Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 135: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:11

Cố Trạch Vũ khẽ cười nói:

- Được.

Hắn nhìn về phía lão bản:

- Thỉnh lão bản ra đề mục.

Lão bản cười rộ lên:

- Hoa đăng này không giống những hoa đăng kia, chỉ cần tham gia khiêu chiến, thì phải giao bạc trước, nếu không thể đáp đúng, bạc sẽ không trả lại.

Hắn vừa nói ra, có người đứng bên cạnh lập tức reo lên:

- Ngươi rõ ràng là lừa bạc.

Lão bản không chút hoang mang nói:

- Này là ngươi tình ta nguyện, sao có thể nói là lừa bạc?

Lại nhìn về phía Cố Trạch Vũ:

- Công tử muốn thử sao?

Cố Trạch Vũ cảm thấy không sao cả, Cố Vĩnh Diễm vui vẻ đập bạc lên bàn.

Lão bản cười tủm tỉm đang muốn ra đề mục, lại truyền đến thanh âm của nữ tử:

- Trường Phong ca ca, đây là hoa đăng mà ta coi trọng! Ngươi giúp ta lấy nó đi.

Mọi người đều nhìn qua, liền thấy một đám thiếu niên thiếu nữ y phục đẹp đẽ quý giá, người nói chuyện chính là thiếu nữ có bộ dáng tiếu lệ, nàng đang bĩu môi nhìn thiếu niên cao lớn bên cạnh.

Lão bản sửng sốt:

- Vị cô nương này, sao ngươi lại tới nữa?

Thiếu nữ kia hừ một tiếng:

- Không được sao? Ngươi chưa nói không thể khiêu chiến lần thứ hai!

- Này…

Lão bản nhìn thoáng qua đám người Cố Trạch Vũ, sắc mặt khó xử nói:

- Nhưng vừa rồi vị công tử này đã trả bạc.

Thiếu nữ cau mày nhìn về phía bọn họ, sắc mặt lập tức thay đổi.

Cố Thanh Ninh nhìn thiếu nữ kia cũng có chút quen thuộc, còn đang suy nghĩ xem đã gặp ở nơi nào, liền nghe Cố Thanh Xu nhỏ giọng bên tai, nói:

- Nàng là đại tiểu thư của Vĩnh Thọ hầu phủ.

Mấy năm trước, ngũ phu nhân của Vĩnh Thọ hầu phủ là La thị đẩy Nhạc Bình trưởng công chúa xuống nước, rồi giá họa cho Đào thị, sau đó bị Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ vạch trần chân tướng, tuy Vĩnh Thọ hầu phủ đã hưu La thị, nhưng cũng vì vậy mà trở thành trò cười cho kinh thành, Uy Quốc Công phủ cùng Vĩnh Thọ hầu phủ kết hạ sông núi.

Mấy năm nay Vĩnh Thọ hầu phủ vô cùng điệu thấp, cũng khó trách Cố Thanh Ninh không nhận ra nàng.

Trương Minh Huyên lại nhận ra bọn họ, nghĩ đến mấy năm nay nàng bị người ngoài cười nhạo, không dám ra cửa, thậm chí hôn sự cũng chịu ảnh hưởng, thù mới hận cũ cùng nhau, đôi mắt liền đỏ lên.

- Tuy vị công tử này đã đưa bạc, nhưng không phải còn chưa bắt đầu sao? Hay là chúng ta cùng cạnh tranh.

Tạ Trường Phong nhíu mày, có vẻ không muốn tranh cùng người khác, nhưng nhìn vẻ mặt Trương Minh Huyên khó có thể che lấp hận ý, hắn giật giật môi, lại không thể nói gì.

Lão bản không dám đáp ứng, bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Trạch Vũ.

Trương Minh Huyên lại khiêu khích Cố Trạch Vũ, nói:

- Cố công tử, ngại sao?

Tuy Cố Trạch Vũ không nhận ra thân phận của Trương Minh Huyên, nhưng lại nhận ra Tạ Trường Phong. Hắn là hậu duệ Tạ gia, trong huynh đệ đồng lứa hắn là người xuất sắc nhất, năm đó đại bá của hắn làm quan đến Lễ Bộ Thượng Thư, đường huynh của hắn là Tạ Chiết, là phò mã của Nguyên Gia trưởng công chúa. Đáng tiếc Tạ Chiết lại vì dưỡng ngoại thất, bị Nguyên Gia trưởng công chúa ném ra khỏi phủ công chúa, mất hết mặt mũi, Lễ Bộ Thượng Thư cũng vì nhục nhã mà phải cáo lão hồi hương, Tạ gia xuống dốc không phanh đã nhiều năm nay, năm trước kỳ thi mùa thu, Tạ Trường Phong đoạt được Vân Châu giải nguyên, lúc này mới từ từ tốt lên.

Cố Trạch Vũ từng nghe thanh danh của Tạ Trường Phong, trong lòng cũng nổi lên chiến ý, hơn nữa hắn đoán ra Trương Minh Huyên cùng phủ mình có hiềm khích, liền gật đầu đáp:

- Không ngại.

Hắn nói như vậy, Tạ Trường Phong cũng không thể cự tuyệt, chỉ đành chắp tay với hắn hàm ý xin lỗi.

Lão bản thấy bọn họ đã chấp nhận, cũng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng lấy đề mục từ trong tay áo.

Ai ngờ hôm nay lại biến đổi bất ngờ.

Không đợi hắn mở miệng, bên cạnh lại truyền đến một thanh âm:

- Như thế thật thú vị, ta cũng có chút ngứa tay.

Đám người tách ra, lại là một đám người đi đến, cũng là trang phục sĩ tử, nghe giọng nói không giống người kinh thành, đang lúc mọi người buồn bực suy nghĩ đây là nhân sĩ phương nào, Liễu Tử Ký đi ra, vẫy tay với đám hài tử Cố gia.

Cố Trạch Hạo sửng sốt:

- Tử Ký, sao ngươi lại ở chỗ này?

Liễu Tử Ký chỉ vào sĩ tử vừa mới nói chuyện:

- Đây là biểu huynh của ta, vừa vào kinh, chuẩn bị sang năm thi hội.

Sĩ tử kia chắp tay hành lễ:

- Tạ công tử, Cố công tử, tại hạ Bạch Sùng.

Chung quanh lập tức ồ lên, Bạch Sùng là Thường Châu giải nguyên, Thường Châu văn phong cường thịnh, có thể ở Thường Châu chiếm được giải nguyên, thực lực không thể khinh thường, hắn cùng Tạ Trường Phong vào kỳ thi mùa xuân năm nay cùng tranh đoạt giải Trạng Nguyên.

Vẫn nghĩ rằng muốn xem hai vị này tranh đoạt còn phải đợi đến thi hội, không ngờ lại tới sớm như vậy.

Lão bản nghe bọn họ nói xong, khuôn mặt sầu khổ như ăn hoàng liên, như thế nào cũng không thể ngờ tình thế lại phát triển đến nước này, dù sao hoa đăng này cũng không thể giữ nổi, nhưng vấn đề lớn nhất chính là, nếu chẳng may bọn họ đều trả lời được, hắn chỉ có một hoa đăng, đắc tội ai đều không ổn.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.