Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 391: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:30

Dường như Cố Thanh Ninh hạ quyết tâm: “Muội có cách này…”

Cố Thanh Thù chưa chờ nàng nói cách gì thì đã hung hăng nói: “Muội đừng nghĩ đến chuyện lấy mình làm mồi nhử để chúng ta chạy trốn.”

Cố Thanh Ninh dở khóc dở cười: “Muội không ngốc như thế.”

Cố Thanh Ninh thấy bọn người phía sau đuổi tới càng gần, nàng cũng không dây dưa nữa mà nói cách của mình ra.

Từ chỗ này đi quân doanh còn có một con đường, chỉ là hơi xa một chút, mà trên con đường kia còn một đoạn đường hình hồ lô thế này. Cố Thanh Ninh cho bọn họ chạy về phía kia, sau đó hủy xe ngựa để ngăn giữa đường, đám người cưỡi ngựa chạy trốn.

Sớm muộn gì đi đoạn đường này cũng sẽ bị đuổi kịp, đương nhiên cách của Cố Thanh Ninh thích hợp hơn nhiều. Bọn hộ vệ lập tức dựa theo cách của nàng mà đi theo một con đường khác.

Lúc sắp đến giao lộ, Cố Thanh Ninh và Cố Thanh Thù đã lên một con ngựa. Mà Đỗ hộ vệ cũng đi lên một con ngựa khác, đến khi đến vị trí, hai phe đồng loạt cắt đứt dây cương nặng nề dừng toa xe lại rồi đập nó xuống. Bọn họ lại nhanh chóng hủy bánh xe, sau đó mới cưỡi ngựa chia nhau trốn tránh.

Đây cũng là đề nghị của Cố Thanh Ninh, dù sao cách này cũng chỉ để kéo dài thời gian. Chỉ cần có người có thể chạy tới quân doanh dẫn theo đại quân tới thì bọn họ mới có thể được cứu.

Đoàn nhân mã đuổi theo sau lưng bọn họ đứng trước toa xe bị hỏng, người cầm đầu phất phất tay, lập tức có ba bốn người đi xuống nghĩ cách dời toa xe đi.

Sau khi tốn một chút thời gian đẩy toa xe ra, bọn họ đã thấy vó ngựa lộn xộn ở trước mặt. Có điều người cầm đầu cũng không suy nghĩ quá lâu, hắn phất tay để đám người tản ra, đi theo những dấu vó ngựa này.

Cố Thanh Thù cưỡi ngựa cùng Cố Thanh Ninh chạy vào trong núi rừng. Kỹ thuật cưỡi ngựa của nàng cũng không tệ, nhưng lúc này lại chở hai người dù sao cũng rất vất vả. Cố Thanh Ninh được nàng bảo vệ ở trước ngực, vẻ mặt tỉnh táo chỉ đường. Cố Thanh Thù đi theo hướng dẫn của nàng chạy về phía trước, càng chạy lại càng cảm thấy kì lạ. Dừơng như Cố Thanh Ninh không muốn đi về phía quân doanh, mà là lượn vòng trong núi rừng.

Nàng đang muốn hỏi Cố Thanh Ninh, Cố Thanh Ninh lại bảo nàng dừng lại. Sau đó, Cố Thanh Ninh xuống ngựa bố trí vài cạm bẫy trên đất, nhưng mà những chiếc bẫy này nhìn rất đơn giản, chỉ cần chú ý một chút sẽ nhìn thấy được.

Cố Thanh Thù càng cảm thấy khó hiểu, Cố Thanh Ninh cũng không trả lời nàng mà lại leo lên ngựa lần nữa, chỉ nàng đi tiếp.

Cố Thanh Thù không nhịn được mà hỏi: “Thanh Ninh, rốt cuộc muội đang làm gì thế? Còn nữa, sao muội nhìn ra đối phương là mai phục?”

Cố Thanh Ninh nói: “Hôm nay trước khi ra ngoài muội có xem hoàng lịch, hôm nay kị cưới gả. Sao những người này có thể đưa gả được?”

Cố Thanh Thù sững sờ, nàng không ngờ đáp án lại là như thế.

Nàng còn muốn nói gì đó, Cố Thanh Ninh lại khẽ “Suỵt” một tiếng, lúc này ở nơi không xa vang lên tiếng vó ngựa và tiếng người.

Không bao lâu sau, ba bốn nam nhân cưỡi ngựa đi đến, nhìn vẻ mặt bọn chúng rất nghiêm túc. Một người ngồi xổm xuống tra xét một phen, sau đó nói: “Bên này có dấu vó ngựa, chắc là đi phía bên này.”

Một người thản nhiên nói: “Phải cẩn thận chút, trận hình của nha đầu này khiến chúng ta tổn thất nặng nề, cũng có chút bản lĩnh.”

Những người khác đồng ý, đi theo dấu vó ngựa mà tìm.

Quả nhiên bọn chúng thấy được cạm bẫy mà Cố Thanh Ninh bày ra, bọn chùng khẽ thở ra một hơi. Đúng lúc này, lại thấy một bóng người cưỡi ngựa thoáng lướt qua, bọn chúng lập tức trở nên hưng phấn, vội vàng chạy theo. Ai ngờ đi đến nửa đường lại bị một tấm lưới từ trên trời rơi xuống bọc lại.

Chưa chờ bọn chúng phản ứng kịp thì đã có mấy người áo đen từ trên trời giáng xuống, lao về phía bọn họ.

Những người này tưởng rằng mình là thợ săn, Cố Thanh Ninh là con mồi. Ai ngờ trong tình huống vậy lại lật ngược, bọn chúng bị lưới lớn hạn chế hành động, nhanh chóng bị những người này chế phục.

Lúc này, Cố Thanh Thù mới cưỡi ngựa chở Cố Thanh Ninh tới. Vốn dĩ nàng còn lo lắng những người này là kẻ địch không phải bạn, là Cố Thanh Ninh bảo nàng qua.

Người trong nhóm người áo đen này cởi bỏ mặt nạ trên mặt, người cầm đầu là Bùi Ngư.

Bùi Ngư cười tủm tỉm nói: “Tiểu thư, nhiệm vụ lần này nô tỳ làm không tệ chứ!”

Cố Thanh Ninh gật gật đầu: “Trở về cho ngươi ăn ngon.”

Bùi Ngư hút nước bọt, lại vội vàng thúc giục những người khác trói những kẻ này lại như bánh chưng, sau đó tháo cằm để lên ngựa mang đi.

Lúc này Cố Thanh Thù mới hiểu được: “Thanh Ninh, đây là muội đã sớm tính toán kỹ?”

Giờ phút này Cố Thanh Ninh cũng không giả vờ không biết nữa, nàng đành phải nói ra: “Đúng là muội phát hiện có người đối phó muội, cho nên muội mới chuẩn bị trước, có phòng bị sẽ tránh được tai họa thôi.”

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.