Tàng Châu - Chương 891
Cập nhật lúc: 06/09/2025 13:04
Yến Thừa trong lòng đã có lập kế hoạch, liền tưởng trở về cùng Tạ thị thông cái khí.
Nào biết vào sân, không khí không lớn đối. Bên ngoài còn hảo, Tạ thị mang đến mấy cái của hồi môn nha hoàn, nhìn thấy hắn sắc mặt đều không đẹp, qua loa hành quá lễ, gọi một câu thế tử.
Yến Thừa trong lòng có việc, chỉ hỏi: “Thế tử phi đâu? Ở trong phòng sao?”
“Hồi thế tử, ở.”
Yến Thừa gật gật đầu: “Các ngươi trước tiên lui hạ.”
Mấy cái nha hoàn ngươi xem ta ta xem ngươi, cứ việc không lớn tình nguyện, vẫn là lui ra.
Yến Thừa tiến vào nội thất, phát hiện bên trong âm u, đèn không điểm, cửa sổ không khai, trướng mành còn buông xuống.
“Nguyên Nương?” Hắn kêu.
Sau một lúc lâu không được đến đáp lại, bên trong lại có nặng nề tiếng hít thở.
Yến Thừa không chịu nổi, duỗi tay vạch trần mành, đối thượng Tạ thị sưng đỏ đôi mắt.
Bị hắn phát hiện, Tạ thị quay mặt sang một bên. Sự giáo dục mà nàng nhận được không cho phép nàng để chồng thấy bộ dạng này của mình.
Nhưng Yến Thừa đã giữ nàng lại: “Nguyên Nương, chúng ta hãy nói chuyện cho rõ.”
Tạ thị bị buộc phải ở lại, chỉ có thể quay mặt đi, thấp giọng nói: “Phu quân không cần phải nói nhiều, là do thiếp làm chưa đủ tốt, đáng lẽ nên sớm chuẩn bị cho ngài.”
“Không phải.” Yến Thừa phát hiện mẫu thân nói đúng, hắn đã làm tổn thương trái tim vợ mình, “Chuyện này không phải như nàng nghĩ, ta không có ý định nạp thiếp, cũng không có để ý đến Liễu tiểu thư.”
Tạ thị ngơ ngẩn: “Vậy chàng…”
“Ta hôm qua đến mộ phần nhà họ Liễu là có việc khác,” Yến Thừa tha thiết nói, “Việc này tạm thời không thể để người khác biết, cho nên chỉ có thể để họ hiểu lầm là ta để ý Liễu tiểu thư.”
Tạ thị càng thêm hồ đồ.
Yến Thừa giật giật khóe miệng, những lời này đó ở trong cổ họng lăn lăn, cuối cùng lựa chọn tạm thời không nói. Hắn muốn nói như thế nào đến xuất khẩu? Rằng hắn không phải là con ruột của Chiêu Vương, rằng hắn vạn lần không xứng cưới trưởng nữ nhà họ Tạ.
Tạ thị nghi hoặc hỏi: “Ngay cả mẫu thân cũng không thể nói sao?”
“Không thể. Đợi đến thời cơ thích hợp, ta sẽ nói cho nàng. Tóm lại, đây là chuyện bất đắc dĩ, nàng đừng thương tâm.”
Cảm xúc của Tạ thị dịu đi: “Vậy tiếp theo phải làm sao? Chàng định giải thích sao?”
Yến Thừa lắc đầu: “Không giải thích được. Hơn nữa Liễu tiểu thư bây giờ đã bị hủy dung, hôn sự không thể nghị được, ta không thể không chịu trách nhiệm.”
Tâm trạng Tạ thị vừa mới tốt lên một chút, nghe thấy lời này, lòng lại chùng xuống: “Vậy chàng vẫn muốn nạp nàng ta?”
Yến Thừa khẽ thở dài, đưa tay nắm lấy tay nàng, dịu dàng an ủi: “Chúng ta thành hôn gần hai năm, ta ngày xưa đối xử với nàng thế nào, trong lòng nàng hiểu rõ, đúng không?”
Dưới ánh mắt chăm chú của hắn, Tạ thị nặn ra một nụ cười: “Phải.”
“Nạp nàng vào cửa là kế sách tạm thời.” Yến Thừa nhẹ giọng nói, “Ta sẽ nói chuyện rõ ràng với nàng ấy, vào cửa chỉ mang một cái danh, quan hệ giữa ta và nàng ấy sẽ không có gì thay đổi. Dù sao đi nữa, lần này nàng ấy đã cứu ta, vì ân tình này, nàng hãy đối xử tốt với nàng ấy, xem như là một người em gái.”
Trái tim vừa mới ấm lại của Tạ thị, vì những lời này lại bị dội một gáo nước lạnh.
Nạp thiếp sao có thể là kế sách tạm thời? Một khi đã vào cửa, chính là người phụ nữ của hắn. Bây giờ nói thì hay, sau này lỡ có chuyện gì xảy ra, nàng có thể làm gì được? Đến lúc đó đừng nói là làm ầm lên, ngay cả trốn đi khóc cũng bị coi là ghen tuông. Còn bảo nàng xem Liễu Hi Nhi như em gái, điều này khiến nàng, người mới cách đây không lâu còn nói những lời cay nghiệt trước mặt người ta, trở thành cái gì? E rằng lúc đó Liễu Hi Nhi còn cười nhạo nàng.
Yến Thừa cho rằng đã nói xong, liền ôm nàng vào lòng, ôn tồn nói: “Nguyên Nương, chúng ta cứ qua cửa ải này trước đã, nàng hãy tin ta.”
Tạ thị ngơ ngác một lúc lâu, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đáp lại: “Được.”
Ngày hôm sau, Tiểu Tang tới báo: “Tiểu thư, Vương phi cùng thế tử và thế tử phi đã đưa Liễu tiểu thư về cung rồi.”
Từ Ngâm đang ở quân doanh tuần tra, thở ra một hơi, rồi xoay người: “Đi, chúng ta cũng vào cung.”