Tạo Phản Mang Không Gian Dọn Sạch Quốc Khố - Chương 645
Cập nhật lúc: 09/09/2025 11:18
Hàng rào tre xanh bao bọc lấy cung điện và những cây cổ thụ cao ngất. Nhìn Lưu Ly Điện với dáng vẻ sáng loáng, Tống Minh Diên hơi trầm tư. Ý niệm vừa động, cả Lưu Ly Điện lập tức hóa thành một ngôi nhà cổ kiểu nông gia, mái ngói đen, tường trắng, thậm chí còn treo cả bắp và ớt đỏ.
Khung cảnh lúc này, phối hợp với những cây cổ thụ bên cạnh, mang lại cảm giác như một tiên cảnh ẩn dật.
Trong khi Lục Bùi Phong bận rộn bố trí sân, Tống Minh Diên ngồi dưới giá đu dây, nhóm lửa bên bếp và bắt đầu chế thuốc.
Không ai lên tiếng, nhưng bầu không khí giữa hai người lại vô cùng ấm áp và hài hòa.
Ở dược điền, gốc cỏ bị ném sang một bên bất chợt động đậy, tự vùi vào đất như thể đang ẩn mình. Ba con sâu mập mạp trên lá vẫn còn nguyên, bò lổm ngổm tìm chỗ trốn.
Gốc cỏ lặng lẽ nằm im, tiếp tục giả chết. Miễn là nó không bị phát hiện, nó vẫn có thể sống yên ổn trong vùng đất linh khí tràn đầy này.
Tống Minh Diên không hề hay biết trong không gian xuất hiện những vị khách không mời. Nàng chỉ cảm thấy linh khí nơi đây dường như nồng đậm hơn đôi chút.
Nàng tập trung luyện dược, quá trình diễn ra thuận lợi. Rất nhanh, vài bình đan dược đã được chế xong. Sau đó, nàng bắt đầu luyện thêm một loại thuốc chuyên bổ khí huyết.
Đến khi hai người hoàn tất công việc và rời khỏi không gian, trời đã sáng.
Tống Minh Diên giao các bình thuốc cho Lục Bùi Phong, căn dặn: "Chút nữa, chàng hãy đưa thuốc này cho Thanh Hải và Trường Vân. Cách dùng và liều lượng đã ghi rõ trên giấy, bảo bọn họ tuân theo mà làm. Ngoài ra, hai bình này là thuốc bổ khí huyết, chỉ dùng sau khi bọn họ truyền m.á.u cho chàng, tuyệt đối không được uống trước."
Nàng khẽ mỉm cười: "Nếu uống bây giờ, sợ là bổ quá đầu mất."
"Được." Lục Bùi Phong nghiêm túc ghi nhớ. Dù cả đêm không ngủ, nét mặt hắn không chút mỏi mệt.
Nhận lấy bình thuốc từ tay nàng, ánh mắt hắn ôn hòa. Mặc dù trong lòng luyến tiếc, nhưng hắn vẫn nói: "Ta sẽ nhanh chóng bắt giữ ba thành còn lại. Nàng đến kinh thành một mình, nhất định phải cẩn thận."
"Ta biết."
Tống Minh Diên sau khi rời doanh trại đóng quân liền quay về Tây Sơn đường. Nàng chuẩn bị cùng lão thái thái, phụ thân và mấy đứa nhỏ trong nhà nói chuyện để tránh việc họ không tìm thấy nàng mà lo lắng.
Dặn dò mọi việc xong xuôi, nàng rời Tây Sơn đường, sử dụng thuật pháp để thuấn di đến thành trì nơi cẩu hoàng đế hiện đang trú ngụ.
Kể từ sau sự kiện Minh Cung hư không tiêu thất, cẩu hoàng đế cùng triều thần đã chuyển đến Nam An xây dựng hoàng cung. Hiện giờ, Nam An trở thành đô thành của Bắc Ngụy.
So với đô thành trước đây, Nam An kém hơn khá nhiều, không có sự phồn hoa thịnh vượng. Hoàng cung mới được xây dựng cũng là nơi đơn sơ và kém tiện nghi nhất trong lịch sử các triều đại.
Dù vậy, hoàng đế và các quan đại thần vẫn chọn nơi này, bởi họ e ngại quay lại kinh thành cũ sẽ khiến Yêu Đạo một lần nữa gây họa. Nam An tuy thiếu thốn nhưng lại mang đến ba năm yên ổn, giúp nỗi sợ hãi trong lòng họ dần vơi bớt.
Tuy nhiên, rút kinh nghiệm từ trước, triều đình không dám phô trương giàu sang, mỗi người đều tiết kiệm, thậm chí còn cố gắng thể hiện bộ dáng nghèo khó, tránh để Yêu Đạo chú ý trở lại.
Một ngày nọ, trên phố có người thở dài nói: "Nghe nói phía Nam, đám Quỷ Diện Nhân lại bắt đầu hành động. Hàng xóm nhà ta ở sát vách, biểu thúc của họ một nhà năm người đều phải chạy trốn. Lão, trẻ, trai, gái không còn ai, ngay cả tâm can ruột gan đều bị đào ra. Đứa nhỏ nhất mới chỉ hai tuổi... Ta sợ một ngày nào đó bọn họ sẽ đánh vào Nam An. Ở lại đây chỉ có nước chờ chết."
Người bên cạnh hốt hoảng: "Ngươi đừng hù dọa chúng ta!"
Người kia cười khổ: "Ta cũng mong chỉ là nói dọa. Nhưng tất cả đều là sự thật. Đám Quỷ Diện Nhân đã tiến về Ung Châu thành, giờ này qua đi chỉ e rằng thành ấy cũng đã thất thủ."
Có người ngập ngừng phản bác: "Nhưng không phải Lục gia đang thủ thành ở đó sao? Ta nghe những người chạy nạn nói, vị tướng quân của Lục gia vẫn còn sống, họ đang tử thủ Ung Châu."
Người nọ lắc đầu: "Ngươi không biết Quỷ Diện Nhân đáng sợ thế nào. Chúng có thể điều khiển xác c.h.ế.t làm binh lính. Hiện nay, hàng vạn người đã c.h.ế.t dưới tay chúng. Nếu toàn bộ hóa thành thi quân, chỉ sợ Lục gia khó thoát khỏi đại họa."
Người nghe xung quanh thất sắc: "Sao... sao có thể như vậy?"
Thông tin mà bá tánh biết đều chắp vá, qua tai này truyền sang miệng khác. Tin tức không chỉ thiếu chính xác mà còn không kịp thời, vì thế đến giờ, họ vẫn chưa hay biết rằng Lục gia đã bình định đại loạn, hơn nữa còn thu phục lại vùng đất đã mất.
Tống Minh Diên nghe tiếng bàn luận bên đường, chỉ mỉm cười bình thản. Nàng tiếp tục bước đi, thẳng hướng Mặc Các.
Tin tức Lục gia tại Ung Châu ủng binh tự lập lúc này chắc vẫn chưa đến tai triều đình. Nhưng chỉ trong hai ngày tới, nó sẽ được truyền về cung.