Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 18: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:53
Chỉ một cái ghế Tề đế sao có thể khiến hắn thỏa mãn được cơ chứ? Trong lòng hắn là muốn chính phục thiên hạ, trở thành hoàng đế lưu danh sử sách, bờ cõi trải dài khắp bốn phương.
Nghĩ đến đây, Khương Tú Nhuận nhẹ nhàng thở dài. Nàng mặc dù trong lòng có oán hận Phượng Ly Ngô, nhưng lại không dám trêu chọc vào hắn. Cuộc đời này, nàng chỉ muốn cùng ca ca cầu cuộc sống an ổn, bá chủ thiên hạ này có là ai, nàng cũng không quan tâm.
Cả phòng đầy tiếng cười nói, chỉ có hai người ngồi gần sát sau vẫn một mực im lặng.
Vừa rồi nàng mạnh mẽ lên án Vệ tử là kẻ ngu hiếu, hiển nhiên đúng khẩu vị của hoàng thái tử, đến mức vị thái tử mặt lạnh này hiện tại liền muốn bày ra tư thái chiêu hiền đãi sĩ, muốn kết giao cùng với nàng.
Chỉ là hai người chưa từng nói chuyện, muốn bắt chuyện cũng cần phải có người mở lời trước. Thế nên Phượng Ly Ngô vừa ăn thử một miếng thịt, bèn thuận miệng nói:
- Đầu bếp trong phủ Tiểu Khương công tử tay nghề không tồi, thịt heo làm rất tươi ngon.
Khi nghe Phượng Ly Ngô tự nhiên tán dương nàng, Khương Tú Nhuận liền quyết định cự tuyệt suy nghĩ chiêu hiền đãi sĩ của vị thái tử này, suy nghĩ một lúc liền không nể mặt đáp:
- Bẩm thái tử, đây là thịt cừu non, tất nhiên tươi ngon.
Cuộc đời Phượng Ly Ngô chưa từng quan tâm thức ăn ngon dở thế nào, thân ở lãnh cũng, cũng chưa từng được ăn thịt, cho nên cũng chẳng thích ăn thịt cho lắm. Từ trước tới nay trong đầu hắn chỉ đắm chìm trong mưu tính, đến thịt của mấy loại gia súc cũng chẳng phân biệt nổi.
Chỉ là vị chất tử Ba quốc này cũng không nể mặt mũi chút nào, ở ngay trước mặt nói vậy khiến cho Phượng Ly Ngô không xuống đài được. Như vậy kíp nổ vừa điểm hỏa bị nước dập tắt, Khương Tú Nhuận *****̃ng không có ý muốn bắt chuyện, nên hai người cũng không nói thêm gì.
Sau đó, hoàng thái tử không tiếp tục bắt chuyện nữa, cũng không động đụa, chỉ cầm chén rượu ánh mắt lạnh nhạt uống một mình.
Khương Tú Nhuận cứng đầu như vậy, khiến cho huynh trưởng Khương Chi người đổ đầy mồ hôi lạnh, cũng khiến cho Tần Chiếu bên cạnh Hoàng thái tử chú ý tới nàng.
Trong lòng thầm nghĩ, gặp tiểu tử này mấy lần, mỗi lần đều là vẻ mặt khác nhau, đầu tiên là tên nhóc tham ăn, sau đó là thằng ngốc trên đại điện, đến hôm nay lại là một tài tử tính tình thô lỗ, nếu ngẫm kỹ lại, thì đây cũng không phải một tên phàm phu tầm thường!
Khương Tú Nhuận căn bản không thèm liếc mắt tới tên mãng phu kia, chỉ chú ý nhìn xem ánh mặt trời nghiêng tới nơi nào, cuối cùng cũng đến lúc tiền khách.
Lưu Bội một mực chú ý đến động tĩnh của Khương Tú Nhuận, thấy ánh mắt hắn luôn nhìn ra ngoài, ngược lại hiểu được ý nghĩ trong lòng Khương Tú Nhuận, liền cáo từ nói hôm nay đã quấy rầy, ngày khác có cơ hội lại tụ họp.
Cái vị hoàng thái tử càng dứt khoát, lập tức lên xe ngựa rời đi, đến đầu cũng không ngoảnh lại.
Có lẽ là cảm thấy tiểu Khương công tử chính là một diệu nhân, nên lúc gần đi, Lưu Bội vẫn muốn cùng nàng định ra lần tụ họp tiếp theo, nhưng bị Khương Tú Nhuận không chút khách khí cự tuyệt.
Lưu Bội rộng lượng, không khó chịu, chỉ cười nói:
- Đợi sau khi công tử sắp xếp xong mọi chuyện, chúng ta lại tụ họp.
Sau khi tiễn đám oan gia này đi, Khương Tú Nhuận chỉ cảm thấy bả vai đau nhức, chỉ muốn nằm lên giường nghỉ ngơi.
Ca ca giọng điệu uyển chuyển phê bình nàng không nên đắc tội Tề thái tử, nàng *****̃ng từ chối cho ý kiến chỉ cười một tiếng cho qua chuyện.
Sau hôm đó, chuyện tiểu chất tử Ba quốc nói năng chanh chua, tính tình cổ quái đã lưu truyền khắp nơi. Mặc dù bị người ta nói là quái nhân, nhưng cũng tốt hơn so với việc bị người ta cho là kẻ mềm yếu dễ bị người ta bắt nạt.
Về phần hoàng thái tử Phượng Ly Ngô kia, mặc dù chẳng phải người độ lượng gì, nhưng trong lòng hắn có quá nhiều việc phải lo toan vất vả. Với lại thứ nhất bản thân cũng chẳng thông đồng với lão cha hắn sinh cho hắn một tiểu đệ đệ, thứ hai nàng cũng chẳng có tâm tư làm phản hay ảnh hưởng gì tới giang sơn vạn dặm của hắn. Nên có lẽ trong mắt vị hoàng thái tử này, mình chỉ là một tên tiểu tử cứng đầu tính tình quái đản mà thôi.
Hiện tại, Đại Tề đang cần Ba quốc ủng hộ số ngân lượng lớn, cho nên mọi người nếu được thì cứ duy trì thể diện cho nhau
Khương Tú Nhuận dứt khoát từ bỏ suy nghĩ muốn qua lại với đám vương tôn công tử ở đây, chỉ chăm lo nghĩ cách làm sao để kiếm được ngân lượng, số tiền còn lại, miệng ăn núi lở, sớm muộn cũng hết.
Thế nhưng thân là chất tử, ngoại trừ phủ trạch của bản thân ra, họ không được phép mua ruộng đồng trạch viện khác. Khương Tú Nhuận bị thân phận chất tử bó buộc, con đường phát tài đều bị thu hẹp lại.
Trong lúc nàng đang đau đầu suy nghĩ, thì tiền tài lại đưa tới cửa.