Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 253: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:20
Liễu thị vừa đi vào đã cười nói: “Ta mới từ hành lang đi tới thì gặp phải Thanh Ninh. Con bé có vẻ hơi buồn bực, xảy ra chuyện gì vậy?”
Đào thị nghe thấy Liễu thị nói thế thì phất tay cho người hầu đi xuống, lúc này mới kéo Liễu thị kể khổ.
Liễu thị nghe xong nhịn không được mà cười lên: “Ta còn tưởng chuyện lớn gì. Thanh Ninh còn nhỏ mà, nghĩ thế cũng rất bình thường. Ngay cả Thanh Thù, nhắc đến chuyện thành thân cũng tỏ vẻ không muốn.”
“Khác nhau mà.”Đào thị nói, nhưng cụ thể nói khác nhau chỗ nào thì nàng lại không nói được. Cuối cùng chỉ có thể nói: “Đứa nhỏ Vân Châu này có tính cách tốt, lại tài hoa, cũng thích Thanh Ninh, nhưng con bé lại không thích. Muội không biết sau này con bé còn có thể xem trọng ai.”
“Muội đó.” Liễu thị bất đắc dĩ lắc đầu. “Chúng ta nhìn Vân Châu đương nhiên là thấy vô cùng tốt, nhưng hài tử tuổi này tâm tư khó dò. Chúng ta thích, có lẽ con bé cũng không thích đâu. Ta nhớ lúc ở gia thục, Trạch Mộ không thích Vân Châu lắm, có lẽ Thanh Ninh bị ca ca ảnh hưởng đó!”
Đây là lần đầu tiên Đào thị nghe nói chuyện này, hơi ngạc nhiên: “Tỷ nói Trạch Mộ nhằm vào Vân Châu?”
“Nói nhằm vào cũng không đúng, bọn trẻ cãi nhau ầm ĩ thôi. Vân Châu lớn tuổi hơn, sẽ không vì thế mà so đo với Trạch Mộ.”
Đào thị nhíu mày, nàng chợt nhớ ra đúng là Cố Trạch Mộ hơi lãnh đạm với Vân Châu. Trước khi Cố Trạch Mộ rời kinh cũng thầm nhắc nhở nàng, Thanh Ninh không còn là tiểu hài tử, phải giữ khoảng cách với nam nhân. Nhưng mà khi đó Đào thị quá đau lòng nên không nghĩ nhiều.
Đào thị nghĩ thế thì càng sầu lo.
Ban đầu Liễu thị chỉ muốn an ủi nàng, ai ngờ càng khuyên càng không hiệu quả, nên chỉ có thể nói: “Thanh Ninh là muội muội của hắn, hai người là huynh muội song sinh, từ nhỏ lớn lên cùng nhau. Trạch Mộ đối với Thanh Ninh vô cùng tốt, hắn có suy nghĩ này cũng bình thường. Nói đến thì phải nói Thanh Thù và Trạch Hạo, từ nhỏ hai người đã cãi nhau ầm ĩ, nhưng Thanh Thù lớn hơn, hắn đối với Tử Ký cũng không vừa mắt. Nữ hài tử được nuông chiều, làm huynh đệ cũng vì làm chỗ dựa cho tỷ muội nhà mình, để đối phương biết nhà mình không dễ chọc. Sau này gả đi cũng sẽ đối tốt với nàng, đây là chuyện tốt.”
Đào thị lại cau mày lắc đầu, nàng không nói ra được nhưng luôn cảm thấy Cố Trạch Mộ không phải vì lý do này. Nếu bảo nàng nói rõ thì nàng cũng không biết nên nói thế nào.
“Được rồi, ta thấy muội suy nghĩ quá nhiều rồi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, thoải mái lên.”
Cho dù Đào thị vẫn còn hơi lo lắng, nhưng Liễu thị đã nói thế, nàng cũng chỉ miễn cưỡng cười khẽ gật đầu.
Cố Thanh Ninh trở về phòng, nàng đem chuyện vừa mới xảy ra vứt qua một bên. Nàng hiểu rõ Đào thị, cho dù Đào thị có sốt ruột thì cũng không làm chuyện gì ép buộc nữ nhi. Trái lại, Đào thị giao phó chuyện liên quan đến đại ca, nàng phải để tâm vào chuyện đó.
Trải qua chuyện tác hợp không thành giữa Tôn Lan Thấm và Tiêu Diễn Chi, Cố Thanh Ninh cũng đã có được bài học. Nàng cảm thấy chuyện tìm đối tượng này phải xem ý kiến của người trong cuộc trước đã. Nàng nghĩ thế nên quyết định đi đến đại phòng một chuyến, muốn nói bóng gió xem rốt cuộc đại ca thích nữ tử thế nào.
Cố Trạch Vũ đang đọc sách, trước đó, khi hắn chuẩn bị thi cử thì đọc Tứ thư Ngũ kinh, bây giờ đây hắn lại xem binh thư và chiến báo từ Nghiệp Thành gửi về. Hắn thấy Cố Thanh Ninh đi tới thì cười nhẹ thả tư liệu trong tay xuống.
“Sao hôm nay Thanh Ninh lại rảnh rỗi tìm đại ca thế?”
Cố Thanh Ninh cũng đã chuẩn bị xong đề tài mà nói: “Muội thấy đại ca đọc sách vất vả nên làm một ít thức ăn mang tới.”
Tuy nói Cố Thanh Ninh không giỏi nữ công, nhưng nàng vẫn nghiên cứu về cách nấu ăn. Song, nàng cũng chỉ đứng cạnh trù nương chỉ chút chút thôi, nếu để cho nàng làm thật thì có lẽ kết quả cũng không kém nữ công bao nhiêu.
Đương nhiên Cố Trạch Vũ hiểu rõ chuyện này nhưng cũng không vạch trần nàng. Hắn nhận lấy điểm tâm, cho mặt mũi mà ăn hết mấy miếng.
Trong ánh mắt Cố Thanh Ninh có vẻ do dự, nàng đang suy nghĩ đi vào chủ đề từ đâu thì lơ đãng nhìn thấy chiến báo Cố Trạch Vũ để trên bàn.
Cố Trạch Vũ chú ý đến ánh mắt của nàng, hắn cầm chiến báo lên: “Thanh Ninh cũng có hứng thú à?”
Lúc trước, tuy nói Phụng Trường Ninh là nữ nhi nhưng cũng được giáo dục như nam tử. Phủ Định Quốc công là nhà võ tướng, đương nhiên dạy bảo hài tử không phải là những thứ nho nhã như Tứ thư Ngũ kinh. Cho nên từ nhỏ Phụng Trường Ninh đã học binh pháp thao lược, ngay cả biết chữ cũng biết từ ba mươi sáu kế trước.
Nhưng sau khi gả vào cung, nàng tuân thủ theo bản phận hoàng hậu nên không động vào những thứ đó nữa. Sau khi trùng sinh, vì để che giấu bản thân mà nàng cũng không chủ động tìm những thứ này để xem.