Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 258: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:08
Phượng Vũ sao có thể không nghe ra ý tứ uy ***** trong lời nói của Khương Tú Nhuận. Chính là ngàn vạn lần đừng hành động thiếu suy nghĩ trong phủ của huynh trưởng nàng. Thái tử mặc dù không thể vào thành, nhưng binh lực của Thái tử cũng ở ngoài thành, Phượng Vũ mặc dù có Đoan Khánh đế làm chỗ dựa, nhưng làm gì cũng phải cân nhắc một chút.
Phượng Vũ ngược lại là cười, nói:
- Ta vốn muốn ở đây thụ hưởng Khương công tử ân cần chiêu đãi. Chỉ là một lát còn có việc cần phải xử lý, liền không trì hoãn mọi người trong phủ đoàn tụ nữa. Đúng rồi, còn xin Khương thiếu phó nhắn cho thái tử, nói ta có việc cầu kiến thái tử, mong rằng có thể ở doanh trại ngoài thành gặp cố nhân một lần.
Nói xong, liền đứng dậy cáo từ.
Khương Tú Nhuận sao có thể để hắn như vậy nhẹ nhàng rời đi, liền lấy cớ đưa tiễn, sau khi đưa hắn tới ngõ nhỏ bên ngoài, liền trầm giọng nói:
- Ngươi cố ý tới phủ huynh trưởng ta, là ý gì?
Ý cười trên mặt Phượng Vũ ảm đạm, chỉ trào phúng mân mê khóe miệng:
- Không có gì, chỉ là muốn nhìn một chút huynh trưởng nàng phải chăng là người gian xảo? Đáng tiếc, một khiêm khiêm quân tử như vậy, mà tại sao lại có một muội muội láu cá, miệng toàn lời dối trá như nàng cơ chứ?
Miệng lưỡi Khương Tú Nhuận chẳng có mấy ai sánh kịp, lông mày cũng không nhăn lại liền đáp:
- Phủ nhà ai mà không có mấy cành trúc cong chứ? Không phải Thái tử điện hạ cũng có một thứ đệ hành xử hạ lưu, trong đầu đầy suy nghĩ bàng môn tà đạo sao?
Lúc nói ra lời này, Khương Tú Nhuận phất tay ưỡn ngực, phát huy đức hạnh càn rỡ của mình diễn trọn vẹn tới mười phần. Bộ dáng ngày thường tuấn tú, hiện tại nở nụ cười lại như một bức tranh.
Lời kia sắc nhọn đến chói tai, thế nhưng bộ dáng vào trong mắt Phượng Vũ lại cảm thấy vô cùng mê người.
Phượng Vũ nhất thời cũng là không kìm nổi yêu hận trong lòng, nhận định đây là nữ tử mà hắn nhất định phải giành được.
Hắn cho rằng Phượng Ly Ngô là kẻ tẻ nhạt, mặc dù bộ dáng khá một chút, nhưng nào có điểm gì mạnh hơn hắn cơ chứ?
Thế nhưng vương nữ Ba quốc này, lại khăng khăng một mực đi theo phù trợ Phượng Ly Ngô, nói chung cũng không phải tình yêu, đơn giản là leo lên quyền thế Phượng Ly Ngô thôi.
Nếu như Phượng Ly Ngô một lần nữa bị đánh rớt đài, xem nàng lúc đó còn giữ được mấy phần tình yêu với tên cục mịch kia.
Phượng Vũ nhịn nộ khí xuống dưới đáy lòng, chỉ coi nhưng nghe không hiểu lời trào phúng của nàng, mân mê khóe miệng cười nói:
- Hoàng huynh của ta là người trời sinh tính đa nghi, nàng và ta ở cùng một chỗ lâu như vậy, hắn không ngại sao?
Bên cạnh Khương Tú Nhuận đều là thị vệ Phượng Ly Ngô phái tới. Bởi vì tại biên cảnh Ngụy quốc gặp nạn, cho nên thị vệ bên người nàng càng nhiều hơn. Hơn nữa còn có thêm hai lão giả khoảng tầm năm mươi tuổi, bình thường không thích nói nhiều, ánh mắt liếc nhìn người khác, khóe mắt đều nhíu lại âm u như đầm nước sâu.
Nghe nói đây là cao thủ giang hồ thái tử dùng số tiền lớn mời tới, ngày bình thường hành tẩu giang hồ kinh nghiệm phong phú, nhìn người đều hướng trong thịt nhìn chằm chằm, nếu có người dịch dung đến đây, chạy không thoát khỏi ánh mắt của hai người.
Khương Tú Nhuận xác định, mới vừa nãy Phượng Vũ nói đến câu "Ngày ngày ở chung một chỗ" thể hiện sự mập mờ không rõ, khẳng định là sẽ truyền tới tai thái tử.
Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, đang muốn tranh luận trong sạch, Phượng Vũ lại không cho nàng cơ hội, sải bước vung tay áo mà đi.
Thiển nhi thế nhưng không quen mắt bộ dáng tiêu sái của tên hoàng tử này, liền hướng về phía Phượng Vũ hô to:
- Nước uống của công tử lúc trước, là do ta nôn từng ngụm thuốc ra đó. Tích lũy mấy ngày mới đủ, sự tình khi đó là do bất đắc dĩ, xin công tử thứ lỗi!
Thiển nhi hô to, âm thanh xuyên thẳng qua xe ngựa đứng ở đầu ngõ.
Phượng Vũ còn tốt, bóng lưng hơi cứng ngắc, coi như tiêu sái lên xe ngựa. Thế nhưng tùy tùng của hắn lại không chịu nổi, từng kẻ đều vuốt cổ nôn khan.
Khương Tú Nhuận quay đầu nhìn Thiển nhi cười một chút, Thiển nhi còn chưa hết hận, thấp giọng hỏi:
- Có muốn nô tỳ kéo tiểu tử kia xuống đánh cho một trận không?
Khương Tú Nhuận lắc đầu, Úy Tuần là cữu cữu của Phượng Ly Ngô hiện còn ở trong tay Phượng Vũ, lúc này là việc hoàng gia Phượng gia, người ngoài như nàng không nên nhúng tay vào?
Nhưng Phượng Vũ tận lực tiếp cận huynh trưởng mình, quả thực đáng hận. Khương Tú Nhuận muốn trở về cảnh tỉnh huynh trưởng kẻ này là người đáng sợ, nhắc nhở huynh ấy về sau phải cẩn thận đề phòng.
Sau khi Khương Tú Nhuận nói tỉ mỉ lai lịch Phượng Vũ, Khương Chi quả thực bị dọa cho phát sợ, lo lắng cho mình hôm nay mở tiệc chiêu đãi hắn, sẽ bị quốc trữ hiểu lầm mình cấu kết với hoàng tử đào vong, ý muốn phá vỡ hoàng quyền Đại Tề.