Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 360: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:28

“Được rồi, ta không giỡn với muội nữa.” Tiêu Trạm cho người cuộn bức họa lại rồi cho vào túi, sau đó mới giao cho Nguyên Gia. “Tạm thời giao bức tranh này cho muội bảo quản.”

Nguyên Gia cũng biết bức họa này có ý nghĩa trọng đại với hoàng huynh cho nên gật đầu, sau đó mới cáo lui xuất cung.

Đợi đến lúc Nguyên Gia rời đi, nụ cười trên mặt Tiêu Trạm mới biến mất, gọi ám vệ tới.

“Các ngươi đi theo trưởng công chúa Nguyên Gia, xem rốt cuộc nàng mang bức tranh này đi đâu?”

Ám vệ nhận lệnh rời đi.

Tiêu Trạm nhìn trời chiều ngoài cửa sổ, vẻ mặt nghiêm túc: “Hoàng muội, rốt cuộc muội giấu diếm ta điều gì?”

Nguyên Gia xuất cung rồi mới khẽ thở phào một hơi. Đối với chuyện lừa gạt hoàng huynh, tâm lý của nàng vô cùng áp lực. Mà sau đó hoàng huynh chọn lựa tin tưởng nàng không hỏi tiếp nữa đã khiến nàng khẽ thở ra, nhưng lại vô cùng áy náy.

Nhưng mà Nguyên Gia cũng không đi phủ Uy Quốc công mà là về phủ công chúa. Nàng không rửa mặt đã cầm bức tranh đi vào nội thất, sau đó cho bọn hạ nhân lui ra hết.

Đến khi trong phòng không có người ngoài, Cố Trạch Mộ và Cố Thanh Ninh mới đi ra.

Thì ra trước khi Nguyên Gia vào cung, Cố Trạch Mộ đã nghĩ đến hành động khác thường của nàng sẽ khiến người có ý để tâm. Vì thế hắn đã nói với Nguyên Gia thừa dịp nàng vào cung thì hắn và Cố Thanh Ninh được Hồng Tùng Nguyên giúp đỡ mà âm thầm đi vào phủ trưởng công chúa.

Nhưng lúc chờ đợi Nguyên Gia thì hai người ở chung vô cùng lúng túng.

Lúc này, Cố Trạch Mộ mới nói lời muốn nói với Cố Thanh Ninh: “Ta đã nói với Tiêu Hằng, hắn đồng ý để ta đi Nghiệp Thành, chỉ chờ tổ phụ xuất phủ thì ta sẽ đi với ông ấy.” Hắn do dự một chút mới nói thêm một câu: “Nàng yên tâm, nếu như chuyện của Phụng Triển có nội tình thì chúng ta nhất định có thể điều tra ra.”

Cố Thanh Ninh ngẩng đầu nhìn hắn một chút, khẽ nói: “Cảm ơn ngươi.” Nhưng nàng cũng không có ý định trò chuyện tiếp với hắn.

Cố Trạch Mộ cũng không tiện nói thêm nữa, hai người nhìn nhau không nói gì mãi đến lúc Nguyên Gia trở về.

Cố Trạch Mộ thấy vẻ mặt nàng khác thường thì nhịn không được mà hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”

Nguyên Gia muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ lắc đầu: “Không có gì.”

Nàng dời đồ trên bàn tay mới đặt bức tranh lên bàn từ từ mở ra.

Bức họa này đương nhiên đã khơi gợi lên hồi ức của Cố Thanh Ninh và Cố Trạch Mộ, khiến cho sắc mặt của hai người dần dịu lại.

Cố Thanh Ninh thở dài: “Ta còn nhớ rõ lúc trước Trạm Nhi vì bức tranh này mà phí rất nhiều công sức. Y có nhiều bài tập, nhóm thái phó lại yêu cầu nghiêm khắc, bức họa này là dành từng chút thời gian vẽ ra. Chỉ với phần hiếu tâm này đã đủ để người ta cảm động.”

Mặc dù Cố Trạch Mộ không nói gì nhưng sắc mặt cũng có vẻ quang vinh.

Song, sự dịu dàng này cũng không kéo dài lâu, hai người nhanh chóng nhớ ra bọn họ cần bức họa này để làm gì.

Cố Thanh Ninh cuộn bức họa lại lần nữa, mặc dù động tác nhẹ nhàng nhưng dường như Nguyên Gia có thể nhìn thấy sát khí nồng đậm trong đó, khiến nàng cũng phải rùng mình một cái.

Nàng lắc đầu xóa những hình ảnh không tốt kia, nói với hai người: “Phụ hoàng và mẫu hậu dùng bữa tối chưa? Không thì con cho người đưa chút thức ăn đến đây, cũng tiện thể cho người dọn dẹp khách phòng.”

Vì lúc ra ngoài Cố Thanh Ninh nói với người nhà là ở cùng Nguyên Gia mấy ngày, diễn trò phải diễn cho tới. Mấy ngày nay nàng cũng chỉ có thể ở lại phủ trưởng công chúa, nhưng thời gian quá vội cho nên Nguyên Gia còn chưa cho người thu dọn khách phòng.

Cố Trạch Mộ vừa muốn nói gì, Cố Thanh Ninh đã nói: “Không cần, ta đã ăn rồi.” Sau đó nói với Cố Trạch Mộ: “Trái lại là Chiêm công tử, hôm nay trời đã tối, ngài ở lại cũng không tiện, vẫn nên trở về đi.”

Cố Trạch Mộ: “…”

Đương nhiên Cố Thanh Ninh cũng không vì những lời hắn nói khi nãy mà thay đổi thái độ, vẫn tránh xa hắn ngàn dặm.

Cố Trạch Mộ nhìn về phía Nguyên Gia: “Nguyên Gia, con…”

Cố Thanh Ninh lại ngắt lời hắn: “Đây là chuyện giữa ta và ngài, ngài cần gì làm khó Nguyên Gia?”

Nguyên Gia im lặng trốn ở một bên, thu nhỏ cảm giác tồn tại của mình. Nàng không ngờ nàng đã đến tuổi này rồi còn phải thấy phụ mẫu cãi nhau trước mặt còn mình đứng một bên. Điều này khiến cho trưởng công chúa Nguyên Gia thường thấy cảnh tượng hoành tráng trong phút chốc hơi hốt hoảng.

Cố Trạch Mộ ầm ĩ với Cố Thanh Ninh, nhưng không thể bất chấp mặt mũi mà ở lại nên chỉ có thể uất ức cáo từ. Chẳng qua khi hắn vừa mới đi tới cửa thì bỗng nhiên vẻ mặt khẽ biến, đứng lại.

Nguyên Gia nhìn thấy nét mặt của hắn, vừa định hỏi xảy ra chuyện gì thì lại bị Cố Thanh Ninh ngăn lại. Nàng khẽ lắc đầu bảo Nguyên Gia giữ im lặng.

Nguyên Gia chỉ có thể ngậm miệng lại, tập trung lắng nghe. Có điều nàng nghe thế nào chỉ có thể nghe thấy tiếng gió đêm thổi qua lá cây.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.