Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 334: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:26
Cố Trạch Mộ ngạc nhiên: “Có nói chuyện gì không?”
Hồng Tùng Nguyên lắc đầu.
“Đã biết.”
Cố Trạch Mộ đi đến nơi của Cố Trạch Vũ, Cố Trạch Vũ vừa mới làm xong việc, thấy hắn tới thì cười nói: “Trước đó ta phái người tìm đệ, hạ nhân nói đệ không ở đó. Đệ chạy đi đâu đấy?”
Chuyện Cố Trạch Mộ đi Khang gia là giấu diếm người khác, bây giờ hắn chỉ đành dùng lý do lấp l.i.ế.m cho qua chuyện với Cố Trạch Vũ.
Cố Trạch Vũ cũng không để ý mà nói: “Tam thúc biết đệ đã đến Ngu Thành, còn đặc biết viết thư gửi tới hỏi khi nào đệ đến Nghiệp Thành đó!”
Cố Trạch Mộ bất đắc dĩ nói: “Nhất định cha đệ không dùng từ văn nhã như đại ca đâu.”
Trước đó, sau khi Cố Trạch Mộ và Cố Vĩnh Hàn nói chuyện xong thì quan hệ cũng hai người trở nên thân mật hơn một chút. Cố Vĩnh Hàn cũng bộc lộ bản tính trước mặt Cố Trạch Mộ, động một tí là “Tiểu tử thúi”, “Tiểu hỗn đản”.
Nếu đổi lại là lúc trước thì đương nhiên Cố Trạch Mộ sẽ không cho y sắc mặt tốt, nhưng hôm nay hắn cũng quen cách thức ở chung rồi.
Cố Trạch Vũ cũng chỉ trêu ghẹo Cố Trạch Mộ một phen. Hai người đã lâu không gặp, sau khi nói chuyện nhà một lát thì mới chuyển chủ đề lên chính sự.
Mấy năm nay, Diêu Phỉ vẫn hoạt động ở biên cảnh, vì buôn lậu mà ông ta còn đặc biệt đào một đường từ Ngu Thành đi ra ngoài. Những người ngoại tộc kia cũng đi vào bằng đường này. Chẳng qua bây giờ đường này đã bị chặn lại. Có điều không biết địa đạo này tồn tại bao nhiêu năm rồi, cũng không biết mấy năm nay có bao nhiêu người ngoại tộc đi qua địa đạo này đi vào cảnh nội Đạt Châu. May mà bọn chúng chỉ buôn lậu muốn, nếu thật sự bọn chúng lợi dụng địa đạo này vào cảnh nội Đại Chu làm gì đó thì thật sự khiến cho người ta khó lòng đề phòng.
Song, trong lòng Cố Trạch Vũ đã có tính toán, mặc dù đã tìm được chứng cứ Diêu Phỉ thông đồng với ngoại tộc nhưng vẫn chưa để lộ ra. Hắn vẫn dùng danh nghĩa nghiêm tra phản đồ mà thanh tẩy Ngu Thành một lần, đúng thật đã phát hiện ra vài thứ.
Cố Trạch Vũ nói: “Người của chúng ta ở trong thành phát hiện một cơ sở ngầm mơ hồ của ngoại tộc, nhưng mà lúc chúng ta chạy đến thì người cũng đã chạy mất, không để lại chứng cứu gì. Có điều, thông qua điều tra nghe ngóng thì có lẽ những người này đã sinh sống ở Ngu Thành lâu rồi.”
Cố Trạch Mộ nhíu mày: “Chẳng phải điều này nói lên ngoại tộc đã phái người đi vào cảnh nội Đại Chu chúng ta từ lâu rồi sao?”
“Không chỉ có người ngoại tộc mà những người này còn có người Đại Chu nữa.” Cố Trạch Vũ dừng một chút, vẫn nói tin tức vị lão sư thần bí của Trác Cách có thể là tướng lĩnh Đại Chu mà tổ phụ nói với hắn cho Cố Trạch Mộ nghe.
Cố Trạch Mộ ngây ngẩn cả người: “Ca nói là có nội gian?”
“Không biết, trước mắt tổ phụ cũng chỉ suy đoán mà thôi, nhưng ta lại cảm thấy suy đoán này rất có khả năng. Mấy năm nay, ta vẫn xem chiến báo với ngoại tộc, mặc dù bọn chúng tác chiến dũng mãnh nhưng làm việc luôn thẳng thắn, hầu như chẳng có âm mưu quỷ kế gì. Nhưng cách làm việc của Trác Cách lại khác bọn chúng hoàn toàn, nếu thật sự ông ta có thiên phú thì mấy năm trước bộ lạc Cát Nhan không trôi qua thê thảm như vậy.”
Cố Trạch Mộ nhớ đến thế lực phe thứ ba thần bí khi nãy mình nói với Hồng Tùng Nguyên, có phải người này là lão sư thần bí kia? Nếu thật sự y có thủ đoạn và năng lực như thế thì sao y lại muốn làm vậy chứ?
Y làm kẻ địch, chẳng phải y một lòng muốn làm cho Đại Chu nghiêng trời lệch đất sao? Nếu nói y muốn để lộ thân phận của mình ra ánh sáng khiến cho Uy Quốc công chịu ảnh hưởng, nhưng y đã biết thân phận của mình từ trước, cần gì phải đi một vòng lớn như thế? Chẳng phải vẽ vời thêm chuyện sao?
Chuyện này khiến cho Cố Trạch Mộ nghĩ mãi mà không ra, hắn luôn cảm thấy dường như mình đã bỏ qua đầu mối gì đó. Những thứ không hài hòa này giống như hạt châu vung vãi, mà điều duy nhất có thể kết nối chúng với nhau là thân phận của người thần bí này.
Cố Trạch Mộ nghĩ đến đây thì hỏi: “Tổ phụ từng suy đoán thân phận của đối phương chưa?”
Cố Trạch Vũ thở dài: “Ta đã từng hỏi tổ phụ chuyện này, nhưng mà tổ phụ cũng không có manh mối.”
Cố Trạch Mộ quyết định không hỏi nữa, chờ khi đến Nghiệp Thành hắn sẽ nói chuyện với tổ phụ.
Cố Trạch Vũ nói: “Mấy người này vào cảnh nội Đại Chu chúng ta như vào chỗ không người, nếu không phải lần này phát hiện thì không biết bọn chúng sẽ tạo thành ảnh hưởng gì. Nhớ đến lại làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.”
“Đệ chỉ sợ chuyện này không chỉ xảy ra ở Ngu Thành. Nghiệp Thành có tổ phụ tọa trấn thì tốt, nhưng Đồng Thành thì không chắc.”
Cố Trạch Vũ gật gật đầu: “Đệ nói đúng, ta đang chuẩn bị nói với tổ phụ, tốt nhất phái người tra Đồng Thành một phen.”