Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 260: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:08
Người ta muốn kiếm cớ gây sự, thì đánh rắm cũng bị bắt bẻ phải đi thả diều.*
thả diều*: đây là cách nói lóng, tức là đi wc nặng nhé mọi ng:D
Khương Tú Nhuận cảm thấy mình hơi *****, liền cẩn thận giúp chàng cởi áo choàng ra, đứng ra phía sau Phượng Ly Ngô, nói:
- Huynh trưởng cũng không biết thân phận của hắn, không muốn nợ ân tình người ta mà làm tiệc, khoản đãi ân nhân xuất thủ tương trợ mà thôi. Sau bữa tiệc rượu, mọi người đường ai nấy đi. Điện hạ nếu như muốn ăn, đi tửu lâu mua chút là được. Thế nhưng Tú Nhuận cảm thấy bây giờ phụng bồi Điện hạ như phu quân, chính là người trong nhà, cần gì phải bày vẽ như vậy? Tẩu tử của ta làm thịt khô hầm ăn rất ngon, mấy ngày nay Điện hạ ăn uống thất thường, cũng nên ăn một bữa cơm gia đình thử xem.
Nàng nói như vậy, rõ ràng là huynh trưởng nàng coi Phượng Ly Ngô như em rể tới nhà, mới để tẩu tẩu xuống bếp nấu cơm.
Phượng Ly Ngô nghe xong liền thoải mái, tức giận trong lòng lập tức giảm đi không ít. Thế nhưng Phượng Vũ vẫn như khúc xương chẹn ở họng, cho dù Phượng Ly Ngô lúc trước không hỏi, nhưng bây giờ cũng không nhịn được, nói:
- Phượng Vũ có phải từng ham mê sắc đẹp của nàng, từng làm gì nàng rồi?
Khương Tú Nhuận xo.a nắn bắp đùi của chàng nói:
- Phượng Vũ khi đó tính toán muốn moi tin về chàng từ trong miệng ta, mưu đồ hãm hại Điện hạ. Hắn ấy à tham niệm quyền thế, làm gì có tâm tư mà phong hoa tuyết nguyệt, hơn nữa tư sắc của ta cũng tầm thường, sao được hắn để ý, chỉ có Điện hạ không kén chọn mới không chê ta thôi.
Phượng Ly Ngô cũng cảm thấy Khương Tú Nhuận không giống người bị chiếm tiện nghi mà thái độ vẫn thản nhiên. Trong lòng buông lỏng, lại cảm thấy lời nói của nàng dường như đang ám chỉ con mắt của mình. Liền lôi kéo nàng tay nói:
- Cô không kén chọn, nhưng vẫn ăn không đủ no đâu! Còn nàng có bao nhiêu bại hoại, đêm nay cho Cô ăn no được chứ?
Khương Tú Nhuận trong lòng thót lại, muốn xoa dịu tâm tình Phượng Ly Ngô, ai ngờ chàng ta mới vậy đã không đứng đắn rồi. Khuôn mặt đỏ lên, nói nhỏ:
- Trong phủ Thái tử cơ thiếp đều bị bỏ đói kìa, Điện hạ chỉ có chút lương thực đó, nào có đủ? Vẫn là chớ đến chỗ ta...
Phượng Ly Ngô kéo nàng vào trong ngực, thơm lên má nàng một cái.
Những ngày qua, một mực giúp mẫu thân và gian phu của bà chùi đít, quả thực có vắng vẻ giai nhân. Trong lòng bất đắc dĩ!
Hai người trong phủ chất tử dính lấy nhau.
Khương Tú Nhuận thấy chàng không muốn gây khó dễ cho huynh trưởng và tẩu tử, liền yên lòng, mặc cho chàng thuận tay vươn vào trong trường bào sờ s/oạng một hồi.
Sau khi Ổn nương làm cơm xong, liền một lần nữa sắp xếp lại đồ ăn trên bàn, cung thỉnh Thái tử tới dùng bữa.
Nhưng Khương Chi và Ổn nương quả thực ăn no rồi, chỉ có thể ngồi tiếp khách, nâng đũa gắp thức ăn làm dáng một chút, nhìn thái tử và Khương Tú Nhuận ăn.
Khương Chi vẫn còn thấp thỏm lo lắng mình có qua lại với nhị hoàng tử, cũng không chú ý mọi người trên bàn ăn.
Ổn nương lại khác, thân là nữ tử cho nên nàng vốn tỉ mỉ hơn nam nhân, huống chi Ổn nương cũng là người cẩn thận!
Tinh tế quan sát, nàng liền cảm thấy, tại sao tiểu thúc và thái tử lại ở chung như vậy... không phân biệt tôn ti trên dưới?
Nàng dùng thịt khô ninh với bụng cá, mỡ trong bụng cá đều thấm ra nước canh, rất ngon miệng.
Thái tử ăn một miếng, có thể là cảm thấy mùi vị không tệ, vậy mà còn gắp một miếng để vào trong bát tiểu thúc Khương Hòa Nhuận.
Mà tiểu thúc *****̃ng rất tự nhiên ăn miếng cá, sau đó thịt ở bụng cá Thái tử đều gắp hết cho tiểu thúc.
Nếu là như vậy, miễn cưỡng coi như thái tử điện hạ chiêu hiền đãi sĩ, thích biểu thị thân cận thì cũng thôi đi.
Nhưng ánh mắt Thái tử nhìn tiểu thúc ăn cơm... Thực là có sự cưng chiều, thân mật không thể nói rõ, giống như sủng vật, lại có chút giống như tiểu tử nhìn nàng dâu mà mình vất vả lắm mới cưới được...
Tóm lại, nhìn thế nào, cũng đều khiến sống lưng Ổn nương đổ mồ hôi lạnh.
Tiểu thúc tuổi còn nhỏ, có lẽ chuyện nam nữ cũng chỉ tỉnh tỉnh mê mê.
Ổn nương lại nhớ tới lời đồn liên quan tới việc Thái tử đoạn tụ. Trước kia nàng cảm thấy là lời đồn đãi vô căn cứ, nhưng bây giờ ngược lại nàng lo lắng tiểu thúc ngây thơ, đừng để Thái tử lừa gạt, mềm giọng cả tin, mất đi khí khái nam nhi, lầm đường lạc lối!
Nàng lo lắng cũng không thể nói thẳng với tiểu thúc, chỉ có thể nhìn hai người mắt qua mày lại.
Sau khi dùng bữa xong, Thái tử Điện hạ cảm thấy bồi ái thiếp về nhà ngoại đã nghiền rồi, liền mang theo Khương Tú Nhuận quay về phủ thái tử.
Phượng Ly Ngô cũng không nhắc tới chuyện Khương Chi dùng cơm cùng Phượng Vũ, cho nên trái tim buộc chặt của Khương Chi cuối cùng cũng hạ xuống được.