Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 459: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh

Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:36

Bây giờ thứ hàng giả này tu hú chiếm tổ chim khách, không biết con trai ruột của ông bị chôn xương ở đâu!

Mà ông lại che chở cho kẻ thù g.i.ế.c con ròng rã mười bảy năm, thậm chí phạm nhiều sai lầm không thể cứu vãn. Cuối cùng lại rơi vào bước đường bỏ mình hủy mất thanh danh!

Gia chủ Khang gia vẫn liên tục xin ông tha thứ, Khang Diệp giống như không nghe thấy ông ta nói gì. Vốn dĩ cho dù rơi vào tình cảnh như thế ông vẫn có thể giữ lại thể diện sau cùng của mình, chấp nhận chịu chết. Bây giờ ông giống như già nua hơn mười mấy tuổi, xương sống như bị rút đi, thật giống như một ông lão gần đất xa trời.

Hai mắt Khang Diệp nhìn vào tia nắng từ cửa sổ chiếu xuống, cuối cùng nở nụ cười ha hả thê lương.

Đây là báo ứng!

Nếu không phải vì gia tộc tham lam này thì ông sẽ là trọng thần triều đình, tương lai tươi sáng, lưu danh sử sách. Ông làm nhiều chuyện xấu như thế, thậm chí làm hại con cháu, cuối cùng bí quá hoá liều gần như hủy đi chính mình. Song, ông cũng chưa từng oán hận, cho dù gia chủ Khang gia đẩy mọi tội danh lên người ông, ông cũng không quan tâm. Ông chỉ nghĩ rằng tài nghệ của mình không bằng người nên mới rơi vào kết cục như thế.

Nhưng tin tức này lại giống như một sợi rơm đè sập lạc đà, hoàn toàn đẩy ngã cuộc đời ông.

Tiếng khóc thút thít nói xin lỗi của gia chủ Khang gia và tiếng chửi rủa nguyền rủa của Khang Nam như dần dần cách xa ông. Trong mắt ông chỉ còn lóe lên ánh sáng bụi bặm tung bay, giống như từ tia sáng này ông nhìn thấy được rất nhiều thứ.

Thời niên thiếu ông chăm chỉ học hàng, sau khi vào Quốc Tử Giám lại bị đồng môn bắt nạt. Sau đó, gặp may nên được đến bên cạnh Thái tử, thanh niên lớn lên cùng ông đó, rõ ràng trong tình cảnh khó khăn nhất nhưng trong mắt lại có dũng khí thẳng tiến không lùi bước.

Mọi chuyện trong mấy năm này như đèn kéo quân lướt qua trước mắt ông, cuối cùng lại rơi vào hư vô.

Sau khi Cố Trạch Mộ biết tin Khang Diệp c.h.ế.t thì ngây ngẩn cả người, hồi lâu cũng chưa lấy lại tinh thần.

Hồi lâu sau hắn mới hỏi: “Ông ta c.h.ế.t thế nào?”

Tiểu thái giám báo tin tức tỏ vẻ cung kính: “Nói là do nóng giận công tâm mà chết, c.h.ế.t vô cùng nhanh. Sau đó, khi đại phu đến đã không thể cứu chữa.”

Cố Trạch Mộ trầm mặc không nói.

Giờ phút này tâm trạng của hắn vô cùng phức tạp.

Số mạng của Phụng Triển, Chiêm Thế Kiệt là vì Khang Diệp mới rơi xuống tình cảnh như thế. Hắn và Phụng Trường Ninh cũng vì ông ta gián tiếp gây ra phu thê bất hòa. Ông ta chết, hắn nên cảm thấy vui vẻ mới phải. Song, Cố Trạch Mộ lại nhớ tới năm đó khi hắn một mình ở Đông cung, Khang Diệp kiên định đứng cạnh hắn, bày mưu tính kế, cuối cùng nâng đỡ hắn đang cơ.

Sau khi Khang Diệp vào ngục, với hắn mà nói thì quá khứ cũng đã tan thành mây khói. Hắn cũng không muốn đi gặp đối phương nữa, nhưng không ngờ ông ta lại đột nhiên c.h.ế.t đi như thế.

Tiểu thái giám thấy hắn không nói gì thì hỏi tiếp: “Điện hạ bảo nô tài đến hỏi ngài, ngài muốn xử trí t.h.i t.h.ể thế nào. Bây giờ t.h.i t.h.ể đang đặt trong nghĩa trang, ngài có muốn đi gặp ông ta lần cuối không?”

Cố Trạch Mộ lắc đầu, phân phó nói: “Đừng để ý đến ta, cứ xử trí theo luật lệ là được.”

Tiểu thái giám đáp ứng, sau đó mới kinh sợ rời đi.

Cố Trạch Mộ nhìn bóng lưng hắn ta lại cảm thấy hơi bất đắc dĩ. Cũng không biết rốt cuộc Tiêu Trạm đã nói gì với hắn mà khiến cho tiểu thái giám kia có dáng vẻ thế này. Xem ra vẫn phải tìm thời gian nói chuyện với Tiêu Trạm chỉ cần như lúc trước là được. Nếu không qua thời gian dài, nói không chừng sẽ bị người ta nhìn ra gì đó.

Sau khi Cố Trạch Mộ xốc lại tâm trạng thì mới đi vào viện của phủ quốc công. Trong viện ồn ào náo nhiệt, chỉ nghe thấy tiếng hài tử và nữ quyến cười cười nói nói, lập tức khiến cho sự ủ dột bao quanh Cố Trạch Mộ biến mất.

Đến gần cuối năm, hai phu thê Đại tỷ dẫn theo hài tử đến phủ quốc công. Hài tử đã hơn một tiểu, trắng trẻo đáng yêu, nó cũng đang vào tuổi bi bô tập nói, được Mẫn phu nhân ôm vào lòng. Nữ quyến trong nhà như sao vây quanh trăng sáng mà vây quanh nó, liên tục cười đùa nói chuyện, lại bị phản ứng đáng yêu của thằng bé chọc cho vui vẻ.

Chu Trác Chính vì bị địa long trong phòng hun đến nóng rực nên đi ra ngoài hít thở không khí. Cho dù như thế, ánh mắt của hắn vẫn xuyên qua cửa sổ mở phân nửa mà nhìn Cố Thanh Chỉ và hài tử.

Âm thanh Cố Trạch Mộ đi đến kinh động đến hắn, hắn quay đầu, thấy Cố Trạch Mộ thì nở nụ cười, đến tìm Cố Trạch Mộ nói chuyện.

Trước đó, Cố Trạch Mộ tìm trưởng công chúa Nguyên Gia đến nhà cầu hôn, sau khi Nguyên Gia cài thêm trâm cho mẫu hậu thì lại gánh vác trách nhiệm cầu hôn cho phụ hoàng. Nàng vốn cho rằng có thể thuận lợi trôi chảy, ai ngờ mặc dù thái độ Mẫn phu nhân rất tốt nhưng lại không trả lời chắc chắn. Lúc này Cố Trạch Mộ mới tự mình tới cửa cầu kiến Mẫn phu nhân.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.