Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 132: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:11
Đào thị có chút bất đắc dĩ, chỉ phải mang theo hai đứa nhỏ đi vào trong, không ngờ Cố Vĩnh Hàn lại nói:
- Trạch Mộ từ từ đã, hai người chúng ta hàn huyên một lát.
Cố Trạch Mộ ngừng bước chân.
Đào thị dặn dò một lần, nhắc bọn họ không được để lạnh thân thể, rồi dẫn Cố Thanh Ninh vào phòng.
Đêm đông mang theo hương vị tuyết lạnh thấu xương, dù chỉ dùng sức hô hấp vài cái, sẽ cảm thấy như có d.a.o nhỏ đ.â.m vào phổi. Nhưng Cố Vĩnh Hàn không sợ lạnh, ngược lại còn mở rộng cổ áo, cười nói:
- Đây mới là hương vị của kinh thành.
Rồi nhìn về phía Cố Trạch Mộ:
- Nhi tử, qua đây ngồi.
Cố Trạch Mộ:
- …
Dù Cố Trạch Mộ nhìn không vui, nhưng vẫn theo ý Cố Vĩnh Hàn, ngồi bên cạnh hắn.
Cố Vĩnh Hàn muốn sờ đầu hắn, hắn lại nhạy bén né tránh, có chút mất mát chậc lưỡi:
- Đứa nhỏ này, không đáng yêu như lúc nhỏ.
Cố Trạch Mộ tỏ vẻ hắn không thích kiểu hình dung như vậy.
Cố Vĩnh Hàn cũng không quan tâm, giương mắt nhìn bầu trời đêm, nhẹ giọng nói:
- Nháy mắt, ngươi đã lớn như vậy, nhiều năm qua đi, ta làm phụ thân, lại không làm tròn trách nhiệm với ngươi cùng Thanh Ninh, thật sự thẹn trong lòng.
Cố Trạch Mộ sửng sốt, không ngờ Cố Vĩnh Hàn sẽ nói những lời này với hắn.
Khiến hắn nhớ tới kiếp trước, khi đó tuy hắn là thái tử, nhưng Cung đế cực kỳ lãnh đạm với hắn, đối với hắn mà nói là phụ tử, chẳng khác gì quân thần. Sau đó hắn được làm phụ thân, tuy vẫn luôn coi trọng thái tử, nhưng trừ dạy dỗ ra, vẫn chưa từng biểu lộ ôn nhu, lúc Tiêu Trạm làm chuyện không vừa ý, hắn sẽ nghiêm khắc trách cứ.
Hắn vẫn luôn cho rằng đây mới là phương thức để phụ tử ở chung, còn chưa bao giờ cảm thụ cảm nghĩ làm phụ thân như Cố Vĩnh Hàn.
Cố Vĩnh Hàn không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, nói tiếp:
- Sau này nếu Tây Bắc xảy ra chiến sự, ta cũng không biết còn bao nhiêu cơ hội có thể trở về, có chút lời nói, thừa dịp này nói cùng ngươi.
- Ngươi là trưởng tử của ta, sau này ta không ở trong phủ, ngươi chính là chổ dựa cho mẫu thân cùng muội muội.
Cố Vĩnh Hàn vỗ vỗ bờ vai của hắn:
- Ta biết ngươi là hài tử có chủ kiến, ngươi đối với tương lai có tính toán gì không? Có thể nói cùng ta, ta làm phụ thân tốt xấu gì cũng sống nhiều hơn ngươi vài thập niên, vẫn có thể đề điểm vài điều.
Tuy Cố Trạch Mộ không cần Cố Vĩnh Hàn kiến nghị, nhưng phần tâm ý này vẫn cảm nhận được, hắn luôn cho rằng hắn sẽ vẫn như kiếp trước, một mình một người, nhưng hiện giờ trong lòng hắn càng ngày càng nhiều người chen vào, trong lòng dâng lên một dòng nước ấm khiến hắn có chút quẫn bách.
Có lẽ Cố Vĩnh Hàn dùng những lời này chen vào khe hở trong tâm Cố Trạch Mộ, hắn không dùng thái độ có lệ để đối đãi với Cố Vĩnh Hàn nữa, tuy vẫn không nói nhiều lắm, nhưng vẫn ngươi tới ta đi mà hàn huyên với Cố Vĩnh Hàn.
Lúc Cố Thanh Ninh mở chút cửa sổ, nhìn thấy hết thảy, khuôn mặt lộ ra nhàn nhạt ý cười.
___________________________
Ngay lúc Quốc công phủ vô cùng náo nhiệt cùng dùng bữa, trong hoàng cung cũng cử hành gia yến, tham dự chỉ có đế hậu cùng đám người Nguyên Gia trưởng công chúa.
Ngồi quanh bàn tròn là Tiêu Trạm cùng Trần hoàng hậu đang ôm tiểu công chúa trong lòng ngồi kế bên là tam hoàng tử Tiêu Hằng, bên cạnh Nguyên Gia là Tiêu Diễn Chi.
Các cung nữ đứng cách khá xa, nếu không nhìn thấy xiêm y trên người bọn họ, nhìn rất giống thường gia cùng ăn cơm.
Tiêu Trạm nhìn Nguyên Gia, cười nói:
- Nha đầu này, gần đây không biết bận chuyện gì, ngay cả thời gian tiến cung cùng hoàng huynh ăn bữa cơm cũng không có? Còn để ta tam mời tứ thỉnh mới chịu tới.
Nguyên Gia có chút bất đắc dĩ:
- Hoàng huynh lại hiểu lầm thần muội, sắp tới cuối năm, chuyện trong tôn thất cũng không ít, nếu thần muội không xử lý tốt những chuyện này, nào dám tiến cung gặp hoàng huynh.
- Nhìn xem nhìn xem, đây là trách cứ ta.
Tiêu Trạm chỉ vào nàng rồi cười nói với Trần hoàng hậu:
- Đây là trách ta lúc trước đem chuyện tôn thất ném cho nàng.
Trần hoàng hậu ôm tiểu nữ nhi, cười tủm tỉm nhìn hai anh em đấu võ mồm.
Mà Tiêu Diễn Chi cũng lẩm nhẩm lầm nhầm cùng tam hoàng tử Tiêu Hằng, Tiêu Diễn Chi cùng Tiêu Hằng tuổi tác không cách biệt lắm, sẽ có chung đề tài, trong chốc lát, hai người liền như một người.
Tiêu Diễn Chi nói đến chuyện thú sự đã trải qua, Tiêu Hằng cảm thấy hứng thú, rốt cuộc niệm thư trong cung không có chương trình học trồng cây, thả diều như vậy.
Hiện giờ Tiêu Diễn Chi hay chơi với Cố Trạch Hạo nhất, cũng học được nhiều vẻ trêu cợt ý xấu, thấy Tiêu Hằng tràn đầy hâm mộ, cố ý hỏi:
- Hằng ca ca, ngươi đọc sách trong cung, có chuyện gì thú vị?
Tiêu Hằng vắt hết óc cũng chỉ nghĩ tới hai thư đồng nháo ra chuyện chê cười, tức khắc có chút không phục: