Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 24: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:02
Ngoài cửa, Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ nghe trong phòng truyền đến tiếng khóc nỉ non, hai người liếc nhau, Cố Thanh Ninh rời đi, Cố Trạch Mộ cũng đi theo.
Lúc này hai người đi rất ổn định, chỉ cần ở trong sân, Lý ma ma cũng không đi theo trông chừng, ngày thường đều là Lục Liễu đi theo bọn họ.
Lúc nãy Lục Liễu còn lo lắng tiểu thư cùng thiếu gia nghe tiếng Đào thị khóc sẽ chạy vào, còn định ngăn đón bọn họ, ai ngờ bọn họ lại rời đi, nàng nhẹ nhàng thở ra, lại vội vàng chạy theo hai vị tiểu chủ tử.
Cố Thanh Ninh cũng không biết mình muốn đi đâu, vừa đi ra sân, liền nhìn thấy Cố Thanh Chỉ lôi kéo muội muội Cố Thanh Vi đi tới đây, thấy bọn họ liền cười:
- Ngoại gia của nhị phu nhân tặng một tiểu miêu, các ngươi muốn đi xem không?
Cố Thanh Ninh đối với động vật này đó cũng không có nhiều hứng thú, nhưng giờ phút này cũng không biết đi nơi nào, liền đáp ứng với Cố Thanh Chỉ, Cố Trạch Mộ cũng không lên tiếng lặng lẽ đi theo.
Bốn người mang theo một hàng nha hoàn đi tới sân viện của nhị phòng, không ngờ còn chưa tới, liền nhìn thấy một nam hài đang đè Cố Trạch Hạo trên mặt đất, bên cạnh cũng không có nha hoàn hoặc ma ma trông chừng.
Cố Thanh Chỉ hoảng sợ, vội vàng chạy lại muốn tách hai người ra, chỉ là sức lực của nàng quá nhỏ, có kéo cũng không nhúc nhích, còn xém bị ngã.
Cố Thanh Ninh nhíu mày, dùng giọng trẻ thơ phân phó:
- Tách hai người bọn họ ra, sai người đi tìm nhị bá nương.
Cũng không ai để ý tới nàng chỉ là một tiểu đậu đinh mới cao bằng đầu gối lại lên tiếng ra lệnh, bọn nha hoàn giống như nhìn thấy phúc tinh, vội vàng can ngăn, lại vội vàng báo tin, nhưng Cố Trạch Mộ, như suy tư gì đó khẽ liếc nhìn nàng.
Thật vất vả mới tách được hai đứa nhỏ, Cố Thanh Chỉ đứng trước mặt Cố Trạch Hạo, trầm mặt hỏi:
- Ngươi là ai? Vì sao lại khi dễ Trạch Hạo?
Nam hài còn chưa mở miệng, Cố Trạch Hạo đã mở miệng, khuôn mặt bụi bẫm chậm rì rì nói:
- Đại tỷ, hắn là biểu ca của ta.
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn, lúc này Liễu thị cũng đã đi tới đây, Liễu thị vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tức giận quát:
- Liễu Tử Ký! Ngươi lại gây rắc rối!
Liễu Tử Ký hít hít mũi, cũng không giải thích với Liễu thị, chỉ nhìn về phía Cố Trạch Hạo:
- Ngươi thua, quắc quắc là của ta!
Liễu thị không thể nhịn được nữa:
- Tuổi còn nhỏ, còn học theo người khác đánh cuộc đúng không!
Liễu Tử Ký cũng không sợ nàng, còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ biện giải nói:
- Cô cô, giữa chúng ta là hiệp định quân tử, là chuyện giữa nam nhân với nhau, người không cần lo lắng.
Liễu thị rất muốn đánh hài tử này nằm một đống, Cố Thanh Ninh nhìn xem lại tấm tắc bảo lạ, Liễu thái phó đoan chính nho nhã, gia phong nghiêm nghị, không ngờ môn hộ như thế, lại có thể dưỡng ra Hỗn Thế Ma Vương.
Liễu Tử Ký chọc tức thân cô cô xong, đưa mắt đảo một vòng, liền nhìn thấy đứng bên ngoài trận chiến là Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ, giống như nhìn thấy một món đồ chơi mới lạ, đi chậm lại đây:
- Muội muội này thật đáng yêu, ta đưa ngươi một lễ vật.
Liễu thị còn không kịp ngăn cản, liền thấy Liễu Tử Ký từ trong tay áo móc ra một con xà giả đưa trước mặt Cố Thanh Ninh, nha hoàn xung quanh sợ tới mức ô a chạy tứ tung, Cố Thanh Ninh không hề bị ảnh hưởng, bình tĩnh nhìn hắn.
Liễu Tử Ký dùng con xà giả này hù dọa đều rất thuận lợi, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy, liền sửng sốt:
- Ngươi…Ngươi không sợ?
Cố Thanh Ninh:
- …
Tiểu tử, lúc ta lấy xà giả dọa người, phụ thân ngươi còn chưa sinh ra đâu!
Liễu thị nhịn không được nữa, bước nhanh đi tới, nhéo lỗ tai Liễu Tử Ký:
- Ngươi càng ngày càng quậy phá, nghĩ ta không giáo huấn được ngươi đúng không! Mau xin lỗi muội muội.
Liễu Tử Ký la to, đưa tay che lỗ tai, vội nói:
- Ta xin lỗi, ta xin lỗi, cô cô, lỗ tai đau quá.
Tuy Liễu thị tức giận, nhưng cũng biết nương cùng đại tẩu rất cưng chiều hắn, nghe hắn xin lỗi, liền buông lỏng tay.
Liễu Tử Ký xoa xoa lỗ tai, giống như thành thật, đứng ở trước mặt Cố Thanh Ninh còn thấp hơn hắn một cái đầu:
- Muội muội, thực xin lỗi, thỉnh ngươi tha thứ cho ta.
Cố Thanh Ninh đứng nhìn, dựa theo kinh nghiệm của nàng, cái loại hài tử nhớ ăn không nhớ đánh, sẽ không dễ dàng nhận sai.
Quả nhiên, Liễu Tử Ký vừa nhận sai, sắc mặt Liễu thị mới thoáng hòa hoãn, hắn đột nhiên từ trong tay áo móc ra một con gián giả ném lên người Cố Thanh Ninh, sau đó cười ha ha, xoay người định bỏ chạy.
Lúc hắn đang đắc ý vênh váo, Cố Thanh Ninh nhấc chân ở sau lưng hắn đá một cái, thân thể Liễu Tử Ký mất thăng bằng, lảo đảo hướng về phía trước, lúc này Cố Trạch Mộ vẫn yên lặng nhìn lại rất ăn ý vươn một chân ra, Liễu Tử Ký bị hắn ngáng chân, không duy trì cân bằng được nữa, té ngã như chó gặm bùn.