Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 136: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:00

Thế nhưng Phượng Ly Ngô nơi nào còn có tâm tình nghe hắn dây dưa, nhấc chân giận dữ đùng đùng rời khỏi quân doanh.

Hắn vốn không nên giận dữ như vậy. Huống hồ Tần gia cũng trung thành trợ giúp hắn như vậy.

Cho nên sau khi từ trong trướng bước ra, bị gió lạnh thổi tới, đầu óc Phượng Ly Ngô *****̃ng dần dần tỉnh táo lại, hắn đi bộ dọc ven sông, hỏi thị vệ sau lưng hiện là canh giờ nào.

Tính toán thời gian, chính là lúc Khương thiếu phó tan học, liền lên xe ngựa tiện đường đón nàng hồi phủ. Kẻ đầu sỏ làm Tần Chiếu mất hết lý trí, làm hại chủ hạ hai người bất hoà há có thể buông tha!

Phượng Ly Ngô quyết định, hôm nay phải lột da ngụy trang của nàng, xem nàng ta làm thế nào có thể đi khắp nơi câu tam đáp tứ được nữa.

Nhưng khi tới thư viện thì Khương Tú Nhuận vẫn chưa tan học. Lúc Phượng Ly Ngô đến đó, tiên sinh vẫn còn đang ở đó.

Mấy đại phân viện đều phái ra đệ tử đắc lực hùng biện, lên bục giảng theo thứ tự hùng biện.

Đinh viện nhân tài tàn lụi, có thể lên bục hùng biện chỉ có Khương Tú Nhuận. Hắn thấy nàng thân mặc nho phục rộng rãi, đầu cài trúc quan ba tấc, mặt mày sáng sủa, đúng như thiếu niên phong nhã hào hoa.

Hôm nay biện đề, là lập đức lập thiên hạ, cái này là thiên hạ chính thống, tiên sinh đã nhắc nhở qua.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác Mộc Phong tiên sinh lại muốn học sinh phân thành hai phái chính phản, tiến hành tranh cãi.

Một cái là lập tài đức có thể lập thiên hạ, một cái là không đức cũng có thể có được thiên hạ.

So sánh với mà nói, "Lập đức lập thiên hạ" càng phù hợp nhân chi thường tình, dễ hùng biện hơn.

Nhưng mà vận khí cứt chó của Khương Tú Nhuận không tốt, rút trúng lại là "Không đức được thiên hạ".

Mà người giao đấu với nàng là đệ tử phân viện Thiên Cán. Người đó không phải ai khác, mà lại chính là vị lúc ở tiệc trà của Mộc Phong tiên sinh, bán thơ gài bẫy nàng.

Đệ tử này tên là Tử Du, vốn là bà con thân thích xa của Kính hầu, là người hiếu học thông minh, chính là đệ tử nổi bật trong phân viện Thiên Cán.

Vốn người giao đấu với hắn, không tới phiên học sinh Đinh viện.

Thế nhưng công tử tiểu Khương cũng không biết dùng thủ đoạn bỉ ổi nào, biến thành hai ngươi bọn họ giao đấu.

Mặc dù lần trước gài bẫy tiểu Khương công tử, chính là do Kính hầu ra hiệu. Nhưng dù sao Tử Du cũng là đệ tử phân viện Thiên Cán, vốn xem thường học sinh Đinh viện, cho nên trong lòng hắn cũng coi thường tiểu Khương công tử là kẻ không biết xấu hổ, nên hắn cũng muốn cho chất tử dị quốc vô thuật bất học này một bài học!

Mà đĩnh vàng kia, hắn *****̃ng không trả lại, mặc kệ tiểu Khương công tử mặt tối sầm!

Lúc ấy hắn không có nghĩ tới tiểu Khương công tử cuối cùng vậy mà vứt bỏ bài thơ mua của hắn, tự mình làm một bài thơ khác.

Bài thơ này ý thơ cao xa hơn hẳn bài thơ mà hắn bán, quả nhiên khiến người ta khó hiểu.

Bất quá Tử Du cảm thấy, tất nhiên là do tiểu Khương công tử lúc đó lại mua được một bài thơ từ người khác nữa.

Loại bao cỏ này thể vặn ra mấy mực nước chứ?

Nghĩ như vậy, hắn càng khinh bỉ Khương Hòa Nhuận. Mới vừa rồi khi cùng học sinh phân viện Địa Chi giao đấu, hắn dùng chiếc lưỡi khiến cho học sinh phân viện kia á khẩu không trả lời được, khiến cho đám đệ tử phân viện Thiên Cán cười vang.

Vừa mới nhục nhã xong ca ca, đệ đệ lại đến góp vui.

Tử Du cười khẩy, mắt cũng không có nhìn về phía Khương Tú Nhuận, chỉ nhận lấy tách trà mà thư đồng bưng đến cho mình nhuận giọng.

Hiện tại trên đài cao giương cung bạt kiếm, Phượng Ly Ngô cũng rảnh rỗi, nên đứng ẩn mình sau cột trụ ở hành lang nghe, cũng không cắt đứt học sinh hùng biện.

Hai người giao đấu, Tử Du trước mở đầu trận trước. Hắn đã biện mấy trận, khúc dạo đầu ngữ điệu xe nhẹ theo lối cũ.

Sau khi hắn nói xong, liền đến phiên tiểu Khương công tử tiếp đề, từ tỏng lời nói của Tử Du tìm hắn lỗ hổng tiến hành phản kích.

Lúc đó chỉ thấy tiểu Khương công tử ngẩng cao đầu, đảo mắt nhìn đám học sinh bên dưới, cao giọng nói:

- Người thành đại sự, đương quên tiểu Đức, bình thiên hạ, mới hiển đại đức!

Lời này vừa ra, lập tức dưới đài một mảnh yên lặng.

Tử Du trừng mắt giễu cợt nói:

- Theo lời quân, vậy thần tử phụ tá minh quân thiên cổ, chẳng phải là đều là người không đức? Chẳng lẽ quân vương bình thiên hạ, cần nhờ vào một đám bè lũ xu nịnh? Nếu vậy xem ra, Thương Thang vứt bỏ Y Doãn chọn Nhất Lưu, Văn vương vứt bỏ Khương Hữu, chọn nịnh thần Phí Trọng!

Hắn phản biện dẫn tới một đám học sinh bên dưới lớn tiếng khen hay. Mắt thấy thế cục gây bất lợi cho Khương Hòa Nhuận.

Thế nhưng tiểu Khương công tử lại không chút hoang mang, chỉ đan hai tay vào nhau đặt lên trên lò sưởi ở đầu gối, cất cao giọng nói:

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.