Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 431: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:33

Khang Diệp nghe Tiêu Trạm nói thế thì giật giật miệng, song cuối cùng cũng không nói gì. Ông ta dập đầu tạ ơn, sau đó mới quay người rời khỏi điện.

Khang Diệp chưa đi được mấy bước, Liễu thái phó đã chạy tới: “Khang tướng đi thong thả.”

Khang Diệp dừng bước, thản nhiên nói: “Liễu thái phó có gì chỉ giáo?”

“Không dám chỉ giáo.” Liễu thái phó vuốt vuốt chòm râu. “Chỉ là không ngờ Khang tướng lại nói thẳng khiến cho bệ hạ tức giận, khiến cho hạ quan hơi kinh ngạc thôi.”

Khang Diệp nhìn Liễu thái phó với đôi mắt đục ngầu hồi lâu, rồi nói: “Liễu Hủ, ta chỉ nói thật mà thôi. Năm đó ông cũng ở trong triều, lúc t.h.i t.h.ể Phụng Triển được đưa về ta không tin ông chưa từng nghi ngờ. Chỉ là ta dám nói, còn ông không dám nói mà thôi.”

Liễu thái phó nhìn sắc mặt bình tĩnh của Khang Diệp, trong lòng cũng không chắc. Từ khi Khang Diệp vào triều, ông như gặp kẻ địch mạnh, không hề dám xem thường đối phương. Lúc này, khi thấy vẻ mặt Khang Diệp như thế, ông lại dần tỉnh táo lại, ông biết Khang Diệp sẽ không phạm sai lầm đơn giản như thế.

Liễu thái phó khẽ động, chắp tay: “Hạ quan hoảng sợ, không biết Khang tướng có gì chỉ giáo?”

Khang Diệp cười khẽ, ý vị thâm trường nói: “Chỉ giáo thì không dám, chỉ muốn nói với Liễu thái phó mọi thứ không nên nói cho vừa lòng, tránh cho cuối cùng có kết cục không tốt.”

Khang Diệp nói xong thì quay người rời đi.

Liễu thái phó ở lại dần nhíu mày, vốn dĩ ông đang vui vì chuyện Khang Diệp làm bệ tức giận bây giờ cũng dần bình tĩnh lại.

Mặc dù lúc đó ở thư phòng ngoại trừ Tiêu Trạm chỉ có Trương Lễ và hai người Khang, Liễu Nhị, tuy nói không biết trong thư phòng xảy ra chuyện gì nhưng Tiêu Trạm tức giận như thế cũng không giấu được. Càng không nói đến chuyện Khang Diệp dẫn thái y về nhà, lấy danh nghĩa dưỡng bệnh mà chặn hết những người đến thăm ở ngoài.

Điều này có ý nghĩa gì, những kẻ thành tinh trong triều đều có thể đoán được. Vốn dĩ mọi người tưởng Liễu thái phó sẽ lợi dụng thời cơ mà xoay chuyển, mượn cơ hội thượng vị, ai ngờ Liễu thái phó lại vô cùng bình thản. Trong lúc đó, trên dưới trong triều rơi vào sự bình tĩnh lạ kỳ.

Mà Khang Diệp thật sự ngoan ngoãn nằm trên giường trong nhà dưỡng bệnh.

Thật ra thân thể của ông vẫn không tốt, hai mươi năm trước, vụ án của Phụng Triển trôi qua, ông đã bị một trận bệnh nặng, suýt nữa cũng mất mạng. Sau này mặc dù khỏi bệnh nhưng thân thể cũng hỏng. Nếu không vì thế thì ông cũng không cáo bệnh về quê.

Có điều Khang Diệp bình tĩnh như thế, Khang Nam là con ông ta lại không được bình tĩnh. Lúc biết Khang Diệp vì nguyên nhân gì mà về nhà dưỡng bệnh thì hắn ta lo sợ không thôi. Sau khi hầu hạ Khang Diệp uống thuốc xong, hắn ta không nhịn được mà nói: “Cha, cha biết rõ bệ hạ sẽ tức giận sao lại nói như thế?”

Khang Diệp dựa vào gối đầu, khi hơi thở dần ổn định ông mới mở to mắt, chậm rãi nói: “Con không hiểu, điều ta muốn là bệ hạ tức giận.”

Khang Nam cứng họng, sau khi phản ứng kịp mới dè dặt nhìn trái nhìn phải, sợ ông ta nói lời này bị người khác nghe được.

Khang Diệp thấy thế, buồn cười lắc đầu: “Lá gan này của con thật không giống con trai của Khang Diệp ta.”

Khang Nam mấp máy môi, không dám cãi lại.

Khang Diệp thở dài trong lòng, nhưng vẫn giải thích với hắn: “Lúc này bệ hạ càng tức giận thì cho thấy y càng tin tưởng Phụng Triển. Mai này, khi tin tức Phụng Triển còn sống truyền về, y mới có thể tức giận hơn, kế hoạch của chúng ta mới càng thuận lợi hơn.”

Khang Nam đã dần biết được việc Khang Diệp muốn làm, nhưng trong lòng hắn vẫn lo lắng không thôi.

“Cha, cha để cho người ta truyền tin tức Định Quốc công còn sống về kinh thành chẳng phải tốt hơn sao? Cần gì phải làm nhiều việc quanh co như thế, ngộ nhỡ…”

Khang Diệp lắc đầu: “Nếu con muốn cho người ta tin một chuyện, cách làm tệ nhất chính là nói thẳng cho y biết. Đối với người mà nói, chỉ có tự mình tra được mới có thể tin tưởng hoàn toàn.”

Khang Nam ậm ừ trả lời.

Hắn không biết Khang Diệp nhìn thấy hắn như thế thì trong lòng rất thất vọng, ông cũng không muốn nói gì nữa, chỉ phất tay cho hắn rời đi: “Con chờ đi, sự thật sẽ chứng minh cha con đúng.”

Phủ trưởng công chúa.

Nguyên Gia vừa mới trở lại trong phủ đã thấy quản gia đang lo lắng chờ trong viện, khi ông ấy nhìn thấy nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

Nguyên Gia nghi hoặc mà hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Quản gia còn chưa nói chuyện, một tiểu thái giám đã vội chạy tới: “Cuối cùng điện hạ đã trở về. Bệ hạ có khẩu dụ, tuyên người và quận vương Chiêu Hoài tiến cung yết kiến. Quận vương đã vào cung từ sớm, giữ nô tài ở đây chờ người đó!”

Nguyên Gia nhíu mày, nàng cũng không dám lơ là. Sau khi nàng rửa mặt một chút, thay quần áo khác mới đi theo thái giám vào cung.

Thái giám không đưa nàng đến thư phòng mà đưa đến ngự hoa viên. Lúc nàng đi đến, mới phát hiện Tiêu Trạm đang cùng Tiêu Diễn Chi câu cá. Cậu cháu hai người cười cười nói nói trông có vẻ vô cùng vui vẻ.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.