Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 187: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:15

Hắn nói với Tiêu Hằng: “Điện hạ, ngài nghĩ lại xem, từ lúc nào thái độ của Trạch Mộ bắt đầu thay đổi với Tứ điện hạ?”

Tiêu Hằng suy nghĩ: “Ừm, là từ khi ở yến hội đại trưởng công chúa Thục Huệ trở về.”

“Vậy ngài suy nghĩ lại một chút, lúc đó xảy ra chuyện gì?”

Tiêu Hằng nhíu mày suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên bừng tỉnh ra, lại chạy đi tìm Cố Trạch Mộ: “Nói tới nói lui, lý do ngươi đối với Tứ đệ như thế vì liên quan đến muội muội của ngươi đúng chứ!”

Thân thể Cố Trạch Mộ cứng đờ, trên mặt lại không lộ vẻ gì: “Điện hạ nói lời này có ý gì?”

Tiêu Hằng cũng không bị dáng vẻ này của Cố Trạch Mộ lừa gạt, hắn vô cùng xác định nói: “Bởi vì lúc đó Tứ đệ nói thích muội muội ngươi, cho nên ngươi mới tức giận. Trạch Mộ, ta không ngờ ngươi là loại người như thế.”

Cố Trạch Mộ nghe câu nói này chỉ cảm thấy chói tai, hắn không nhịn được mà nói: “Điện hạ nói cẩn thận, Tứ hoàng tử còn chưa biết yêu đương là gì, đối với mấy chuyện này còn m.ô.n.g lưng, ngài đừng lừa gạt ngài ấy.”

“Ha! Ngươi xem, ta biết mà.”

Cố Trạch Mộ không thể nhịn được nữa, hỏi: “Nếu sau này có người thích công chúa Trường Lạc, muốn cưới công chúa, chẳng lẽ điện hạ cũng có thể xem như không quan tâm sao?”

Bây giờ công chúa Trường Lạc cũng đã sắp một tuổi, trắng trẻo đáng yêu, Tiêu Hằng vô cùng yêu thường nàng. Nghe Cố Trạch Mộ nói thế, hắn nhíu mày: “Đương nhiên ta sẽ để ý, nhưng nếu Trường Lạc thích, đối phương cũng đối tốt với Trường Lạc, phụ hoàng mẫu hậu cũng đồng ý thì ta cũng không có ý kiến gì.”

Cố Trạch Mộ không ngờ Tiêu Hằng sẽ nói thế, lại hỏi: “Dù là sau này muội muội ngài thương yêu cũng sẽ gả cho người khác, quan hệ của hai người cũng không còn thân mật như trước, ngài cũng sẽ không cảm thấy khó chịu hay không cam tâm sao?”

“Sao ta phải khó chịu và không cam tâm?” Tiêu Hằng nhìn hắn với vẻ kì lạ. “Sau khi lớn lên ta cũng sẽ có thê tử và hài tử, cũng sẽ có gia đình của mình. Mà cho dù chúng ta đều có gia đình thì cũng không thể nào xóa đi thân phận giữa ta và Trường Lạc, như thế thì cũng không có xung đột gì mà!”

Trong lòng Cố Trạch Mộ bị lời nói này làm cho nghiêng trời lệch đất, rốt cuộc hắn đã hiểu được mình và người ngoài khác nhau.

Hắn và Cố Thanh Ninh không phải là huynh muội song sinh thật sự, mà hắn cũng không thể dễ dàng nhìn nàng và người khác thành thân. Thật ra Tiêu Tuân biết gì chứ? Có lẽ hắn ta cũng không hiểu rõ thích là gì, mình nhắm vào hắn cũng vì không thể thay đổi tình trạng này, vì thế ngây thơ giận chó đánh mèo mà thôi.

Sau khi hiểu ra chuyện này, Cố Trạch Mộ càng thêm phiền muộn.

Trước có Hoắc Vân Châu, sau có Tiêu Tuân, sau này chờ Cố Thanh Ninh trưởng thành sẽ càng có nhiều người hơn. Hắn phải lấy thân phận người huynh trưởng này này trơ mắt nhìn tất cả, đúng là sắp muốn ói tới chết.

Vì thế kế trước mắt vẫn chờ Hồng Tùng Nguyên điều tra ra thân phận rồi tính toán sau đi.

Hơn nữa, cũng không biết nha đầu Bùi Ngư này có làm theo dặn dò của hắn cản Hoắc Vân Châu lại không.

Phủ Uy Quốc công.

Hoắc Vân Châu cầm một túi giấy quăng về phía Bùi Ngư. Bùi Ngư bắt được, không mở túi ra chỉ hít hà: “Thơm quá! Là bánh bao thịt!”

“Đúng rồi, là bánh bao thịt lừa Hoàng Ký!” Hoắc Vân Châu mỉm cười nói. “Tục ngữ nói “Thịt rồng trên trời, thịt lừa dưới đất”. Thịt lừa được đun với nước thịt, thêm rau hẹ và hành hoa với nhân bánh. Bột mì được cán thật mỏng, sau khi cho nhân bánh vào lại trộn một miếng dầu lừa nhỏ nặn thành chiếc bánh bao mười tám nếp. Hấp trên nồi như thế, vỏ bánh mỏng đến mức có thể thấy nhân thịt đỏ tươi bên trong. Khi cắn một miếng rất ngon miệng, nước canh nóng hổi từ chiếc bánh chảy ra…”

Nước bọt của Bùi Ngư sắp rơi xuống, không nghe Hoắc Vân Châu nói nữa, vội vàng lấy bánh bao trong túi ra ăn. Ăn hai cái mới thấy không đúng: “Cái này là bánh bao thịt lừa gì chứ, rõ ràng là bánh bao thịt bình thường mà!”

Hoắc Vân Châu khoanh tay: “Nhưng ngươi cũng ăn rồi, cho nên có chơi có chịu.”

Trước đó, Bùi Ngư vô cùng vui vẻ bán đứng Cố Trạch Mộ, sau khi Cố Trạch Mộ cũng không biết dùng cách gì thuyết phục Bùi Ngư. Sau đó, Hoắc Vân Châu tới cửa nàng sẽ ngăn ở cửa không mở ra, đến khi Hoắc Vân Châu muốn đánh cược với nàng. Nếu như Bùi Ngư có thể nhịn được không ăn đồ ăn hắn mang đến thì hắn sẽ không đi vào, nếu không thì Bùi Ngư phải tránh ra.

Ngày đầu tiên và ngày thứ hai Bùi Ngư đều kiên cường nhịn được, không ngờ hôm nay lại bị Hoắc Vân Châu tính kế.

Bùi Ngư bĩu môi muốn quăng bánh bao trả lại nhưng lại không nỡ, cuối cùng tức giận ngậm bánh bao chạy.

Lúc này, Cố Thanh Ninh ở trong phòng nghe thấy tiếng động đi ra, khi thấy cảnh này thì vô cùng bất đắc dĩ: “Ta không ngờ Hoắc đại công tử còn am hiểu mỹ thực như thế?”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.