Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 305: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:24

Song, khi suy nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu thì nàng đã nhanh chóng vứt nó đi.

Nàng đã nghĩ thông suốt từ lâu, người duy nhất có thể dựa vào là chính mình. Đời trước, nàng đã nếm trải đủ vị đắng, đời này không thể phạm phải lầm nữa.

Nàng nghĩ như thế nên thu lại thư tín lần nữa.

Sau khi Tào Nguyên rời khỏi phủ tổng đốc, Cố Trạch Mộ vẫn luôn để Hồng Tùng Nguyên chú ý đến hắn ta.

Theo sự hồi báo của Hồng Tùng Nguyên, sau khi Tào Nguyên chờ ở nhà mấy hôm thì đã trở về Thương Lăng một chuyến. Không biết hắn ta nói gì với Tào lão gia tử, nhưng sau khi hắn ta ra về thì vẻ mặt sáng sủa hơn nhiều. Sau đó, Tào lão gia tử tuyên bố trong tộc lập Tào Nguyên làm gia chủ đời tiếp theo, xem ra hai người đã đạt được nhận thức chung.

Sau khi xác định được điều này, Cố Trạch Mộ lại để cho Hồng Tùng Nguyên nhìn chằm chằm hành động của hắn ta, chỉ chờ hắn ta đi Diêu gia.

Nhưng mà vào lúc này, Hồng Tùng Nguyên lại có phát hiện mới. Trước đó, khi Hồng Tùng Nguyên điều tra ẩn hộ đã từng tra được ba nơi có ẩn hộ nhiều nhất là Sung Châu, Đào Khâu và Trương Lăng. Nhưng sau khi tra ra Diêu gia không bình thường thì tập trung chú ý vào Đào Khâu. Gần đây, tin tức từ người bên Đào Khâu gửi về khiến Hồng Tùng Nguyên không thể không để ý.

Vậy mà bọn họ phát hiện bóng dáng người ngoại tộc ở Đào Khâu.

Trước khi Trác Cách khơi màu chiến tranh, ở biên thành có không ít người ngoại tộc làm ăn với người Đại Chu, song cũng chỉ giới hạn ở Nghiệp Thành, Đồng Thành và Ngu Thành mà thôi. Lúc này, Đại Chu và ngoại tộc như nước với lửa, mấy người này lại có thể tiến vào cảnh nội Đại Chu dưới sự nghiêm phòng chặt chữ của đại quân Uy Quốc công, còn xâm nhập vào Đào Khâu, thật sự khiến cho người ta sợ hãi.

Những người này đã ở Đào Khâu, vậy thì đương nhiên Diêu gia sẽ biết chuyện đó, thậm chí có khả năng những người này do Diêu gia dẫn vào.

Ban đầu, lúc phát hiện Diêu gia lén buôn lậu muối, Cố Trạch Mộ cũng đã phái người đưa tin cho tổ phụ. Sau khi Uy Quốc công nhận được tin thì nhanh chóng có cách đối phó, cho nên mấy hôm nay người Diêu gia phải sống không tốt mới đúng. Theo lý mà nói, lúc này bọn chúng nên cụp đuôi làm người mới phải. Ai ngờ bọn chúng lại bí quá hoá liều, tiếp đón một nhóm người ngoại tộc trong nhà mình, ý nghĩa của việc này khiến Cố Trạch Mộ không thể không suy nghĩ nhiều.

Cố Trạch Mộ trầm mặc, nói với Hồng Tùng Nguyên: “Chuyện này không thể kéo dài được, Diêu gia gan to bằng trời, mặc kệ lý do bọn chúng muốn làm như thế, không thể lưu bọn chúng lại được.”

Hồng Tùng Nguyên cũng gật gật đầu: “Ngài nói đúng lắm, vậy bây giờ chúng ta phải làm gì đây?”

“Nhất định phải nghĩ cách để Tào Nguyên mau chóng cầm được chúng cứ. Nếu như hắn ta còn không có hành động gì, ta chỉ có thể nghĩ cách ép buộc hắn thôi.”

Nhưng mà Cố Trạch Mộ không ngờ tới, chưa đợi Tào Nguyên đi Diêu gia thì Diêu Phỉ đã tự mình từ Đào Khâu đi đến Sung Châu. Không chỉ như thế, ông ta còn bày yến hội, mời quan viên, hương thân Sung Châu, lại càng trịnh trọng mời ba người Tạ Trường Phong.

Trong khoảng thời gian này, Hoắc Vân Tàng và Tạ Trường Phong đã bắt đầu quản lý Hoàng Hà theo kế hoạch, trong đó nơi quan trọng nhất là Đào Khâu. Mấy năm nay, Đào Khâu bị lũ lụt vây khốn, dòng nước kia chảy xiết phức tạp nhất. Hoắc Vân Tàng quản lý quyết đoán, không thể tránh được tổn thất, càng không nói Diêu gia là đại tộc ở Đào Khâu, tất nhiên bọn chúng nhận tổn hại nặng nề nhất.

Nhưng mà Diêu gia cũng không chờ đợi, lại liên tục làm mấy hành động quấy nhiễu tiến độ thi công của mấy người Hoắc Vân Tàng. Điều này khiến Hoắc Vân Tàng và Tạ Trường Phong vô cùng tức giận.

Nhưng mà Tạ Trường Phong cũng đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu, biết đây là một trận đánh ác liệt. Tất cả mọi người đều đang chăm chú nhìn, bọn họ không thể lùi bước được, nếu không sau này cũng đừng mong có được thành tích. Mà bây giờ hành động này của Diêu Phỉ chính là muốn hạ chiến thư, đương nhiên bọn họ phải nghênh chiến, lại còn muốn đánh cho Diêu Phỉ tâm phục khẩu phục.

Lúc ba người đến yến hội, Diêu Phỉ đã tự mình đến cửa nghênh đón.

“Khách quý đến nhà, xin thứ cho Diêu mỗ không đón tiếp từ xa.”

Đây là lần đầu tiên Cố Trạch Mộ nhìn thấy Diêu Phỉ. Thân hình Diêu Phỉ cao lớn, khuôn mặt góc cạnh như đao gọt rìu đục, nơi khóe mắt có một vết thương nhìn có vẻ rất hung dữ. Nhưng khi ông ta cười lên thì lại vô cùng hiền lành.

Tạ Trường Phong nói: “Diêu lão gia khách khí, theo lý mà nói đây là địa giới Sung Châu, chúng ta là chủ, ngài là khách, chúng ta nên mời ngài tới nhà làm khách mới đúng. Bây giờ thì ngược lại, chúng ta thất lễ mới phải.”

Nụ cười trên mặt Diêu Phỉ nhạt dần, lại nhìn về phía Hoắc Vân Tàng: “Diêu mỗ nghe nói người Hoắc gia vô cùng đoán kết, chọc ai cũng không thể chọc Hoắc gia. Lúc ngài đến Đào Khâu thì Diêu mỗ luôn lo lắng, sợ làm sai điều gì đó mà chọc giận ngài xem như hỏng bét. Bây giờ ngài nể mặt tới tham dự yến hội mới khiến cho Diêu mỗ yên lòng.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.