Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta! - Chương 298: Thái Tử, Xin Đừng Quấn Lấy Ta!
Cập nhật lúc: 05/09/2025 21:10
Thế là nàng dứt khoát trở về nông tư xử lý công sự mấy ngày nay đọng lại. Ngay khi vừa tới nơi đã thấy hầu cận bên cạnh ban sai Hình tư Qúy Bỉnh Lâm tới chào hỏi, nói là quan phủ áp giải một tên trọng phạm cho hắn xử lý.
Sau khi thẩm vấn, tra được ra là hắn đến từ Ba quốc.
Mật thám kia có lẽ trước khi tới đã được người ta dặn dò, nếu như bị phát hiện thì phải cung khai thế nào. Cho nên chưa cần dụng hình, hắn một mực nói rằng chất tử Ba quốc là Khương Chi viết thư, yêu cầu lão thần Ba quốc tương trợ, đưa hắn về Ba quốc.
Nếu lời nói của hắn là sự thật, thì tình hình hai huynh đệ Khương Chi cùng Khương Hòa Nhuận đều cực kì không ổn. Phải biết rằng chuyện chất tử đào tẩu, trước kia đã từng xảy ra.
Nếu như bị bắt được, kết quả đều dùng lý do muốn xé bỏ minh ước, lập tức c.h.ặ.t đ.ầ.u thị chúng, thủ cấp cho vào hộp gỗ gửi thẳng về nước.
Cho nên sáng nay, hình tư nghênh đón mấy đợt nhân mã, nghe nói trong đó có cả người Mạnh gia phái tới.
Chủ tư hình tư là một người công bằng, không vội vã kết án. Khi chưa kết án tất nhiên sẽ không muốn để lộ quá nhiều phong thanh, nhưng người đến đều mang mục đích thăm dò, phải được một hai thì mới chịu trở về.
Quý Bỉnh Lâm lo lắng Khương Hòa Nhuận bị thiệt thòi, vội vàng phái nộ bộc bên cạnh mình tới đây đưa tin.
Khương Tú Nhuận hồi âm cho Quý Bỉnh Lâm, kêu hắn không cần lo lắng, an tâm làm việc.
Bỗng nhiên xuất hiện một mật thám Ba quốc, mưu đồ bí mật muốn hộ tống đại vương tử về nước. Tin tức này còn bị lan rộng, xem ra có người có ý gây náo loạn.
Đáng tiếc, bọn họ vội vã muốn nắm thóp, lại không tìm hiểu rõ ràng thực hư, xem ai là người áp giải tên mật thám này tới quan phủ.
Thế nhưng vì lý do chu toàn, Khương Tú Nhuận quyết định tranh thủ thời gian trở về phủ Thái tử, nói trước với Phượng Ly Ngô một tiếng, miễn cho đám tiểu nhân đắc chí.
Khi nàng quay về phủ Thái tử, đụng phải người hình tư đang ở đó.
Khương Tú Nhuận đợi một hồi, sau khi người hình tư rời đi, mới tới thư phòng gặp Phượng Ly Ngô.
Trước mặt Phượng Ly Ngô là hồ sơ do hình tư vừa đưa tới, khi Khương Tú Nhuận tiến vào, sắc mặt chàng trầm xuống, khóe mắt tĩnh mịch lóe lên hàn quang.
Khương Tú Nhuận nhu thuận ngồi xuống, rót trà cho Thái tử, thận trọng nói:
- Tại sao Thái tử lại nhìn ta như vậy?
Phượng Ly Ngô đưa hồ sơ cho nàng. Khương Tú Nhuận đọc lướt qua, quả nhiên là chuyện mật thám Ba quốc. Nàng liền thở phào nhẹ nhõm nói:
- Đúng là việc này, hôm nay ta về phủ chất tử, có nghe tẩu tử nhắc đến chuyện này. Nói rằng huynh trưởng đã lập tức đưa mật sứ tới quan phủ... Thái tử sẽ không vì chuyện này mà hiểu lầm huynh trưởng ta chứ?
Sắc bén trên mặt Phượng Ly Ngô vẫn chưa tán đi, trầm mặc một hồi rồi nói:
- Cô không nghi ngờ hắn... Bất quá nàng hình như biết trước việc này. Tại sao trên Minh sơn luôn lo lắng không yên? Mật thám và huynh trưởng của nàng không có quan hệ, còn với nàng thì sao?
Khương Tú Nhuận nghe chàng nói vậy, trong lòng chìm xuống.
Trước giờ Phượng Ly Ngô vốn là người đa nghi, lòng dạ thâm sâu. Nàng được chàng sủng ái, hình như gần đây quá đắc ý quên mình, vậy mà quên sạch điểm này.
Ở Minh sơn nàng lo lắng cho ca ca, cho nên nói dối là nằm mộng, nhưng không ngờ được ca ca hành sự như vậy, khiến cho nàng rước lấy sự nghi ngờ của Phượng Ly Ngô.
Khương Tú Nhuận đương nhiên sẽ không nói ra chuyện bản thân trùng sinh. Dù sao chuyện này quá mức hoang đường, nói ra càng khiến cho người ta cảm thấy nàng hồ ngôn loạn ngữ, lấp ***** cho qua.
Nhưng hiện tại vẫn chưa tìm được cớ nào tốt hơn, chỉ có thể dùng đôi mắt yếu ớt nhìn lại Phượng Ly Ngô nói:
- Vậy Điện hạ nghĩ thế nào?
Phượng Ly Ngô còn nghĩ thế nào được? Tất nhiên là cho rằng Khương Tú Nhuận đã sớm sắp đặt muốn vụng trộm về nước, âm thầm liên hệ với lão thần Ba quốc. Chỉ là không biết trên đường xảy ra chuyện gì, lâm thời đổi ý, vừa đúng lúc nàng không ở kinh thành, cho nên lo sợ mới nhờ chàng phái người coi chừng huynh trưởng nàng.
Nhưng là những lời này, chàng không thể nói, bởi vì hiện tại nàng không chỉ là phụ tá của chàng, mà còn là trắc phi chàng sủng ái.
Nói ra thì thế nào? Chàng lại không thể xử trí nàng như đám phụ tá bất trung, trượng tễ nàng được. Nhưng nếu làm bộ không biết, chẳng phải là dung túng "tặc đảm" của nàng, về sau phàm là có chuyện gì không hài lòng với chàng, thì vẫn có đường lui. Vạn nhất liều lên cùng huynh trưởng trốn về Ba quốc, chẳng phải chàng lại mất công phái binh lực san bằng Ba quốc hay sao?
Nhất thời trong lòng Phượng Ly Ngô ngổn ngang, không biết phải làm sao cho phải.
Thế nhưng chàng là người sát phạt quyết đoán đã quen, do dự cũng chỉ trong chớp mắt mà thôi.