Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 187: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:03

Sau chừng một nén hương, ngọn núi nhỏ đã thấy đáy, Phượng Ly Ngô vẫn chưa thỏa mãn dùng khăn lau qua miệng, quay đầu nhìn hơi thở lúc sâu lúc cạn của nữ tử sau màn che.

Phượng Ly Ngô phát hiện, từ khi tiểu nữ tử này tới bên cạnh mình, phảng phất bản thân liền đẩy ra một cánh cửa dục niệm vẫn luôn đóng chặt.

Không riêng gì vấn đề ăn uống được hưởng lạc, còn có cả một cỗ ***** đến từ sâu trong thân thể lúc nào cũng nóng rực muốn trào ra.

Đối với một nam tử chí khí mà nói, không thể tiết chế được dục niệm thì đúng là hỏng bét.

Nhưng Phượng Ly Ngô ngược lại là cũng không có vì vậy mà kiềm chế cảnh xúc của mình.

Dù sao còn chưa thưởng thức qua tư vị, nhất thời tưởng niệm khó nhịn là không thể tránh được. Nhưng nữ tử trên giường kia, nũng nịu run rẩy, chung quy cuối cùng cũng hóa thành phấn trong miệng hắn thôi.

Thái tử điện hạ cảm thấy việc này hắn nắm chắc thắng lợi trong tay, trước sau gì cũng vào tay hắn.

Tới lúc đó, hắn vẫn giữ gìn được tâm cảnh của mình.

Lúc này nhất thời phóng túng, tuổi trẻ khinh cuồng. Nghĩ thì thoải mái, thế nhưng sau khi cùng tiểu nữ tử này ở chung một thời gian, nếu sau này bỏ quên nàng ở một góc, chỉ nghĩ thôi hắn đã cảm giác không nỡ rời.

Đây cũng là điều khiến hắn phiền lòng không thôi...

Mặc dù trong nội tâm nghĩ như vậy, nhưng ánh mắt của hắn lại nhu hòa, lấy mảnh da dê vốn chuyên dùng để vẽ bản đồ đường sông, mài mực múa bút, ở trên phác họa lại bóng hình xinh đẹp trong lòng...

Mặc dù thái tử không kiên nhẫn với tục sự nhân gian. Thế nhưng khi vào Thuận Đức cũng không thể quá mức ngoại lệ.

Quan lại quý tộc nơi đó vì Thái tử tới đây, mà cố ý bày tiệc chiêu đãi.

Thân là quốc trữ tới nơi này, tất nhiên muốn bày ra tư thái Thái tử ái dân, chiêu hiền đãi sĩ. Nên khi nhận được lời thỉnh cầu cùng quan lại và dân chúng mở tiệc bày tỏ sự kính trọng. Thái tử mặc dù không muốn nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Khương Tú Nhuận vốn lấy thân phận thiếu phó cùng đi theo Thái tử tới dự tiệc. Thế nhưng Phượng Ly Ngô lại liếc mắt nhìn nàng nói:

- Thân là trắc phi của Cô, không thể xuất hiện trước mọi người sao?

Thế là Khương Tú Nhuận liền ngoan ngoãn tận tụy, để Đào Hoa xuất hiện, trang điểm cho mình.

Khi nàng cùng Thái tử mặc kiện trường bào màu đen lót kim tuyến,xuất hiện trên yến hội, vô luận nam nữ đều vì đôi bích nhân này mà kinh diễm.

Hai người đứng tựa như tiên nhân hạ phàm, khiến người ta muốn đui cả con mắt, không biết nên nhìm ngắm ai nhiều hơn.

Không ngờ quốc trữ Đại Tề lại anh vĩ tuấn mỹ đến vậy! Nhất thời đám phụ nhân có mặt trên yến hội và nhiều khuê tú đều đỏ mặt.

Thế nhưng khi nhìn tới vị trắc phi đứng bên cạnh Thái tử, những mơ màng trong lòng liền lập tức tiêu tan.

Đến tột cùng là xinh đẹp tới mức nào? Chính là một mỹ nữ động lòng người! Nữ tử ở đây, toàn bộ không ai có thể sánh được với nàng, đúng là nữ nhân yêu diễm động lòng người tới vậy mới có thể đứng ở bên cạnh điện hạ.

Sau khi mọi người đã an tọa, Khương Tú Nhuận cầm quạt thêu hoa đào, ngồi cạnh Phượng Ly Ngô trên thượng vị. Yến hội bắt đầu, nàng ngược lại bốc lên một tầng mồ hôi lạnh.

Vốn không biết người chủ trì yến hội nghe ai nói, Thái tử yêu thích thi từ, cho nên môn hạ phụ tá đều là kẻ tài hoa hơn người, thế nên trên yến hội, mọi người tổ chức truyền hoa ngâm thơ.

Khương Tú Nhuận cuộc đời hận nhất chuyện này, rượu ngon không thống khoái mà uống đi còn bày đặt thơ văn.

Lúc tới lượt nàng, một mỹ nhân như nàng nói chỉ khiến đám đàn ông phiền lòng, nên nhẹ nhàng thả hoa vào tay Thái tử, sau đó phối hợp gắp thức ăn.

Nàng thầm nghĩ: May mắn Thái tử ngăn cản, không để nàng đóng vai thành Khương thiếu phó. Nếu không dưới tiếng trống thùng thùng rung động ở đây, nàng ngâm thơ đối ẩm, chắc là tê liệt tâm thần luôn mất.

Trong bữa tiệc còn có người mang theo tiếc nuối cảm khái nói:

- Nghe nói môn hạ Thái tử, có một vị tiểu Khương công tử là kinh thế kỳ tài, một bài thơ danh chấn kinh thành, khiến đám tại hạ sinh lòng ngưỡng mộ, thực hận không thể tới nương tựa phủ Thái tử điện hạ, ngày ngày thụ lấy thư hương hun đúc.

Lời nịnh nọt này rơi vào tai Khương Tú Nhuận, khiến nàng suýt chút nữa phun ngụm rượu trong miệng ra ngoài.

Phượng Ly Ngô liếc mắt nhìn "tài tử" tiểu Khương đang ăn uống say sưa, cười nhạt một tiếng, cũng không biết trong lòng điện hạ có phải đang nghĩ tới " văn thải" kiệt xuất của thiếu phó nhà mình.

Nhưng Khương Tú Nhuận đã ăn xong tôm, ngẩng đầu đúng lúc, thật sự là trong lòng nảy lên một cái.

Nàng vậy mà trông thấy Cơ Vô Cương đang mặc nho sam, ngồi ngay bên cạnh Thái thú Thuận Đức.

Hắn tựa hồ vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng không biết chuyện mình giả mạo Dao cơ, trở thành trắc phi của Thái tử, hắn có rõ ràng tất cả không?

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.