Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 273: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:21
Đợi đến khi Liễu Tử Ký rời đi, Cố Trạch Vũ mới quay người trở về trong phủ.
Một bên khác, Cố Thanh Chỉ muốn đến Nhị phòng tìm Cố Thanh Thù, lại bị nha hoàn nói cho biết Cố Thanh Thù và Cố Thanh Ninh đang ở trên sân luyện võ.
Cố Thanh Chỉ cũng hơi lo lắng, sau khi chuyện từ hôn xảy ra, nàng cảm thấy rất vui vẻ, nhưng sau khi vui vẻ thì mới ý thức được chuyện này gây tổn thương thể nào cho Cố Thanh Thù. Bây giờ nghe nói Cố Thanh Thù đang trên sân luyện võ, nàng lo lắng muội muội ngốc sẽ luyện võ để đè nén sự đau khổ, lo lắng muội ấy sẽ tổn thương mình nên vội vàng chạy đến sân luyện võ.
Ai ngờ, khi nàng vừa đến sân luyện võ mới nhìn thấy Cố Thanh Thù đang luận võ với Cố Thanh Ninh.
Hài tử Cố gia đều tập võ từ nhỏ, nhưng mà thiên phú cũng có cao thấp. Trong mấy tỷ muội, Cố Thanh Thù có thiên phú cao nhất. Muội ấy kế tục sức mạnh của cha, cầm đại đao uy thế hừng hực. Nhị thẩm lo lắng muội ấy thô lỗ quá mức nên không cho muội ấy phí thời gian vào việc luyện võ nữa, cho nên sau này Cố Thanh Thù rất hiếm khi đến sân luyện võ.
Bây giờ Cố Thanh Thù đấu với Cố Thanh Ninh, Cố Thanh Ninh cầm một thanh kiếm, đường kiếm khéo léo, nàng phán đoán chính xác, cũng đấu ngang tay với Cố Thanh Thù.
Nhưng mà Cố Thanh Chỉ nhìn một lúc vẫn nhìn ra được, trông có vẻ Cố Thanh Thù tỷ thí với Cố Thanh Ninh, thật ra là đang hướng dẫn muội ấy.
Cố Thanh Chỉ mờ mịt, không biết hai muội muội hồ lô này muốn làm gì.
Cố Thanh Vi đang nhìn ở một bên thấy tỷ tỷ thì vội vàng vẫy tay với nàng.
Cố Thanh Chỉ đi qua ngồi xuống, mới phát hiện Cố Thanh Vi không chỉ nhìn say xưa mà trong tay còn cầm hạt dưa.
“Đây là chuyện gì thế?” Cố Thanh Chỉ hỏi.
Cố Thanh Vi nói: “Giống như tỷ thấy đó!”
“Không phải bình thường Thanh Ninh cũng không thích luyện võ sao? Sao lại để Thanh Thù bắt đầu dạy muội ấy?”
Cố Thanh Chỉ nhắc đến chuyện này, Cố Thanh Vi cũng vô cùng khó hiểu: “Ai biết được? Gần đây Thanh Ninh giống như tẩu hỏa nhập ma, không chỉ theo đại ca học binh thư mà còn đột nhiên muốn luyện võ. Sau khi Nhị tỷ từ hôn cũng buồn chán nên quyết định dạy muội ấy một chút.”
Cố Thanh Chỉ: “…”
Vốn dĩ nàng còn muốn cẩn thận thăm dò Cố Thanh Thù, ai ngờ Cố Thanh Vi lại thẳng thắn nói hai chữ từ hôn ra.
Ngay lúc các nàng nói chuyện, Cố Thanh Ninh chạm vào đao của Cố Thanh Thù, cổ tay nàng hơi đau nên buông kiếm ra.
Cố Thanh Thù thu hồi đại đao, thả binh khí lại trên giá, tới đỡ Cố Thanh Ninh: “Thế nào rồi? Không sao chứ?”
Cố Thanh Ninh lắc đầu, lấy khăn mặt từ trong tay nha hoàn mà lau mồ hôi trên mặt. So với nàng, mặc dù Cố Thanh Thù cũng mới đánh một trận nhưng ngoại trừ sắc mặt hồng nhuận thì cũng không có thay đổi gì.
Cố Thanh Ninh thở dài, nhịn không được mà nói: “Nhị tỷ thật quá giỏi.”
Cố Thanh Thù khoát khoát tay: “Ta cũng chỉ có sức mạnh này mà thôi, đọc sách còn không bằng muội đó!”
Hai tỷ muội cười cười đi vào trong đình, lúc này Cố Thanh Thù mới nhìn thấy Cố Thanh Chỉ, vui vẻ nói: “Đại tỷ, sao tỷ lại trở về?”
Cố Thanh Chỉ quở mắng: “Còn không phải vì muội sao?”
Cố Thanh Thù cười “Khà khà” một tiếng: “Vẫn là đại tỷ thương muội.” Sau đó, nàng vô cùng tiêu sái phất phất tay: “Đại tỷ yên tâm, muội không sao. Không phải chỉ là từ hôn sao, cũng không phải là thủ tiết.”
Cố Thanh Chỉ: “…”
Nàng thật sự phục Cố Thanh Thù, lòng dạ này cũng quá phóng khoáng rồi. Nàng tức giận chỉ ngón tay về phía Cố Thanh Thù: “Xì xì xì, nói bậy gì đó! Muội không thể nói mấy câu tốt sao?”
“Được rồi, muội biết sai rồi, đại tỷ.”
Cố Thanh Ninh nhìn Cố Thanh Thù làm nũng với Cố Thanh Chỉ, nhịn không được mà cười lên, cũng gọi đại tỷ.
Cố Thanh Chỉ sờ đầu muội muội, sau đó cầm lấy khăn từ tay nha hoàn, vừa lau vừa nói dông dài: “Đầu đầy mồ hôi, thổi gió một hồi coi chừng đau đầu.”
Cố Thanh Thù thè lưỡi, làm khẩu hình với hai muội muội: “Sau khi Đại tỷ lấy chồng càng lúc càng càm ràm.”
Mặc dù Cố Thanh Chỉ không thấy được nhưng giống như có thuật đọc suy nghĩ, hừ lạnh nói: “Lại nói xấu gì ta đó!”
Cố Thanh Thù vội vàng ngậm miệng.
Cố Thanh Chỉ trừng nàng một chút, lại thuận miệng hỏi: “Thanh Ninh, đang yên lành sao đột nhiên có hứng thú với binh thư và võ công vậy?”
Cố Thanh Ninh cũng không giải thích, chỉ mơ hồ dẫn đề tài này đi.
Cố Thanh Chỉ cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ thuận theo nàng dời đề tài này đi.
Sau khi Cố Trạch Vũ trở về thì đi gặp mẫu thân trước. Trước đó, chuyện của Cố Thanh Thù hắn chỉ nghe sơ qua, bây giờ hắn mới được nghe mẫu thân nói hết mọi chuyện.
Lúc đi ra khỏi phòng mẫu thân, Cố Trạch Vũ mới đi tìm Cố Trạch Hạo. Song, khi hắn đến phòng Cố Trạch Hạo lại thấy đệ đệ đang chăm chỉ đọc sách. Đây là chuyện trước kia chưa từng có, theo tính cách lười biếng của Cố Trạch Hạo thì chỉ cần có cơ hội lười biếng chắc chắn sẽ không bỏ qua. Cái gọi là, có thể ngồi thì sẽ không đứng, có thể nằm thì sẽ không ngồi, đó chính là nói Cố Trạch Hạo.