Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 29: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 20:54
Khương Tú Nhuận vừa dùng khăn lụa lau sạch cánh tay mình, vừa chậm rãi lên tiếng:
- Mới vừa nãy còn nhắc nhở Tần tướng quân, trên sàn có nước, cẩn thận kẻo trượt ngã, sao tướng quân vẫn ngã sấp xuống vậy?
Tần Chiếu nhìn Khương Tú Nhuận làm bộ đức hạnh, liền tỉnh táo lại, hắn thế mà bị nữ nhân quật ngã, quả thực là vô cùng nhục nhã, cho dù công tử tiểu Khương cho hắn bậc thang, nhưng hắn cũng không hề cảm kích.
Chỉ bổ nhào về phía đứng phắt dậy, trừng mắt vọt về phía Bạch Thiển.
Bạch Thiển một lòng muốn hộ chủ, nên cũng không khách khí, không để ý mình đang mặc váy, bàn chân tám tấc giơ cao, đập về phía mặt Tần Chiếu.
Một cước này nhìn thì đơn giản, không phải chiêu thức hoa lệ gì, nhưng thắng ở tốc độ và lực đạo.
Tần Chiếu lần này mặc dù cảm nhận được nguy hiểm nhưng cũng khó khăn lắm mới nghiêng đầu tránh được. Làm sao hắn có thể ngờ được một nữ nhân mặc váy mà có thể nhấc chân cao tới vậy, tốc độ lại quá nhanh, cuối cùng vẫn bị đạp vào sườn mặt, đầu ngẹo sang một bên, liên tiếp lui về phía sau mấy bước, một lần nữa lại bị hất ngồi trên mặt đất.
Nhưng mà lần này, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng quá trình Tần tướng quân bị chân đạp vào mặt, tất cả đều há hốc miệng kinh ngạc.
Mặt mũi trượng phu sao có thể bị mất hết như vậy? Tần Chiếu thực sự bị chọc giận, vọt tới thị vệ phía bên kia đình viện, xoạt một tiếng, rút ra bội đao, chuẩn bị làm thịt cái xấu nữ dám cả gan đạp vào mặt hắn.
Đúng lúc này, trong sảnh truyền đến giọng nói trong trẻo lạnh lùng của hoàng thái tử:
- Dừng tay!
Mặc dù không biết tiền căn hậu quả thế nào, nhưng Phượng Ly Ngô biết Tần Chiếu cũng không dám ra tay với tiểu Khương công tử mà mình mới thu nạp được.
Thủ hạ thần tử tranh sủng, cảm thấy đối phương ngứa mắt, cũng không phải là chuyện lạ gì.
Chỉ là đây không giống như nữ nhân tranh sủng, không thể nghe lời của người trong cuộc. Theo Phượng Ly Ngô, thì mặc dù thuộc hạ ra tay với nhau, nhưng vẫn dưới sự chế ngự của mình.
Thế nhưng ở trước công chúng động tới đao kiếm, liền quá phận rồi.Phượng Ly Ngô vừa lên tiếng, Tần Chiếu lập tức dừng lại.
Tần Chiếu tức giận ném thanh đao trong tay xuống. Trong lòng cũng biết mình hôm nay nhất thời tức giận mới thất thố như vậy, liền ôm quyền hướng thái tử, thấp giọng nói, do chính mình uống nhiều, nên mới cùng thị nữ tiểu Khương công tử xảy ra tranh chấp, xin thái tử trách phạt.
Kỳ thật hắn thân là tướng quân, dù có c.h.é.m c.h.ế.t một thị nữ của chất tử nước khác cũng có vấn đề gì đâu?
Nhưng Phượng Ly Ngô vừa mới chiêu mộ được Khương Hòa Nhuận, chính là thời khắc được thái tử quan tâm nhất, Tần Chiếu cũng không ngốc, đương nhiên sẽ không cáo trạng với thái tử, muốn thái tử ra mặt xử phạt xấu nữ kia.
Phượng Ly Ngô ngược lại muốn cho Tần Chiếu chút mặt mũi, Tần Chiếu chính là đích tôn của Tần gia, năm đó hắn thân là thái tử bị phế ở lãnh cung, chính là bởi vì có võ tướng do Tần gia bồi dưỡng, hắn mới có thể lần nữa trở lại Đông cung.
Thế nên hắn nhàn nhạt nói với Khương Tú Nhuận:
- Quân tại Ba quốc, *****̃ng dung túng gia nô như vậy sao?
Khương Tú Nhuận trong lòng biết rõ, chính mình nếu không có biểu hiện gì, thì tên mặt lạnh Phượng Ly Ngô này rất có thể vì muốn cho Tần Chiếu mặt mũi, mà hạ lệnh giế.t c.h.ế.t Bạch Thiển.
Không đợi Phượng Ly Ngô nói tiếp, nàng liền cắn răng, vén vạt áo hành đại lễ với Tần Chiếu:
- Là tại hạ quản giáo không nghiệm, chỉ là nô nhi trí lực xuẩn ngốc, vốn ta không nên đưa nàng đến nơi quý nhân tụ hội thế này, mong Tần tướng quân thứ tội.
Khiêm tốn như vậy, Tần Chiếu nếu như không nghe, chính là không nể mặt hoàng thái tử, cố tình ép thái tử trọng phạt nhân tài mới chiêu mộ được.
Khương Tú Nhuận cũng đoán chắc điểm này, nên tư thái hành lễ rất khiêm tốn, mặc kệ những người xung quanh đều nhìn mình cười nhạo.
Phượng Ly Ngô ngoài ý muốn nhìn vị thị nữ phía sau Khương Tú Nhuận vài lần, nhàn nhạt nói với Khương Tú Nhuận, đại khái hi vọng công tử Ba quốc quản thúc tốt hạ nhân của mình, sau đó gọi Tần Chiếu hồi phủ nghỉ ngơi.
Như vậy chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, khiêm tốn hòa nhã, bỗng nhiên hiển lộ phong thái khí độ của trữ quân Đại Tề.
Nhưng mọi người ở đây thì đều thấy rõ ràng: Tiểu Khương công tử dung túng ác nô làm nhục tướng quân hộ vệ của hoàng thái tử, đúng là ngu ngốc!
Có mấy người là môn sinh của Phàm Sinh, cũng cười trên nỗi đau của người khác, cảm thấy tiểu tử này phẩm đức thấp kém, làm người ngang ngược, ngay cả trước mặt thái tử cũng không biết thu liễm.
Haizzz, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ chứ?
Tuy hoàng thái tử hiện tại lấy danh hiền đức nhân từ, nhưng thực ra là người có thù tất báo, là một chủ nhân bao che khuyết điểm.
Nghĩ tới thủ đoạn năm đó hắn dùng để đối đãi với Tề vương, liền khiến người ta không lạnh mà run.