Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 233: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:06
Sau một hồi lâu, thị vệ trưởng tiễn Tần Chiếu hồi kinh báo tin trước, sau đó mới vòng trở lại, đi vào nội thất, kính cẩn đứng nói nhỏ với Thái tử đã dậy rửa mặt thay y phục:
- Điện hạ, hắn đã đi rồi.
Phượng Ly Ngô nhìn ngón tay có chút màu thuốc còn chưa rửa sạch hết, âm trầm nói:
- Phái người theo dõi hắn, xem hắn mấy ngày nay qua lại đưa tin với ai, tiếp xúc với những ai!
Vừa nãy mặc dù chàng không mở mắt, thế nhưng nhất cử nhất động của Tần Chiếu đều có người quan sát.
Trữ quân bạo c.h.ế.t bỏ mạng nơi tha hương, người liên quan đều không thể thoát tội, thế nhưng Tần Chiếu mặc dù mặt lộ vẻ bi thương, nhưng không thấy hắn kinh hoảng.
Càng quan trọng hơn là, hắn ngay cả việc người nào hành thích cũng không hỏi, nên nếu nói hắn không biết rõ tình hình, Phượng Ly Ngô tuyệt đối không tin.
Nghĩ đến việc Tần Chiếu tính toán Khương Tú Nhuận, khẳng định nàng cũng không biết kế hạch hành thích chàng. Nếu Khương Tú Nhuận rơi vào trong tay Tần Chiếu...
Phượng Ly Ngô không dám nghĩ đến tình cảnh hiện tại của Khương Tú Nhuận, chỉ dặn dò thị vệ, không cần phải nói nhiều với Thái thú. Cung nói cho hắn biết Khương Tú Nhuận và Khương Hòa Nhuận là một người, phái bọn họ căn dặn xuống dưới, âm thầm chờ đợi tin tức của ám vệ..
Khương Tú Nhuận lúc này ngược lại thật sự không hề phải chịu khổ.
Phượng Vũ và Phượng Ly Ngô ngoại trừ tướng mạo giống nhau mấy phần ra, các phương diện khác quả thực như là ngày với đêm.
Bắt đầu bằng việc Thái tử một người lục súc không phân, thì Phượng Vũ điện hạ lại là người rất biết hưởng thụ.
Mặc dù là hoàng tử lang bạt kỳ hồ, hắn tạm ẩn cư ở nơi thôn dã, nhưng áo cơm sinh hoạt thường ngày đều yêu cầu cao.
Trà hắn uống đều là thiên kim khó cầu Vân sơn sương đỏ. Muỗng lấy trà cũng là dùng gỗ lim tinh tế điêu khắc, khiến cho lá trà có thể tỏa ra mùi thơm ngát cực hạn.
Mà Phượng Vũ *****̃ng không nghĩ tới, tại cái nơi biên dã chờ đợi làm hao mòn thời gian, vậy mà lại tìm được hồng nhan tri âm.
Hắn tuy là có lá trà tốt, nhưng thị nữ pha trà lại không hiểu biết, cho nên luôn không pha được ra loại hương vị mà hắn yêu cầu.
Còn hiện tại lá trà trân bảo của hắn dưới tay vị vương nữ Ba Quốc, ngón tay trắng nõn khẽ xoay chuyển, mùi trà được phát ra cực hạn, hơi nóng bốc lên, mùi hương dậy tứ phía, giống như đang nhảy múa trên lòng bàn tay nàng.
Ánh mắt Phượng Vũ nhìn đăm đăm, mặc cho hương trà bao phủ thể xác lẫn tinh thần, đợi đến khi nhận được tách trà, tinh tế nhấm nháp, vị đắng của trà mang theo hương thơm thấm nhuần khắp khoang miệng, đầy tràn ở giữa môi lưỡi.
Hắn uống thử hai ngụm, sau đó nói:
- Chẳng lẽ hoàng huynh của ta *****̃ng yêu thích trà đạo? Khương cơ ngày thường luôn pha trà cho hắn sao?
Nói tới đây, Khương Tú Nhuận cảm thấy Phượng Vũ tất nhiên là biết rất rõ ràng, mình *****̃ng không cần nói dối bị hắn bắt được sơ hở, chỉ bưng lên một chén trà vừa uống vừa nói:
- Quân không biết chứ hoàng huynh của ngài, ngày thường ăn cơm cũng là lòng mang công sự, tới miệng là thịt gà hay là thịt vịt đều phân không rõ ràng, làm gì có thời gian để chậm rãi thưởng trà chứ?
Phượng Vũ nhíu mày cười một tiếng, cảm thấy Khương Tú Nhuận nói đúng tình hình thực tế. Phượng Ly Ngô chính là kẻ không hiểu phong tình như vậy, keo kiệt không biết hưởng thụ.
Thế là hắn nửa chống đỡ thân thể tựa vào đệm êm nhìn Khương Tú Nhuận đang rửa ly trà:
- Cái kia... nếu nói như vậy, Cơ hầu hạ ở bên cạnh hắn, không được thi triển kỹ nghệ cao nhã, há không phải là rất nhàm chán tịch mịch sao?
Khương Tú Nhuận lấy chiếc khăn mềm gấp ở bên cạnh, lau sạch nước đọng trên ngón tay, giờ tay lên ngắm nghía bàn tay tinh tế của mình, nhẹ nhàng nói:
- Đàn ông các ngươi không phải đều là cái đức hạnh này hay sao? Trong lòng chỉ có giang sơn cẩm tú, làm sao hiểu được tâm tư khúc chiết của nữ nhân?
Phượng Vũ mấy ngày nay một mực cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Khương cơ, lúc này lại thực sự biết nàng muốn làm gì, liền theo thói quen lấy một chiếc hộp bát giác mạ vàng ra, mở nắp đưa cho nàng nói:
- Cao dầu ngỗng mùi vị thực không tốt, ta sai người phối thuốc mỡ vị hoa đào cho nàng, bên trong còn cho thêm nhân sâm và bột trân châu, đều có tác dụng dưỡng da.
Khương Tú Nhuận đưa lại gần sát ngửi ngửi, bộ dáng nàng cẩn thận từng li từng tí chun chiếc mũi lại chọc cho Phượng Vũ nhếch miệng cười:
- Làm sao? Nàng chả lẽ còn sợ ta hạ độc sao?
Bị Phượng Vũ nhìn thấu, Khương Tú Nhuận cũng lười che giấu, chỉ nhướn cao lông mày nói:
- Quân đến bây giờ vẫn còn ép thị nữ của ta uống nhuyễn cốt tán đó! Hôm trước, ta đi gặpThiển nhi, nàng còn khóc lóc kể lể với ta, không biết dược này có lưu lại di chứng gì không, cũng đừng để sau nay xương cốt mềm nhũn, khi mang thai đứa bé, hông nhũn ra, hài nhi liền bị rớt ra ngoài...