Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 226: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:06
Khương Tú Nhuận oán hận nói:
- Ngươi muốn mượn thân phận của ta hành thích Phượng Ly Ngô... Vậy là vu oan giá họa! Một khi thất bại, ca ca của ta chẳng phải sẽ bị ngươi làm liên lụy? Ngươi tên tặc tử này, quả thực đáng hận!
Phượng Vũ thường thấy Khương học huynh vốn có bộ dáng thận trọng cao ngạo, bỗng nhiên lại như mèo hoang mạnh mẽ phản kháng, hắn thấy thú vị, liền thì thầm bên tai nàng:
- Khương cơ nghĩ như vậy đương nhiên không đúng. Nàng vì sao không nghĩ, nếu thành công, ta chính là quốc trữ Đại Tề, tính mạng nàng cùng huynh trưởng hoàn toàn nằm trên tay của ta... Bình thường, nàng chung đụng với Phượng Ly Ngô thế nào, cũng mạnh mẽ như vậy sao?
Nói thật, Khương Tú Nhuận chưa từng nghĩ tới Phượng Vũ sẽ thành công.
Phượng Ly Ngô là người có tính cảnh giác rất cao, cho dù khi hai người ôm nhau ngủ, nàng nửa đêm đi tiểu, chỉ cần hơi động đậy, Phượng Ly Ngô liền mở mắt.
Như vậy kẻ giả trang thành nàng sẽ hành thích lúc nào, sẽ không phải là...
Khương Tú Nhuận nghĩ thôi đã thấy khó chịu, vội vã muốn tránh thoát khỏi trói buộc của Phượng Vũ.
Phượng Vũ ngược lại là tuân theo phong thái quân tử, buông lỏng tay, vuốt lại mái tóc rối của nàng nói:
- Nàng khi ở dưới nước hút phải thuốc mê dược tính mạnh, hôn mê đã lâu, nếu động tác mãnh liệt, một lúc nữa sẽ cảm thấy buồn nôn.
Nói xong liền đỡ nàng ngồi xuống mép giường, nói tiếp:
- Nàng là người thức thời, phụ thuộc vào Phượng Ly Ngô *****̃ng đơn giản là muốn cầu yên ổn phú quý. Nàng và ta vốn không oán thù, ta mấy ngày nay cùng cơ ở chung, *****̃ng rất vui vẻ, chỉ cần nàng chịu phối hợp, nói ra sở thích thường ngày của Phượng Ly Ngô, còn cả tình hình lúc hai người ở chung thế nào, sau ta tất nhiên sẽ đền bù gấp bội cho nàng, nàng thấy sao?
Khương Tú Nhuận lúc này đã cực lực kềm chế hoảng sợ cùng phẫn nộ trong lòng. Kỳ thật nàng cũng không biết, mình bỗng nhiên nghe nói Phượng Vũ muốn hành thích Phượng Ly Ngô, vì sao nàng lại tức giận như vậy.
Thế nhưng chỉ cần nghĩ đến, n.g.ự.c Phượng Ly Ngô trúng đao, m.á.u tươi chảy ra, đôi mắt mở to không dám tin nhìn sát thủ có dung mạo giống y như nàng, Khương Tú Nhuận liền cảm giác khó chịu.
Khi đó, ở trong lãnh cung thiếu ăn thiếu mặc, thanh niên một đường cô độc bước tới ngày hôm này, nếu khi đã nhận định mình chính là hung thủ, chàng cảm thấy khó khăn lắm mới tin tưởng một người, lại bị cô phụ, dù c.h.ế.t cũng không nhắm mắt...
Nghĩ đến đó, Khương Tú Nhuận cảm thấy cái sống mũi có chút chua chua. Nàng cảm thấy mình không quan tâm tới sinh tử của Phượng Ly Ngô, thế nhưng nàng không muốn bị Phượng Ly Ngô hiểu lầm...
Phượng Vũ thấy Khương Tú Nhuận hồi lâu không nói, nghĩ nên răn đe nàng một chút, giọng liền lạnh xuống nói:
- Nha hoàn trung tâm của nàng, ở dưới nước *****̃ng bị chụp thuốc mê, bị cầm tù ở đây như nàng. Nếu nàng không chịu thuận theo, đừng trách ta không niệm chủ tớ tình thâm của hai người.
Nghe hắn nói vậy, Khương Tú Nhuận trong lòng lạnh toát: Đúng vậy, người này an bài kế hoạch chặt lẽ lâu như thế, làm sao có thể để Thiển nhi tiếp tục phục thị kẻ giả mạo kia. Chỉ là vừa rồi nàng còn nghĩ nếu Thiển nhi vẫn ở đó, có lẽ Thiển nhi sẽ phát hiện ra sơ hở, nhưng giờ hy vọng cứ như vậy mà tan vỡ.
Nàng hít sâu một hơi, chậm rãi bình tĩnh lại, nói tiếp:
- Nếu ta với quân còn hữu dụng, quân hẳn sẽ không giao ta cho Tần Chiếu đúng không? Hắn đã nói với quân chuyện gì về ta?
Phượng Vũ thấy thái độ nàng đã mềm mỏng hơn, liền lấy một kiện áo khoác mỏng khoác lên người nàng, nhẹ nhàng nói:
- Hắn đối với nàng tương tư như người khát nước, giống như nhập ma, cả ngày lẫn đêm đều nằm mộng về nàng, nói là kiếp trước nàng với hắn vốn là phu thê...
Khương Tú Nhuận trong lòng hơi hồi hộp một chút, nói:
- Quân không phải là tin hắn chứ? Kẻ nào làm phu thế với hắn?
Nói thật, liên quan tới mấy lời Tần Chiếu nói, Phượng Vũ cũng chỉ là bán tín bán nghi. Nhưng hắn sau khi tiếp cận Khương Tú Nhuận, liền cảm thấy đây là mong ước không thành mới trở nên điên cuồng.
Thử hỏi yểu điệu thục nữ, ai không yêu? Huống chi là một nữ tử vừa xinh đẹp lại thông minh, khí chất mê người như nàng?
Mà bây giờ Phượng Vũ ngược lại là càng tin tưởng, nữ tử này đích thật đã mê hoặc vị hoàng huynh không màng nữ sắc của hắn.
Chỉ cần Phượng Ly Ngô thực tình yêu nữ tử này, như vậy kế hoạch hành thích hắn ta càng dễ dàng thành công.
Nhưng trước đó, Phượng Vũ còn muốn hiểu rõ nữ tử này khi chung đụng với Phượng Ly Ngô như thế nào, cần phải chu toàn để một kích đoạt mạng hắn!
Về phần nữ tử này đi con đường nào, Phượng Vũ bất động thanh sắc đánh giá nàng.
Bởi vì thuốc mê vãn còn tác dụng, tinh thần của nàng còn có vẻ mệt mỏi, đôi mắt mơ màng giống như con mèo con lười biếng, TSm trên người có chút mỏng manh, lộ ra đường cong chập trùng...