Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 170: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:02
Khương Tú Nhuận nhìn thần sắc Thái tử, cũng không biết mình vừa trốn khỏi một kiếp, đợi đến khi bôi thuốc xong, liền gọi người lấy bát đũa, ân cần mở gói lá sen ra, dùng đũa lấy thịt cá đưa vào đến miệng Phượng Ly Ngô, nói:
- Thế nào, món cá nướng này hương vị ngon chứ?
Phượng Ly Ngô nói ăn một miếng không ra hương vị, liền để nàng bón thêm miếng khác.
Cứ như vậy, một con cá nướng được ăn hết, thái tử *****̃ng không đề cập đến chuyện nàng tự mình đi uống rượu, Khương Tú Nhuận nhàn nhạt thở phào, cảm thấy mình trốn qua một kiếp.
Sau đó liền bồi Thái tử phê duyệt văn thư, thuận tiện nàng ở một bên thẩm tra đối chiếu sổ sách.
Khương Tú Nhuận tự mình hiểu, nếu không muốn lấy sắc dụ người sống qua ngày, thì phải xuất ra chút bản lĩnh thật sự, không bị Phượng Ly Ngô xem thường, mới miễn khả năng bị hắn cầm tù trong trạch viện.
Nhưng bản lãnh của nàng không nhiều, chỉ có quản lý sổ sách là có năng khiếu, cho nên liền chủ động nhận công việc, mỗi ngày đến thư trai cùng Phượng Ly Ngô, tính toán chi phí tu sửa kênh đào.
Lúc đầu nàng còn lo âu âm thanh bàn tính quá ồn, chỉ sợ phiền nhiễu thái tử suy nghĩ, không nghĩ tới thái tử lại nói không sao.
Thế là chủ thượng cùng phụ tá mỗi ngày đều như vậy, mỗi người tự làm việc của mình, ở chung hài hòa trong thư phòng.
Thái tử phê duyệt tấu chương một hồi, cảm thấy mắt có chút mỏi, liền ngẩng đầu nghỉ ngơi một chút.
Ánh mắt hắn đưa qua, nhìn thấy thiếu niên tuấn tú đang ngồi quỳ gối ở đó, ngón tay thon dài đang nhẹ nhàng gẩy bàn tính...
Đầu ngón tay mượt mà như hạt châu, khiến người ta không nhịn được hồi tưởng tới bàn tay linh xảo này, cũng như thế khẽ bóp, khẽ nắm trong tay...
Điện hạ nhất thời nghĩ xa xăm, không cẩn thận, đột nhiên cảm thấy vật trong quần có chút không ổn...
Khương Tú Nhuận đang cẩn thận thẩm tra đối chiếu khoản mục, nhưng lại phát hiện có một khoản mục không hiểu. Ngẩng đầu đang muốn hỏi thái tử, đã thấy hắn nhìn chằm chằm mình.
Thiếu phó không rõ lắm, mang theo thẻ tre tới bên cạnh Thái tử hỏi, thế nhưng vừa lại gần, liền phát hiện quần Thái tử có vẻ là lạ.
Nàng đương nhiên biết nam tử như vậy là có chuyện gì, thế nhưng phê duyệt công văn, đến tột cùng là bị cái gì kíc/h thích vậy? Lúc đó, nàng cũng đỏ mặt không dám nhìn Thái tử, cúi đầu nhìn thẻ tre hỏi Thái tử khoản mục này là gì.
Phượng Ly Ngô lại cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng quả thực làm cho người ta yêu thích, hắn không nhịn được liền đưa tay giữ cằm nàng, trên mặt nàng đặt xuống một nụ hôn.
Khương Tú Nhuận thực sự không nhịn được, cầm thẻ tre gõ vào đầu Phượng Ly Ngô... Nhưng sau khi gõ xong, nàng thấy Phượng Ly Ngô thâm trầm nhìn mình, liền hối hận bản thân quá xúc động, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu chuẩn bị thỉnh tội
Thế nhưng là Phượng Ly Ngô lại vươn tay ra ôm lấy nàng vào ngực, miệng dán sát tai nàng thì thầm:
- Lá gan càng lúc càng lớn, đây là muốn hành thích quốc trữ?
Khương Tú Nhuận vội vàng muốn giải thích, lại bị hắn cúi đầu ngậm lấy môi anh đào, cơ thể nhẽ bẫng, được Thái tử ôm lấy, bước vào nội thất phía sau bức bình phong...
Sau một hồi dây dưa, y phục Khương Tú Nhuận đều tản ra, nàng lo lắng đến độ rớt nước mắt, Phượng Ly Ngô mới lưu luyến nghỉ tay, lộ ra ***** rộng lớn, kéo nàng nói:
- Da mặt mỏng như vậy, thực sự không hiểu, trước kia khi còn ở Ba quốc, không có nữ quan dạy bảo nàng chuyện hoa.n ái sao?
Khương Tú.Nhuận hít sâu một hơi, quyết định cho thái tử một liều thuốc mạnh, để hắn quên đi ý niệm với mình, liền đánh bạo nói:
- Kỳ thật ta tại Ba quốc, đã có ý trung nhân, cũng tồn tại ý nghĩ muốn thủ thân vì chàng... Ta với chàng đã thề non hẹn biển, cũng đã có da thịt thân cận. Điện hạ anh vĩ, tất nhiên phải có nữ tử trong trắng tới làm bạn... Ta thực sự không xứng với Điện hạ...
Phượng Ly Ngô vốn đang vui vẻ, mặc dù tiểu phụ tá kỳ quái không muốn thân cận hắn, thế nhưng khi triền miên với nàng lại có kho.ái cảm khó nói thành lời.
Không nghĩ tới, nàng vậy mà trong lúc hắn chưa kịp chuẩn bị, đột nhiên nói ra lời như vậy. Nói thẳng trong lòng đã có đức lang quân như ý, đồng thời còn lập chí vì gian phu kia mà muốn thủ thân như ngọc.
*đậu xanh Thái tử cho thẳng người ta nhãn "gian phu" luôn. híc híc
Phượng Ly Ngô trong lòng nhất thời như đổ cả bình dấm chua, tay hắn lôi nàng lại gần nói:
- Nàng sao lại dám! Hắn ta tên là gì? Hiện đang ở đâu?
Khương Tú Nhuận vốn là lâm thời nghĩ ra, nào có nghĩ được tên họ là gì? Chỉ giãy dụa muốn tránh khỏi tay Thái tử đang túm chặt nàng:
- Dân phong Ba quốc so với trung nguyên từ trước đến nay đều cởi mở hơn, Thái tử cũng nhìn thấy, muội muội ta chính là mang hài nhi mới đến Đại Tề, ở Ba quốc nam nữ ở chung trước hôn nhân cũng là việc bình thường. Á...