Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh - Chương 461: Ta Và Tiên Đế Cùng Trọng Sinh
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:36
Cố Thanh Ninh nhìn hai người bọn họ bày mưu tính kế, vừa buồn cười lại cảm thấy ấm áp. Nàng nói nửa thật nữa giả: “Đúng thế, không thể để hắn quá ung dung được.”
Cũng không biết Cố Trạch Mộ nói gì với Mẫn phu nhân mà bà đồng ý chuyện hắn cầu hôn, nhưng ngày thành thân cũng chưa định ra.
Nhưng dù vậy, sính lễ quy mô kia cũng gần như làm toàn bộ kinh thành chấn động. Dù sao Cố Trạch Mộ còn trẻ như thế, sau lưng lại không có gia tộc giúp đỡ, rốt cuộc sao đặt mua được sinh lễ to lớn như thế.
Tiêu Trạm biết chân tướng chỉ thầm thở dời, phụ hoàng vì muốn cưới mẫu hậu mà đã lấy hết vốn liếng ra.
Ngay lúc khắp kinh thành đều mong chờ hôn lễ này thì Cố Trạch Mộ lại thỉnh chỉ của hoàng đế đi Nghiệp Thành lần nữa. Song, không ai để ý tới trong đội ngũ xuất phát của hắn có dẫn theo một kỵ sĩ đeo mặt nạ có vóc người nhỏ nhắn.
Đầu năm Cảnh Hi thứ mười bảy, ngoại tộc thua trận. Ô Ân dẫn người chạy về phía Tây, lại bị Cố Vĩnh Hàn đánh bậy đánh bạ bắt sống, cũng xem như ngồi vững danh tiếng “Phúc tướng” của y. Trong thành Nguyệt Lượng, mấy người con của Trác Cách c.h.é.m g.i.ế.c mấy phen, người thì chết, kẻ thì tàn phế. Công chúa Kỳ Nhã nâng đỡ con nhỏ nhất của Trác Cách đăng cơ, sau khi lên ngôi chuyện đầu tiên là cầu hòa với Đại Chu.
Trải qua hơn nửa tháng giằng co, Đại Chu và ngoại tộc chính thức ký kết hiệp ước đồng minh. Có công chúa Kỳ Nhã ở đó, có thể đoán được ít nhất trong mấy chục năm thì hai nước sẽ không có chiến sự.
Tin tức truyền về triều đình, trên dưới triều đình vui mừng hớn hở. Trong phút chốc, tiếng ca tụng triều đình vang lên không ngừng.
Phong thưởng bộ binh theo thông lệ, Lễ bộ lại rơi vào thế khó. Lần này đại thắng, Uy Quốc công có công lao hàng đầu, nhưng ông đã có tước vị nhất đẳng công, phông thể phong được nữa, chỉ còn có thể phong vương thôi. Song, lúc này ông đã lập được công lao to lớn, thanh danh đạt đến đỉnh điểm, trong tay lại cầm binh quyền. Nếu như phong vương, ngộ nhỡ ông có lòng dạ khác thì phải làm thế nào?
Nhưng mà Tiêu Trạm cũng không quan tâm đến sự lo lắng của bọn họ, y tự mình hạ chỉ phong vương cho Uy Quốc công, lại ban thưởng cho ông kim bài miễn tử. Sự tín nhiệm như thế, ban thưởng lớn như thế gần như chấn động thiên hạ.
Nhưng sau khi sứ giả mang thánh chỉ đi đến Nghiệp Thành lại bị Uy Quốc công từ chối. Ông chủ động nộp lại binh quyền, chuyện này càng khiến trong triều bàn tán ầm ĩ.
Không ít người đều thầm khen ngợi tính cách không quan tâm thiệt hơn của Uy Quốc công, thậm chí được ban thưởng lớn như thế còn không rung động.
Mà điều làm cho người ta kinh ngạc hơn đó chính là sau khi Uy Quốc công từ chối, Tiêu Trạm lại hạ chỉ phong vương lần nữa. Sau “Tam phong tam cự”* Tiêu Trạm tự mình viết một bảng hiệu “Bảo vệ xã tác” ban cho phủ Uy Quốc công.
* Tam phong tam cự: Ba lần phong vương ba lần từ chối.
Uy Quốc công dẫn binh trở về, Tiêu Trạm tự mình dẫn bách quan đi đón tiếp. Một câu chuyện này cũng trở thành kiểu mẫu của việc quân thần qua lại trong hậu thế.
Trong phút chốc, phủ Uy Quốc công có danh tiếng vô lượng, không biết có bao nhiêu người muốn kết quan hệ thông gia với phủ Uy Quốc công. Có điều, Cố Trạch Vũ đã cưới một nữ nhi tiểu quan ở Nghiệp Thành, Cố Trạch Hạo cũng đã đính hôn. Trong phủ Uy Quốc công chỉ còn có Cố Thanh Thù và Cố Trạch Thuần mới mười tám tuổi chưa có hôn phối. Không biết có bao nhiêu người siết tay thở dài, trước đó không nắm bắt cơ hội cưới Cố Thanh Thù.
Cánh cửa phủ Uy Quốc công sắp bị người đến cầu hôn đạp gãy, nhưng mà người trong cuộc Cố Thanh Thù vẫn không để ý. Cuộc sống mấy năm ở biên quan đã thay đổi nàng hoàn toàn, tầm mắt của nàng được mở rộng. Lúc trước, nàng còn cảm thấy đây là chuyện quan trọng, bây giờ xem ra còn không đáng để mỉm cười.
Liễu thị thấy dáng vẻ này của nữ nhi thì vừa xót thương lại vừa vui.
Song, lúc này Cố Thanh Thù cũng không có thời gian quan tâm đến tâm trạng phức tạp của mẫu thân. Nàng đang cùng mấy vị tỷ muội và đại tẩu bàn bạc chuyện ngày thành hôn của Cố Thanh Ninh phải làm khó Cố Trạch Mộ thế nào.
Thê tử của Cố Trạch Vũ là Vương thị, mặc dù nàng có gia thế bình thường, nhưng có dũng có mưu, tính cách thẳng thắn, nhanh chóng được đám người yêu thích.
Khi buổi tối trở về phòng, lúc nhắc chuyện này với Cố Trạch Vũ, giọng nói của nàng vừa giòn lại trong, nói đến vui vẻ còn có thể bắt chước một đoạn. Cố Trạch Vũ cảm thấy buồn cười không thôi. Thật ra không chỉ có các nữ nhân, mà hắn và Cố Trạch Hạo cũng muốn xắn tay áo muốn cho Cố Trạch Mộ biết tay.
Cho dù đã từng là huynh đệ nhưng Cố Trạch Mộ lại muốn cưới muội muội của bọn họ, bây giờ chính là kẻ địch.