Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 242: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!

Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:07

Phượng Ly Ngô nhìn Khương Tú Nhuận trong chớp mắt lại mang chiếc mặt nạ nịnh nọt giả dối lên, mày rậm không khỏi nhăn lại, ngược lại nhớ ra hỏi một câu quan trọng:

- Nàng nói Phượng Vũ bắt cóc nàng vì muốn quan sát dáng vẻ của nàng cho ảnh nữ diễn xuất. Nhưng vì sao ảnh nữ kia nói chuyện lại không giống lắm, trong phòng còn muốn đánh m.ô.n.g Cô?

Khương Tú Nhuận nghe xong, cảm thấy đây là thời cơ tốt biểu lộ trung tâm, lập tức nói:

- Ta sợ điện hạ trúng gian kế kẻ xấu, tất nhiên cái gì cũng đều làm ngược lại, tỏ vẻ ỷ sủng sinh kiêu, lừa bịp Phượng Vũ kia mà thôi.

Phượng Ly Ngô nhìn lướt qua, áo choàng lông chồn được đặt ở một bên, chất liệu quý giá, kiểu dáng lại khá dài rộng. Áo này rõ ràng thân hình người đó lớn hơn Khương Tú Nhuận rất nhiều, hẳn là của Phượng Vũ...

Thế nên nghe Khương Tú Nhuận nói, chàng hững hờ hỏi:

- Phượng Vũ có từng hoài nghi?

Khương Tú Nhuận cảm thấy thời cơ để nàng khoe thành tích đã đến, liền xoay xoay người ngồi dưới nước, để nước tràn qua cổ, hơi đắc ý nói:

- Ta xử trí phải cẩn thận, hắn cũng chưa từng nghi ngờ, ta biết dựa vào sự nhạy bén của điện hạ, tất nhiên sẽ dễ dàng phát hiện ra sơ hở của nữ thích khách kia.

Phượng Ly Ngô không tiếp tục hỏi tiếp. Dựa vào hiểu biết của chàng về Phượng Vũ, nếu sau khi đắc thủ, mà hắn vẫn giữ lại Khương Tú Nhuận liền chắc chắn chuyện này không tầm thường như vậy.

Khương Tú Nhuận bị hắn bắt giữ nhiều ngày, một nữ tử linh tú yêu mị, tên sắc phôi Phượng Vũ kia sao có thể không động tâm?

Thế nhưng chàng vẫn nhịn không hỏi tới, thật vất vả mới tìm được người trong lòng, yêu thương còn không kịp, làm gì có tâm tư khiến cho mình thêm ngột ngạt.

Xong xuôi đâu đấy, sau này chàng sẽ không để nàng rời xa mình nửa bước. Còn tên Phượng Vũ kia... Phượng Ly Ngô trong lòng nổi lên sát tâm, người đệ đệ này của chàng không thể giữ lại được.

Đêm hôm ấy, Khương Tú Nhuận bị Phượng Ly Ngô kéo đến trên giường, liền không dậy nổi, sói đã đói bụng nhiều ngày, nên tra tấn nàng cả đêm.

Sau khi mây mưa, nàng có hỏi thăm tình cảnh của Thiển nhi, thế nhưng Phượng Ly Ngô chôn đầu ở cổ nàng, mơ hồ nói:

- Lo lắng cái gì? Chỉ cần nàng ta không muốn, nam nhân nào dám động vào nàng ta?

Khương Tú Nhuận bị hỏi ngược lại, ngẫm nghĩ muốn nói thêm liền bị chàng bịt kín miệng.

Bên này đoàn viên tình nồng ý mật, hai người dính chặt lấy nhau.

Thế nhưng bên phía nhị hoàng tử Đại Tề lại là ráng hồng nhuộm đỏ, dông tố đan xen.

Khi Phượng Vũ tỉnh lại chỉ cảm thấy đau đầu muốn nứt ra. Đưa mắt nhìn chung quanh phát hiện đám thị vệ đều nằm trên mặt đất. Lập tức liền biết mình trúng bẫy Khương cơ, trong lòng thầm hận. Hắn cuộc đời này đùa bỡn vô số nữ tử, bởi vì bộ dáng tuấn mỹ, khí chất phi phàm, những nữ tử này có kẻ nào không ngoan ngoãn cơ chứ.

Hắn tự hỏi những ngày qua đối xử với Khương cơ cũng coi là ôn nhu cẩn thận, chiếu cố từng li từng tí, hơn xa cái tên vô vị Phượng Ly Ngô kia.

Khương Tú Nhuận biết rõ tương lai mình sẽ trở thành quốc trữ Đại Tề, lại vẫn mang lòng muốn chạy trốn, thực sự là cho thể diện mà còn không cần!

Phượng Vũ bị gài bẫy một phen, trong lòng khó chịu, càng cảm thấy Khương Tú Nhuận cô phụ chân tình của hắn, chỉ hận không thể lập tức bắt nàng trở về, khiến cho nàng hối hận. Hắn nghiến răng nghiến lợi nói:

- Khương cơ, sau khi bắt được người, ta muốn nhìn xem nàng còn dám phách lối tùy tiện nữa không!

Thế là hắn ra lệnh thị vệ tuần tra gọi những người bất tỉnh dậy, sau đó lập tức chỉnh đốn phái ra một đội thị vệ, đi dọc theo dấu vết lùng bắt Khương cơ và thị nữ nàng ta. Còn hắn thì mang theo những người còn lại đi thẳng về kinh thành.

Nhưng tốp thị vệ đuổi bắt quay lại báo cáo, chủ tớ hai người hình như đã dịch dung, căn bản không tra được chút hành tung nào. Phượng Vũ dứt khoát bỏ ra số tiền lớn, đi dán bố cáo treo thưởng nàng khắp nơi.

Thế gian này đồ vật quý giá nhất, chính là thứ mà muốn nhưng không chiếm được.

Phượng Vũ vốn cũng chỉ ôm tâm tư đùa bỡn ít ngày với Khương Tú Nhuận mà thôi. Thế nhưng nàng vứt bỏ hắn không chút để ý, chạy trốn vô tung vô ảnh. Hiện tại trong lòng Phượng Vũ không ngừng diễn đi diễn lại thần thái lười biếng mà tuỳ tiện của nữ tử kia, càng nghĩ trong lòng hắn càng ngứa ngáy, cho nên hắn cũng vì nàng không thức thời mà trở nên phiền muộn.

Nếu tìm không thấy cũng không sao, dùng huynh trưởng của nữ tử kia uy ***** nàng là được.

Chỉ cần mình mau chóng hồi kinh, bắt được Khương Chi, liền không lo nữ tử kia không tự chui đầu vào lưới.

Nghĩ đến nàng bị ép tới gặp mình, không thể không phủ phục dưới chân khẩn cầu mình tha thứ, Phượng Vũ liền cảm thấy một trận khoái ý.

Thế nên hắn cũng không tiếp tục trì hoãn, muốn mau chóng chạy về kinh thành.

MonkeyD

Email: [email protected]

Liên hệ hỗ trợ: https://www.fb.com/monkeyd.vn

DMCAPROTECTED

Mọi thông tin và hình ảnh trên website đều được bên thứ ba đăng tải, MonkeyD miễn trừ mọi trách nhiệm liên quan đến các nội dung trên website này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức. Các vấn đề liên quan đến bản quyền hoặc thắc mắc khác, vui lòng liên hệ fanpage: MonkeyD.