thích mặc xiêm y đỏ rực, thích nuôi Anh Vũ (chim), ông và người đó từng kết tóc phu thê, chỉ tiếc cuối cùng không cùng sinh cùng tháng cùng ngày, e rằng nàng cũng không muốn c.h.ế.t cùng huyệt với ông.

___________________________________

Khôn Ninh cung

Phụng hoàng hậu đang niệm Phật bỗng nhiên mở to mắt, cùng lúc đó chuỗi ngọc trong tay đứt gãy, những viên Phật châu tròn rơi đầy đất.

Cung nữ vội quỳ xuống nhặt, Phụng hoàng hậu lại hỏi:

- Bây giờ là giờ nào?

- Dạ bẩm, nương nương, đã là giờ Tuất.

Phụng hoàng hậu nhẹ thở dài:

- Thôi, không cần nhặt.

Cung nữ không dám cãi mà lặng lẽ đứng sang một bên.

Phụng hoàng hậu chậm rãi bước ra ngoài điện, trời đã về khuya, một tia sao băng lướt qua chân trời.

Ngay khoảnh khắc ấy, một tiếng khóc sắc nhọn cắt qua bầu trời đêm:

- Bệ hạ băng hà!

Thân thể Phụng hoàng hậu mềm nhũn, suýt ngã, cung nữ vội đỡ lấy. Nàng không nhận ra điều ấy, chỉ ngưng thần lắng nghe, rồi hỏi cung nữ:

- Ngươi nghe thấy tiếng động rối loạn không?

- Không có tiếng động gì, nương nương có phải nghe nhầm?

- Bổn cung không nghe nhầm!

Phụng hoàng hậu kiên quyết nói:

- Họ nói hoàng đế băng hà, ngươi nghe xem!

Cung nữ kinh sợ đến mức quỳ xuống đất. Dù bệnh tình Tiêu Dận đã nguy cấp, mọi người chuẩn bị tâm lý cho sự ra đi của hoàng thượng, nhưng lời nói của Phụng hoàng hậu nếu bị người nghe thấy sẽ bị coi là phản nghịch.

Chưa kịp khuyên nàng, đại môn Khôn Ninh cung vang lên tiếng gõ cửa. Từ khi Phụng hoàng hậu tự đóng cửa cung 6 năm trước, đây là lần đầu tiên cửa cung bị gõ vang như vậy.

Cung nữ chưa kịp lấy lại tinh thần đã thấy Phụng hoàng hậu tự mình đến đại môn.

Cửa từ từ mở, Từ Phương thái giám bên cạnh Tiêu Dận xuất hiện trước mắt Phụng hoàng hậu.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.