Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 284: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:22
Tào Nguyên vô cùng đắc ý, tuy hắn là đích trưởng tôn nhưng cũng không được đặc biệt xem trọng. Cho dù phụ thân chắc chắn là gia chủ kế nhiệm, vậy cũng không liên quan nhiều đến hắn. Dù sao hắn vẫn còn mấy thứ huynh đệ, bọn họ lại không xem trọng đích thứ như nhà quan lại, ai biết sau này sẽ là tình huống gì?
Tiếc rằng phụ thân có điều kiện như thế nhưng năng lực lại bình thường. Trước đó, chuyện nghiên cứu phát minh ra Vân gấm cũng do hắn ra sức ủng hộ, không ngờ cuối cùng tạo ra được Vân gấm, lại bất ngờ thành cống phẩm. Hắn lại không chịu đi cầu xin cữu cữu giúp đỡ, vẫn luôn bình tĩnh khiến cho tổ phụ thầm phê bình hắn rất nhiều lần.
Cũng may hắn có quan hệ thân thiết với Cố Trạch Mộ, được Cố Trạch Mộ nhắc nhở, lúc này bọn họ mới thăm dò phương pháp khiến cho Vân gấm được trúng tuyển.
Tuy nói ngoài mặt những công lao này được tính lên đầu phụ thân, nhưng Tào Nguyên lại không hề lo lắng, vì hắn biết những chuyện xảy ra trong Tào gia không thoát khỏi mắt thần của tổ phụ. Quả nhiên, vì chuyện này mà tổ phụ xem trọng hắn hơn mấy phần. Lần này tổ chức yến hội, tổ phụ lại dẫn hắn theo bên cạnh mà không phải phụ thân, cũng đủ nhìn ra thái độ của tổ phụ.
Điều này càng làm cho Tào Nguyên được cổ vũ, hắn lại càng có dã tâm hơn. Dù sao, phụ thân làm gia chủ cũng không bằng mình làm gia chủ!
Cho dù Tào Nguyên hưng phấn nhưng vẫn không quên nhờ ai mà hắn có được hôm nay. Trong lòng hắn càng cảm kích Cố Trạch Mộ hơn. Buổi yến hội này Tào gia cũng có mời Cố Trạch Mộ, nhưng Cố Trạch Mộ bề bộn nhiều việc công sự nên đã khéo từ chối, điều này làm hắn hơi thất vọng. Dù sao, hắn không chỉ muốn cảm tạ Cố Trạch Mộ, mà còn muốn dựa vào quan hệ hai người để giá trị bản thân mình tăng gấp bội.
Mấy người huynh đệ ngoài mặt chúc mừng nhưng trong lời nói đều lộ vẻ ghen ghét. Bọn họ châm chọc hắn may mắn ôm đùi to, nếu không thì sao được nở mặt như hôm nay. Tào Nguyên không quan tâm, chỉ xem như bọn họ đố kị.
Chỉ là, mấy đệ đệ cũng khiến hắn cảnh giác hơn. Hắn thấy, tuy rằng thân phận Cố Trạch Mộ cao, nhưng tính cách bình dị gần gũi. Mặc dù hắn gặp may, lần đầu Cố Trạch Mộ đến Sung Châu đã kết bạn với nhau, bây giờ mới có thể trở thành bạn tốt. Song, cũng vì thế, nếu Cố Trạch Mộ gặp được người nói chuyện hợp ý hơn mình thì chẳng phải mình sẽ bị ngó lơ sao?
Suy nghĩ kỹ một chút, chuyện như vậy không phải chưa từng xảy ra, dù sao trước đó Lưu Tử Nghĩa cũng đã bộc lộ rất rõ ràng. Tào Nguyên lại nhìn về mấy đệ đệ với vẻ nghi ngờ, trong lòng đang nghi ngờ có phải bọn họ đang tính toán muốn không hẹn mà gặp Cố Trạch Mộ. Sau đó lại là tiết mục kết nghĩa kim lan.
Chuyện này lập tức khiến hắn có cảm giác nguy cơ, cảm giác này giống với tiểu cô nương đang bàn chuyện cưới gả với mình lại bị những nam nhân khác mong muốn có được. Lúc đó, mình không thể trách cứ nàng mà phải liều mạng đuổi những tên ruồi nhặng kia.
Không thể không nói, trong việc ví von thì Hồng Tùng Nguyên và Tào Nguyên lại trùng hợp đến kì lạ.
Sau khi Tào Nguyên có cảm giác nguy cơ như thế thì đứng ngồi không yên. Đến khi yến hội của Tào gia kết thúc, hắn lập tức đến phủ tổng đốc cầu kiến.
Cố Trạch Mộ có một viện tử riêng trong phủ tổng đốc, vì quan hệ giữa hắn và Tào Nguyên cho nên Tào Nguyên ra vào cũng không cần thông báo. Hắn ta đi theo người hầu đến thư phòng của Cố Trạch Mộ, trông thấy Cố Trạch Mộ thật sự đang bận rộn.
Cố Trạch Mộ nhìn thấy Tào Nguyên thì có vẻ hơi kinh ngạc, lập tức áy náy mà cười một tiếng: “Tào huynh ngồi tạm nhé, chờ ta làm xong mấy chuyện này đã.”
Giờ phút này Tào Nguyên chỉ muốn ngoan ngoãn phục tùng, vẻ mặt ôn hòa nói: “Ngài bận rộn như thế, ta cũng không vội.”
Đương nhiên Cố Trạch Mộ nghe được sự lấy lòng trong giọng nói của hắn ta, hắn cũng không nói gì thêm, chỉ tiếp tục giải quyết việc của mình. Ai ngờ việc còn chưa giải quyết xong thì chuyện mới lại tới. Cố Trạch Mộ nghe hạ nhân nói xong thì sắc mặt thay đổi, thậm chí không kịp tạ lỗi với Tào Nguyên đã dẫn người hầu vội vàng rời đi.
Tào Nguyên chỉ mơ hồ nghe được mấy chữ “Lao dịch”, “Gây rối”, hắn ta hơi tò mò rốt cuộc có chuyện gì mà khiến Cố Trạch Mộ sợ hãi như thế. Chỉ là Cố Trạch Mộ đột nhiên rời đi như vậy, Tào Nguyên không từ mà biệt cũng không hay, chỉ có thể tiếp tục ngồi tại chỗ chờ đợi.
Ban đầu hắn ta còn ngồi yên, nhưng ngồi một lúc Cố Trạch Mộ vẫn chưa về, hắn đứng lên đi xung quanh một chút. Lần này đi lại thấy công việc mà Cố Trạch Mộ chưa giải quyết xong để trên bàn.
Vì lúc Cố Trạch Mộ giải quyết công việc không thích hạ nhân hầu hạ, cho nên trong thư phòng ngoài hắn và Tào Nguyên ra cũng không còn ai khác.